Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 270: Đột Nhiên Nhận Được Điện Thoại

.



Chương 270: Đột Nhiên Nhận Được Điện Thoại

Chương 270: Đột Nhiên Nhận Được Điện Thoại

"Ừm."

Vệ Miên nhướng mày, không biết một người suốt một năm nay không liên lạc gì với mình sao lại đột nhiên gọi điện thoại tới.

"Gần đây... con vẫn khỏe chứ?"

"Cũng được."

"Học hành thì sao, thế nào rồi?"

"Vẫn vậy."

Cảm giác được thái độ lạnh lùng của Vệ Miên, Hầu Tương Cầm nghĩ đến cũng đã một năm rồi không nhìn thấy đứa con gái khiến bà ta không khỏi cảm khái, những lời tiếp sau đó lại có hơi không thốt ra khỏi miệng được.

Nhưng vừa nhớ đến bức ảnh mà Bảo Nhi đã cho mình nhìn kia, bà ta vẫn quyết định nói tiếp: "Con gái của nhà hiệu trưởng Hoàng trường trung học chỗ chúng ta ấy, nghe nói con nhỏ có một người chị họ cũng đang ở trường các con, không biết con có quen không, tên là Lữ Na."

"Không biết."

Hầu Tương Cầm nghẹn họng, chỉ cảm thấy đứa con gái này có cái nết giống y như ở nhà ngày trước, vẫn khiến người chán ghét như vậy, một chút xấu hổ ít ỏi trong lòng bà ta kia cũng dần dần biến mất.

"Sao lại không quen biết, lúc còn nhỏ con từng đi theo chú Trần của con đến trạm máy móc nông nghiệp còn chơi chung với người ta..."

"Rốt cuộc bà muốn nói gì?"

Vệ Miên giơ cổ tay lên nhìn giờ, một lát nữa cô còn phải đến đường Phong Thủy một chuyến nên cũng không có bao nhiêu thời gian để nói mấy chuyện vô nghĩa này.

Hầu Tương Cầm im lặng, lúc này mới mở miệng với vẻ hơi chần chừ: "Lữ Na cũng đang ở trường học của các con, con bé từng thấy con ở trường, nói bây giờ con đang sống rất không tồi."

"Rồi sao?"

Vệ Miên đã đoán ra được đại khái mục đích của bà ta rồi, quả nhiên...

"Nếu con đã sống không tồi vậy có thể trợ cấp một ít cho gia đình được không? Một mình chú Trần của con nuôi gia đình cũng rất vất vả. Học phí ở trường đại học của anh cả con rất đắt, chi tiêu trong gia đình cũng vô cùng nhiều, một tháng chỉ riêng tiền sinh hoạt đã mất ba, bốn nghìn đồng rồi, còn cả em trai với em gái của con nữa, cũng đều đang ở độ tuổi rất tốn tiền, mẹ lại không có một công việc ổn định, tất cả đều phải dựa vào một mình chú Trần của con..."

Ha, khóe môi của Vệ Miên không khỏi nhếch lên một độ cung đầy chế nhạo, đúng là nực cười thật đấy, có đôi khi cô thật sự không tài nào hiểu được mạch suy nghĩ của con người này!

Nếu không phải cô đã tiếp nhận cơ thể này thì chỉ sợ cô gái trẻ kia có thể tới được trường đại học Thanh Bình để học hay không cũng rất khó nói.

Đứa con gái vừa mới trưởng thành đã kêu người ta rời khỏi nhà như vậy, tiền học và tiền sinh hoạt đều không cho, nguyên một năm chẳng thấy hỏi han nửa lời.

Bây giờ nhớ ra gọi điện tới, nhưng chuyện đầu tiên lại chính là kêu cô mang tiền về nhà.

Vệ Miên thật sự rất muốn biết Hầu Tương Cầm lấy đâu ra thể diện lớn như thế?

"... Chú Trần của con cũng coi như đã nuôi con lớn đến như thế rồi, cho con ăn, cho con mặc, còn cho con đi học, chúng ta làm người phải biết ơn, dù sao thì chú Trần của con cũng không có một chút quan hệ huyết thống gì với con cả, nuôi con lớn đến như thế đều là tình nghĩa cả. Bây giờ nếu con đã có thể kiếm được tiền vậy cũng nên giúp nuôi gia đình đi chứ."

Vệ Miên không nói gì hết.

Hầu Tương Cầm cũng không quan tâm đến mấy chuyện này, nếu đã bắt đầu nói rồi vậy bà ta dứt khoát nói hết những gì phải nói luôn.

"Tự con nghĩ mà xem, suốt nhiều năm như thế, chú Trần của con có lỗi với con một chút nào chưa, Tiểu Quân là con trai ruột của chú con, Bảo Nhi với A Tài cũng thế, ở cái nhà này chỉ có một mình con là người người, nhưng chú Trần vẫn nể mặt mẹ mà nuôi lớn con, con báo đáp chú con không phải là chuyện đúng lẽ hợp tình hay sao?"

"Thế cha ruột của tôi đang ở đâu? Tại sao ông ấy không nuôi tôi?"

Hầu Tương Cầm còn định tiếp tục lải nhải không ngừng nhưng lại như bị người bóp chặt cổ họng, đột nhiên không thở ra được một câu nào nữa.

Qua một lúc, bà ta mới tìm lại được giọng của mình: "Con... cha con đã chết từ lâu rồi, bằng không, sao mẹ có khả năng gả cho chú Trần của con được chứ."

Lần nào cũng nói như thế, chỉ cần Vệ Miên vừa nhắc đến cha ruột là phản ứng của Hầu Tương Cầm lại rất không đúng, sau đó dứt khoát nói luôn là người kia đã chết từ lâu.

Nhưng lúc vừa mới tới Vệ Miên có tự soi gương xem tướng, từ phương diện tướng học có thể nhìn thấy minh nguyệt giác của nguyên chủ đầy đặn, cho thấy cha mẹ đều khỏe mạnh, chỉ là bọn họ ly hôn từ khi cô ấy còn rất nhỏ chứ tuyệt đối không tồn tại cách nói mất cha kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận