Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 432: Đa Nghi?

.



Chương 432: Đa Nghi?

Chương 432: Đa Nghi?

Thẳng cho đến một lần sau khi tắm rửa xong, cô ta quên lấy chiếc điện thoại để trong nhà tắm bởi vì Tiêu Tiêu thích vừa tắm vừa lướt video ngắn, mà lúc mẹ gọi cô ta ra ăn cơm thì cô ta cũng vừa vặn tắm xong.

Lúc đó cô ta cũng không nghĩ nhiều, chỉ sợ mẹ sốt ruột nên tắt điện thoại rồi đi ra ngoài.

Đợi sau khi ăn cơm xong, cô ta đi khắp nơi mà không tìm được điện thoại, mà cô ta còn tắt âm nữa cho nên gọi điện cũng không đổ chuông.

Cuối cùng vẫn là chú Trương mở miệng nhắc nhở cô ta có phải để quên ở nhà vệ sinh rồi không, còn thuận miệng nói một câu đừng lúc nào cũng mang điện thoại vào nhà tắm như thế.

Lúc ấy Tiêu Tiêu cũng không nghĩ nhiều mà chạy vào nhà vệ sinh tìm, cuối cùng tìm thấy điện thoại trên bồn rửa mặt.

Hóa ra cô ta thuận tay ném khăn tắm lên chiếc điện thoại.

Nhưng đến lúc nhàn rỗi rồi, Tiêu Tiêu cứ cảm thấy câu nói này của chú Trương không được đúng cho lắm.

Làm thế nào ông ta biết mình luôn mang điện thoại vào nhà tắm?

Câu nói này cũng không phải do cô ta đa nghi đâu nhỉ?

Đột nhiên trong đầu Tiêu Tiêu lóe lên rất nhiều bộ phim truyền hình mà mình đã từng xem trước đây, cô ta im hơi lặng tiếng mượn danh nghĩa là dọn dẹp vệ sinh để kiểm tra nhà vệ sinh một lượt, nhưng vẫn không có thu hoạch gì cả.

Không tìm được camera mà cô ta đã nghĩ.

Chỉ là, suy cho cùng cô ta vẫn để tâm đến phương diện, sau này trong quá trình ở chung lại càng ngày càng chú ý hơn.

Cách thời điểm năm mới càng ngày càng gần, mối quan hệ giữa ba người cũng trở nên thân thuộc hơn rất nhiều. Buổi tối Tiêu Tiêu luôn bớt ra một tiếng đồng hồ để xem phim về luân lý gia đình mà mẹ Tiêu đang nghiện.

Lần nào Trương Hiểm Phong cũng ngồi xem cùng.

Sô pha của nhà họ Trương được kê theo bố cục hai chiếc ghế đơn đặt ở hai bên, còn chiếc sô pha dành cho ba người ngồi đặt ở chính giữa.

Tiêu Tiêu ngồi với mẹ mình trên chiếc sô pha ba người ở giữa, một mình chú Trương ngồi ở chiếc sô pha đơn bên cạnh, nhưng cho dù ông ta có ngồi ở đó thì cũng chẳng xem tivi, mà là đọc báo hoặc đánh mạt chược trên điện thoại.

Nhưng mấy lần đần đây, chú Trương luôn ngồi trên chiếc sô pha ba người ở chính giữa một lúc để cùng xem phim với bọn họ.

Mới đầu là ngồi ở bên chỗ mẹ nhưng có đôi khi cũng sẽ cách mẹ mà tương tác với cô ta, ví dụ như nhìn thấy một cô gái nào đó trong phim bị bắt nạt là ông ta sẽ duỗi cánh tay qua lưng mẹ rồi vỗ lên vai cô ta.

Sau đó nói với cô ta rằng nếu gặp phải chuyện như vậy ở bên ngoài nhất định phải nói cho ông ta biết, ông ta sẽ tới giải quyết, chứ con gái con đứa đừng cứng đối cứng với người ta, tránh cho sau này lại bị báo thù.

Mẹ nghe thấy ông ta bảo vệ con gái mình như vậy mà cũng rất vui, còn cùng chú Trương dạy bảo cô ta, kêu cô ta học cách bảo vệ bản thân.

Sau này có vài lần chú Trương dứt khoát ngồi luôn bên cạnh cô ta, một đôi mắt thì nhìn chằm chằm vào màn hình tivi giống như thể bị tình tiết trong đó thu hút, không nhịn được mới ngồi ở đây vậy.

Nhưng một bên đùi của ông ta lại dán sát vào chân của cô ta, điều này khiến cho Tiêu Tiêu chưa từng tiếp xúc với trưởng bối nam giới cảm thấy vô cùng mất tự nhiên.

Cô ta lặng lẽ nhích người về phía mẹ nhưng rất nhanh cái đùi của chú Trương lại dựa sát vào tiếp, thậm chí lần này lúc dạy bảo cô ta, không biết là vô tình hay cố ý mà ông ta còn đặt tay lên đùi cô ta.

Trong lòng Tiêu Tiêu hơi hoảng hốt nhưng chuyện như vậy cô ta lại không có cách nào nói ra, cũng không thể nghi ngờ một trưởng bối luôn đối xử rất tốt với mình một cách không có bằng chứng được đi? Nhất là còn về phương diện nhạy cảm như vậy nữa.

Cô ta lặng lẽ gọi điện thoại cho người bạn thân của mình hỏi lúc cô ta và cha mình ở chung liệu có tiếp xúc tứ chi không.

"Đương nhiên là có rồi, tớ thường xuyên ôm cổ cha tớ, nhất là lúc xin cha tớ tiền ấy, nếu cha chịu cho tớ nhiều tiền hơn một chút thì tớ còn thơm cha mấy cái nữa kìa! Bình thường khoác tay lại càng thường như cơm bữa, toàn là cha tớ đuổi tớ ra chỗ khác, ông ấy nói hành vi của tớ quá có tính mục đích."

Bạn thân đã trả lời cô ta như vậy đấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận