Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 894: Bùa Hộ Thân

.



Chương 894: Bùa Hộ Thân

Chương 894: Bùa Hộ Thân

Đến ngay cả cậu ta còn như thế, huống chi là hai ông cụ khác.

Ông Vương chẳng hiểu sao lại thấy hơi hoảng loạn, lắp bắp hỏi: "Nếu... nếu... nếu không tiện vậy cũng... cũng có thể không bói nữa."

Vệ Miên nghe thấy ông ta nói như vậy mới thu lại khí thế cả người, thuận miệng hỏi: "Có thể bói, con gái ông tên là Vương Tịnh Bạch phải không? Năm nay hai mươi tám tuổi, là một biên tập viên?"

Ông Vương lập tức tươi cười rạng rỡ: "Cô gái trẻ, cô thật lợi hại quá, tôi còn chưa nói gì mà cô đã biết rồi!"

Vệ Miên nghĩ đến ông cụ vẫn còn nhớ thương con gái ngay cả trước lúc chết mà không khỏi thả nhẹ giọng điệu hơn: "Trước không cần nói đến nhân duyên của con gái ông, gần đây cô ta sẽ có một cửa ải khó khăn, chỉ cần qua được thì sau này chắc chắn sẽ một đời suôn sẻ."

Nói xong, cô nhìn thấy trên gương mặt của ông Vương hiện ra vẻ lo lắng, vì thế mới lấy giấy vàng và chu sa từ trong túi áo ra.

"Ông báo sinh thần bát tự của cô ta đi, tôi sẽ vẽ một lá bùa đặc biệt cho cô ta, vào thời khắc mấu chốt có thể bảo vệ cô ta một mạng."

Ông Vương vừa nghe xong vội vàng báo ngày tháng năm sinh và giờ sinh của con gái ra, Vệ Miên tự động chuyển đổi thành sinh thần bát tự.

Ngón tay của cô cử động, bấm tính đơn giản một phen, trên cơ bản đã hiểu được cuộc đời của Vương Tịnh Bạch.

Cô gái này từ nhỏ đã có thành tích ngữ văn giỏi, từ hồi học cấp ba đã bắt đầu kiếm tiền nhuận bút, sau này vào đại học lại càng dựa vào viết văn để kiếm sinh hoạt phí cho mình.

Đợi cô ta tốt nghiệp đại học đã dứt khoát phát triển theo phương diện này luôn, nhưng vì không thích cách sống ở trong nhà lâu dài cho nên cô ta ứng tuyển làm biên tập viên trên mạng.

Lúc nhàn rỗi còn có thể viết văn.

Từ sinh thần bát tự của cô ta có thể thấy vào năm hai mươi tám tuổi này cô ta sẽ có một thử thách, nếu có thể vượt qua thì sau này sẽ vô cùng suôn sẻ, còn nếu không vượt qua được thì cuộc đời chấm dứt tại đây.

Nhưng muốn vượt qua cũng không dễ dàng đến thế, có điều, cô ta may ở một chỗ đã gặp được Vệ Miên.

Tính toán xong, Vệ Miên cúi mắt vẽ một lá bùa, động tác của cô như nước chảy mây trôi, những phù văn và hoa văn mà bút vẽ xuống đều là những thứ mà người bình thường nhìn không hiểu.

Ông Vương với ông Từ vẫn luôn chăm chú nhìn theo động tác của cô, hai người chỉ cảm thấy trong nét bút tự nhiên dường như còn có phù văn màu vàng xuất hiện trên giấy.

Nhưng đợi khi bọn họ tập trung nhìn thì lại không nhìn thấy gì cả.

Giống như thể vừa rồi chỉ là ảo giác của mình vậy.

Đợi phù văn khô rồi, Vệ Miên gấp tờ giấy vàng hai ba lần thành một hình tam giác, ngón tay trắng trẻo và thon thả kẹp lá bùa rồi đưa qua.

Ông Vương nhìn lá bùa được gấp thành hình tam giác này mà không biết có nên nhận hay không.

Thứ này vừa nhìn đã biết là rất đắt rồi, thế nhưng, hôm nay ông ta không mang theo tiền.

Vệ Miên nhìn ra được vẻ chần chừ của ông ta, cô an ủi: "Yên tâm, không qua được thử thách này thì không nhận tiền, cứ cầm lấy trước đi."

Ông Vương vừa nghe đã cười ngại ngùng, sau đó nhanh chóng cất lá bùa vào trong túi áo: "Vậy tôi cảm ơn cô thay Tịnh Bạch trước nhé."

Vệ Miên mỉm cười: "Không có gì."

Sau khi về nhà, ông Vương muốn đưa lá bùa cho con gái nhưng liên tiếp vài ngày mà đứa trẻ đó đều không về nhà.

Ông ta không còn cách nào khác mà chỉ có thể gọi điện thoại qua đó, muốn kêu con về.

Sau đó, ông ta mới từ miệng con gái biết được đã xảy ra chuyện gì, hóa ra hai hôm trước ông ta ra ngoài, bà vợ không nhịn được mà lại càm ràm con gái một phen, khi ấy hai người còn cãi nhau ỏm tỏi.

"Cái bà này ngày nào cũng chỉ biết giục kết hôn, chẳng có nhà ai nói con gái cứ nhất thiết phải kết hôn hết, ngày nào cũng tự kiếm bất mãn khó chịu về cho mình!"

Nghĩ đến mấy hôm trước ở công viên nghe được một bà già nói xấu con dâu nhà mình, khiến ông ta lại càng cảm thấy không đi lấy chồng cũng rất tốt.

Tịnh Bạch từ nhỏ đã trưởng thành trong loại môi trường đơn thuần như gia đình mình, hai vợ chồng bọn họ đều khá ôn hòa, đứa trẻ đó cũng không xử lý được những mối quan hệ xã hội phức tạp đâu.

Lỡ như gặp loại thông gia kiểu đó vậy chẳng phải càng gay go hơn hay sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận