Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 438: Tức Quá

.



Chương 438: Tức Quá

Chương 438: Tức Quá

Cảm giác được rõ ràng có thứ gì đó đã chui vào trong cơ thể của mình nhưng rõ ràng xung quanh không có một thứ gì cả, vậy mà ông ta lại có một loại cảm giác áp lực không rõ tên.

Trương Hiểm Phong kinh ngạc trừng to mắt, ông ta muốn phản kháng nhưng lại phát hiện ra mình đã mất đi quyền kiểm soát đối với cơ thể.

Mà đúng lúc này, cánh cửa của lối thoát hiểm bị đẩy ra, có một cô gái trẻ bước ra từ trong đó.

Cô gái trẻ trông chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, tóc búi củ tỏi, gương mặt tròn trịa và trắng nõn vẫn còn hơi phúng phính. Nhưng đôi mắt đen láy đó đã có sự trầm tĩnh không phù hợp với tuổi.

Vệ Miên nhìn Trương Hiểm Phong ở trước mặt, bề ngoài nhìn qua thì tóc có màu đen nhưng trên thực tế ở vị trí bên dưới đã mọc một tầng tóc bạc.

Cộng thêm nếp nhăn trên trán và cái bụng đầy mỡ khiến cô không khỏi cười lạnh một tiếng.

"Đã từng này tuổi rồi mà vẫn còn không thành thật, quả nhiên đàn ông chỉ có cái ngày treo lên tường mới có thể an phận thôi."

"Không có gương nhưng cũng phải có nước tiểu chứ nhỉ?"

"Cũng không thèm tè một bãi rồi tự soi lại xem mình có cái nết gì đi, lại còn dám mơ tưởng đến con gái nhà người ta, tuổi đã lớn như thế rồi bộ vẫn còn nòng nọc sống sao?"

"Cẩn thận lên cơn động kinh, chết trên giường ngay giữa trận đấy."

Trương Hiểm Phong bị áp chế đến mức không thể nào nhúc nhích được nghe thấy câu nói này, ông ta lập tức cảm thấy toàn bộ linh hồn đều sắp bùng cháy.

Tức quá!

Ông ta đường đường là trưởng ban của bộ phận hộ tịch, chưa từng có một người nào dám nói chuyện với ông ta như thế, cho dù trong lòng có coi thường ông ta đến mức nào nhưng ngoài mặt vẫn sẽ khách sáo.

Rõ ràng là một cô gái trẻ thoạt nhìn rất tinh tế nhưng sao cái miệng cái thất đức như vậy, thật sự quá mức cay độc.

Ông ta muốn phản bác rằng mình trẻ trung khỏe mạnh nhưng đã mất đi quyền khống chế cơ thể rồi, muốn nói một câu còn không làm được thì thôi, thật sự khiến cho ông ta muốn nộ hỏa công tâm quá.

Vệ Miên chửi đủ rồi, tầm nhìn lại liếc về phía Trương Hiểm Phong nhưng giọng điệu nói chuyện đã hoàn toàn khác hẳn.

"Chú Tiêu, chuyện tiếp theo đây giao cho chú đấy."

Trương Hiểm Phong muốn hỏi chú Tiêu ở đâu ra, rõ ràng ông ta họ Trương cơ mà.

Thế nhưng ngay một giây sau, ông ta đã nghe thấy rõ ràng mình mở mồm nói: "Được, tôi đã nhớ kỹ những lời cô dặn rồi!"

Trương Hiểm Phong: "!"

Tình huống gì thế này?

Tại sao ông ta muốn nói chuyện nhưng lại hoàn toàn không thể thốt ra được?

Tại sao đột nhiên cơ thể của ông ta lại nói chuyện, có phải có người đang khống chế ông ta không?

Đối phương đã làm thế nào vậy, đã thông qua phương pháp gì để khống chế ông ta?

Thật quá đáng sợ!

Lúc này, Trương Hiểm Phong mới cảm thấy hoang mang rối loạn, hơn nữa, ông ta còn thấp thoáng có một loại cảm giác hình như sự việc sắp đi theo một chiều hướng mà mình hoàn toàn không thể kiểm soát được.

Mà chiều hướng ấy chắc chắn không có bất cứ một lợi ích nào cho ông ta cả.

Vệ Miên cũng không biết ông ta đang nghĩ gì, bằng không chắc chắn sẽ đáp một câu rằng ông nói không sai đâu.

Trước đó cô đã phát hiện ra có một quỷ hồn thường xuyên xuất hiện ở trường dạy lái, nhưng tình hình của đối phương không được tốt cho lắm, bởi vì thường xuyên xuất hiện dưới ánh mặt trời cho nên ông đã yếu ớt đến mức có thể biến mất bất cứ lúc nào.

Mới đầu Vệ Miên cũng không coi là vấn đề to tát gì hết bởi vì trên thế giới này có rất nhiều quỷ hồn không muốn đi đầu thai, cũng vì trên đời này vẫn còn người hoặc là thứ mà bọn họ lưu luyến.

Đương nhiên, quỷ hồn như vậy không có khả năng tồn tại mãi mãi, bọn họ sẽ dựa vào năng lực của bản thân mà trở nên càng ngày càng yếu, thẳng cho đến khi hoàn toàn biến mất.

Đương nhiên, cũng không phải toàn bộ quỷ hồn đều sẽ biến mất, có một vài quỷ hồn sẽ gặp được cơ hội khác, từ đó trở nên càng mạnh hơn hoặc là thời gian duy trì nguyên dạng sẽ dài hơn những con quỷ khác.

Sau khi Vệ Miên làm quen với Tiêu Tiêu cũng biết được sinh thần bát tự của cha Tiêu và mẹ Tiêu.

Sau đó cô cũng phát hiện ra quỷ hồn vẫn luôn lảng vảng trong trường dạy lái kia không phải tới đây để xem người ta học lái xe, mà là muốn nhìn đứa con gái duy nhất của mình!

Bạn cần đăng nhập để bình luận