Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 212: Thật Sự Không Sao Chứ

.



Chương 212: Thật Sự Không Sao Chứ

Chương 212: Thật Sự Không Sao Chứ

Phùng Siêu luôn rất đau đầu về đứa em gái này, dù sao thì bùa giấy để trong túi áo cũng không bị người nào khác nhìn thấy nên anh ta vội vàng nuốt mấy lời từ chối về họng.

Thấy người đi rồi mà Phùng Tĩnh vẫn hơi không yên tâm, cô ấy nhanh chóng hỏi: "Miên Miên, lẽ nào hôm nay anh cả của tớ gặp họa đổ máu sao?"

Vệ Miên bật cười: "Ở đâu ra nhiều họa đổ máu như thế, còn nữa, tớ cũng không thần thánh đến mức đó đâu, chỉ là tặng quà gặp mặt cho anh Phùng mà thôi, không phải cậu nói anh cậu là cảnh sát hay sao, biết đâu sau này lại có thể dùng tới!"

Lúc này, Phùng Tĩnh mới thấy yên tâm, đúng là có chuyện như thế thật, anh cả của cô ấy là cảnh sát giao thông, mà con người thời nay lại xấu xa như thế, trên bản tin thời sự người vì lái xe lúc say rượu hoặc không bắt được xe mà con ẩu đả với cảnh sát giao thông nhiều vô số kế, vẫn nên mang theo một lá bùa hộ thân mới tốt, cũng bớt khiến người nhà lo lắng hơn.

Có điều, Phùng Tĩnh và Vệ Miên đã quen biết lâu như thế rồi nhưng chưa bao giờ cảm thấy cô là một người sẽ tùy tiện tặng bùa hộ thân cho người khác, cô ấy vẫn không nhịn được mà xác nhận thêm lần nữa: "Thật sự không sao chứ?"

Vệ Miên lập tức bật cười.

Có khả năng Phùng Tĩnh đã bị một màn ngày hôm đó dọa sợ rồi, gần đây cứ càm ràm miết, nếu như cô không nói rõ ràng thì phỏng chừng đối phương sẽ không chịu thôi mất.

"Sẽ có chút vấn đề nhỏ nhưng đã có bùa hộ thân của tớ ở đó rồi, chắc hẳn có thể bình an vượt qua thôi."

Phùng Tĩnh nghĩ đến lần trước lúc Vương Tuấn Bác xảy ra chuyện, Vệ Miên chỉ dùng một tay đã đánh tan con quái vật mặt đen răng nhọn kia, cuối cùng vẫn chọn tin tưởng cô, tạm thời yên tâm, sau đó lại ngồi lên sau xe đạp điện của Vệ Miên, để cô chở về tòa nhà ký túc xá. ...

Ngày mai là hôn lễ của người anh em tốt của Phùng Siêu – Lư Cảnh Xuân, hai người cùng tuổi, năm nay đều hai mươi bảy tuổi.

Lư Cảnh Xuân và bạn gái Khưu Thu đã hẹn hò được năm năm, cuối cùng cũng đi tới dự định hôn nhân, bọn họ vừa gửi tin tức một cái là mấy chiến hữu đã chuyển ngành đều ngỏ ý sẽ đích thân tới đó tham gia hôn lễ.

Lúc trước khi bọn họ còn ở bộ đội, Khưu Thu được nghỉ phép đều sẽ nghĩ cách tới thăm Lư Cảnh Xuân, biết mối quan hệ trong liên đội của bọn họ tốt nên mỗi lần tới đều mang rất nhiều đồ ăn ngon, vì thế mà đám người Phùng Siêu đều quen biết cô ta, mối quan hệ cũng không tồi.

Phùng Siêu đến trước một ngày chính là vì muốn giúp người anh em tốt sắp xếp vài việc, cũng có thể nói là làm quen với môi trường trước, lần này anh ta còn có một nhiệm vụ, đó chính là làm phù rể cho Lư Cảnh Xuân.

Việc trang trí lễ đường của buổi hôn lễ được giao cho công ty tổ chức tiệc cưới, cỗ bàn đã được đặt xong, các cô các bác đều giúp chuẩn bị đựng bánh kẹo mừng, lại mua thêm một ít hoa quả rửa sạch từ trước, để ngày mai bày lên bàn cho đẹp.

Rất nhiều công việc vụn vặt lẻ tẻ nhưng đều không thích hợp cho một đám đàn ông như bọn họ làm, vì thế Phùng Siêu bị chỉ định đi giúp các bạn của cô dâu sắp xếp hôn phòng.

Phùng Siêu lớn lên rất cao, cả người lại xán lạn và đẹp trai, anh ta ăn mặc nghiêm chỉnh đứng ở nơi đó cũng đủ thu hút tầm nhìn của mấy cô gái rồi.

Vừa vặn lúc này, cha Lư qua đó gọi Lư Cảnh Xuân đi, nói là phải giúp ông ấy sửa bài phát biểu cho ngày mai, chứ cảm thấy bài trước đó quá dài dòng.

Lư Cảnh Xuân thấy chỗ này có các bạn thân của cô dâu, còn có mấy người anh em tốt của mình, hoàn toàn có thể làm được, hơn nữa, bọn họ đều nghe theo sự chỉ huy của Khưu Thu cho nên tạm thời cũng không cần đến anh ta, lúc này, anh ta mới dặn dò vài tiếng rồi đi theo cha Lư.

Phùng Siêu trực tiếp từ đại học Thanh Bình qua bên này, lúc này trên người vẫn còn mặc bộ quần áo buổi sáng kia, đi lên đi xuống làm việc không ngừng khiến anh ta hơi đổ mồ hôi, vì thế mà áo sơ mi phải mở cả cúc thứ hai.

Lúc cởi cúc áo anh ta vừa vặn cúi đầu nhìn, vừa liếc mắt cái đã trông thấy lá bùa trong túi áo trước ngực, anh ta trực tiếp lấy ra rồi ném vào thùng rác.

Nhưng chưa qua năm phút, Phùng Siêu lại đi lục thùng rác tìm lá bùa kia ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận