Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 848: Người Quen

.



Chương 848: Người Quen

Chương 848: Người Quen

Cả người Thẩm Phi run lên, cô ta vẫn chưa chịu từ bỏ mà nhìn ra bên ngoài, nhưng ngay khi tầm nhìn vừa mới chuyển ra bên ngoài cửa sổ, cô ta chợt sững sờ...

Lúc này, bên ngoài cửa sổ xe có một người đứng ngay ở đó, người đó mặc một bộ áo dài màu trắng, tóc tai rũ rượi khiến người không nhìn thấy rõ mặt, chỉ cảm giác được âm khí cả người nặng nề, vô cùng đáng sợ.

Đối phương không hề cử động mà cứ nhìn chằm chằm vào Thẩm Phi ở trong xe, ánh mắt đó oán hận cực kỳ.

Thẩm Phi chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi vội vàng chuyển tầm nhìn đi, cô ta cảm thấy hình dáng của người này quen đến một cách kỳ lạ, nhưng nếu kêu cô ta nói ra là ai thì trong lúc nhất thời lại không nhớ ra được.

Chẳng qua, Thẩm Phi cũng biết đối phương chắc chắn không phải thứ bình thường nào đó, bởi vì lúc này lá bùa mà cô ta đang nắm trong tay lại đang nóng rực lên.

Cô ta cũng không biết khi ấy mình nghĩ thế nào nữa, ngay khi người phụ nữ kia lại gần, cô lập tức đập mạnh lá bùa nóng rực lên cửa sổ xe.

“Á!”

Một tiếng hét chói tai truyền tới, ngay sau đó, Thẩm Phi chỉ cảm thấy tầm nhìn xung quanh lập tức trở nên rộng mở hơn không ít, bóng tối bao quanh chiếc xe hơi ban nãy giống như đột ngột bị người xua tan, một lần nữa trở nên thoáng đãng.

Mấu chốt là bên tai còn có thể nghe thấy tiếng còi xe hơi trên đường.

Thẩm Phi lau mồ hôi rơi trên gò má, cô ta lại cầm điện thoại lên, lúc này tín hiệu di động đã khôi phục lại như thường.

Cô ta cũng không màng đến việc lái xe nữa, mà việc đầu tiên chính là gọi điện thoại cho Vệ Miên.

...

Vệ Miên cầm một cốc sữa bò nóng đưa cho Thẩm Phi.

“Thứ bám lấy cô kia là người mà cô quen biết phải không?”

Cô ngồi xuống một đầu khác của sô pha.

Thẩm Phi nghĩ đến người mà mình luôn có thể nhìn thấy suốt mấy tối nay, cô ta không nhịn được mà run rẩy.

“Quen, chính là trợ lý hành chính trước đây ở văn phòng luật chúng tôi, Triệu Hiểu Mai.”

Vẻ mặt của Thẩm Phi hơi hoảng hốt, cô ta nghĩ đến người đàn bà nhẫn nhục chịu khó như một con trâu già kia, rõ ràng mới ba mươi lăm tuổi mà trông lại như đã bốn mươi lăm tuổi vậy.

Bọn họ làm cộng sự được sáu năm, Thẩm Phi tự hỏi bản thân từ trước đến nay chưa từng làm ra một việc gì có lỗi với Triệu Hiểu Mai, thậm chí mối quan hệ giữa hai người còn rất không tồi.

Trước đây, hai người họ đi làm chung, vì Triệu Hiểu Mai có rất nhiều chuyện không tài nào hiểu được nên cô ta còn không ít lần giúp đỡ.

Toàn bộ người trong văn phòng luật đều cho rằng hai người là bạn bè rất thân, nhưng Thẩm Phi biết tính cách của cô ta quyết đoán, không thể trở thành bạn của Triệu Hiểu Mai được.

Cùng lắm chỉ có thể tính là những đồng nghiệp có mối quan hệ khá thân mà thôi, bởi vì cô ta thật sự không thích tính cách của Triệu Hiểu Mai.

Triệu Hiểu Mai từng kể chuyện trong nhà cho Thẩm Phi và cả một nữ luật sư khác tên là Vương Yến, sau này Vương Yến cũng không bằng lòng nghe nữa thế là Triệu Hiểu Mai lại chạy tới chia sẻ với Thẩm Phi.

“Triệu Hiểu Mai vào muộn hơn tôi một năm, chúng tôi đều thực tập ở văn phòng luật Chân Thành, nhưng sau này tôi thông qua thực tập trở thành một luật sư chân chính, mà Triệu Hiểu Mai lại cảm thấy áp lực quá lớn nên chuyển sang bộ phận hành chính.”

Thậm chí lúc điều chuyển, cô ta chỉ đưa ra một yêu cầu, chính là muốn tan làm đúng giờ.

Luật sư Hàn gần như không hề do dự mà đồng ý luôn, chút chuyện này ông ta vẫn có thể tự quyết định được.

Con người Triệu Hiểu Mai này khá là không có chủ ý, chuyện trong cuộc sống đều cần người khác ra quyết định thay cho cô ta, cho nên cô ta không thích cương vị quản lý mà ngược lại, thích loại cảm giác được người sắp xếp công việc cho kia, tốt nhất là không cần phải lo lắng một chút nào ấy.

“Cô ấy làm ở vị trí trợ lý hành chính này liên tiếp năm năm, trong khoảng thời gian này cũng không phải không có cương vị công tác khác nhưng cô ấy đều cảm thấy không đủ sức lực, nên mãi vẫn cứ ở chỗ đó.”

“Bốn năm trước, chồng của Triệu Hiểu Mai đã mở một quán bia, tối hôm nào cũng phải kinh doanh đến sau nửa đêm, ban ngày là chồng của cô ấy, mẹ chồng và nhân viên phục vụ ở bên đó làm việc, đến buổi tối Triệu Hiểu Mai cũng sẽ đi giúp, ngày nào cũng phải làm việc đến sau nửa đêm.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận