Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 985: Nhà Xe Đẩy

.



Chương 985: Nhà Xe Đẩy

Chương 985: Nhà Xe Đẩy

Ông cụ vừa nghe thế là hai mắt lập tức sáng ngời, im hơi lặng tiếng phát tài, cái này ông ta thích đó!

"Vậy nhà chúng ta xây thêm một bức tường đi!"

Vệ Miên gật đầu rồi dẫn người đi qua đó, chỉ vào một vị trí nên xây tường và độ cao, vậy là chuyện này coi như kết thúc.

"Đại sư, làm phiền cô phải vượt đường xa tới đây một chuyến như vậy, lát nữa đừng vội đi, để bà nhà tôi thể hiện tay nghề một phen, bà ấy nấu cơm ngon lắm, đảm bảo cô sẽ thích ăn!"

Tình hình bên này đã được giải quyết xong, ông cụ Tôn thay đổi dáng vẻ thận trọng và dè dặt ban nãy, thay vào đó lại là một ông cụ hiếu khách.

Người tới chính là khách, huống chi Vệ Miên còn giúp ông ta giải quyết được một vấn đề lớn như vậy nữa, nhất định phải giữ người ở lại nhà ăn cơm.

Vệ Miên khó mà lay chuyển được lòng nhiệt tình của người nhà họ Tôn, thấy thời gian vẫn còn kịp nên cuối cùng vẫn đồng ý.

Nhân lúc bọn họ nấu cơm, Tôn Chính Dương dẫn Vệ Miên đi lên tầng để xem một vòng.

Từ rất nhiều món đồ trang trí đều có thể nhìn ra được ông cụ Tôn quả nhiên là một người khá tin vào phong thủy, phần lớn món đồ trang trí đều không có vấn đề, Vệ Miên cũng chỉ sửa đúng lại mấy cái gương ở trong nhà ông ta thôi.

Tôn Chính Dương thấy ở nhà đã không còn chuyện gì nữa bèn dứt khoát dẫn Vệ Miên đi dạo trong thôn, Lương Hạo Nhiên và Trịnh Hạo đều đi theo bên cạnh.

Vệ Miên cũng vừa vặn nhân thời điểm này để giảng cho hai người họ một vài bố cục phong thủy thường thấy, dọc theo đường đi vừa đi vừa dừng, nhìn thấy nhà ai thì nói về nhà người đó.

Đại khái sau khoảng năm, sáu căn nhà, đột nhiên Vệ Miên nhìn thấy một hộ gia đình có địa thế khá cao.

Vườn rau của gia đình này liền kề với đường cái nên địa thế của căn nhà phải cao hơn một chút, cô đứng trên đường còn có thể nhìn thấy rõ mồn một.

Chỉ thấy phía sau danh đường của căn nhà, hai bên trái phải lần lượt xây một dãy phòng dài, trông như hai thanh đao nhọn, chĩa thẳng vào phòng chính.

Đại khái chính là bố cục như vậy.

Vệ Miên dừng bước chân rồi hất cằm chỉ về phía hộ gia đình này: "Nhìn thấy căn nhà kia không?"

Ba người đều nhìn theo hướng mà cô chỉ, Lương Hạo Nhiên và Trịnh Hạo nhìn bố cục của căn nhà đó và vị trí phong thủy, mà Tôn Chính Dương thì lại nhìn vị trí của căn nhà.

"Đó là nhà của ông chú ba nhà tôi, gia đình ông cụ vừa mới xây nhà vào năm ngoái, ở chưa đầy hai năm đâu, vốn cũng định xây nhà lầu nhưng ông chú ba của tôi không đồng ý, nói con người nên tiếp xúc với địa khí nhiều, vẫn phải là chân giẫm đất mới chắc chắn hơn, cho nên kiên quyết muốn xây thành như vậy."

Lương Hạo Nhiên nhìn kỹ một lúc lâu, cậu ta không nhịn được mà nhíu mày lại.

"Sư phụ, là 'nhà xe đẩy' mà cô vừa mới nói?"

Vệ Miên gật đầu: "Bố cục như vậy chính là 'nhà xe đẩy' mà tôi vừa mới nói với các cậu đấy, gia nghiệp của chủ nhà suy tàn, thường không quá ba năm chắc chắn sẽ ứng nghiệm, vừa rồi Tôn tiên sinh nói đây là nhà ông chú ba của anh, đã vào ở được hai năm rồi, tôi tin rằng gia đình ông ta đã xuất hiện thế suy thoái."

Tôn Chính Dương và gia đình ông chú ba không qua lại nhiều, chỉ khi về quê đón tết mới gặp mặt một lần, chẳng qua khi ấy ông chú ba vô cùng rầu rĩ, hình như là việc làm ăn của chú Bảo Cường đã xảy ra vấn đề, hồi đó còn nói có cần gì giúp thì cứ tới tìm anh ta!

Vệ Miên chỉ vào phòng ngủ chính ở chính giữa: "Ai đang ở phòng đó?"

Tôn Chính Dương nghĩ ngợi, hồi tết anh ta có qua đây, căn phòng đó...

"Là phòng của hai vợ chồng chú Đại Lương của tôi."

Vệ Miên gật đầu: "Nếu đã là người thân của gia đình Tôn tiên sinh vậy có thời gian thì anh cứ nhắc nhở một tiếng, phải cố gắng hết sức thay đổi phong thủy của căn nhà đi, bằng không, trong vòng ba năm gia chủ chắc chắn sẽ chết thảm."

"Mà ba năm tôi nói ở đây bắt đầu tính từ khi căn nhà được xây dựng xong, nói cách khác, cùng lắm chỉ còn một năm nữa thôi."

Gia nghiệp suy tàn, gia chủ chết thảm.

Bố cục này có thể nói là vô cùng hung hiểm, mối quan hệ giữa ông chú ba và gia đình mình vẫn luôn không tồi, Tôn Chính Dương vừa nghe thấy tình hình nghiêm trọng như thế là lập tức ghi nhớ chuyện này trong lòng, nghĩ mấy hôm nữa sẽ kéo ông cụ qua đây tìm ông chú ba để nói cho rõ ràng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận