Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 588: Đồ cổ Trần Ký

.



Chương 588: Đồ cổ Trần Ký

Chương 588: Đồ cổ Trần Ký

Chẳng qua, đại đa số đám người này đều tập trung ở khoảng đất trống trung tâm, hoặc cúi người, hoặc ngồi xổm nhìn sạp hàng ở gần đó.

Trong các cửa hàng ở hai bên đường được thêm không ít nhân khí nhưng vẫn ít hơn khu vực trung tâm này rất nhiều.

Vệ Miên tùy tiện liếc mắt nhìn vài cái sau đó đi thẳng đến tiệm đồ cổ của nhà Trần Đại Bằng.

"Xin chào, hoan nghênh đã ghé thăm."

Lúc Vệ Miên đi từ cửa lớn vào đột nhiên nghe thấy một giọng nữ máy móc vang lên.

Cô nghiêng đầu nhìn, không biết từ khi nào mà trên cửa lớn đã lắp một cái loa tự động chào khách.

Hơn nữa, kết cấu của cửa lớn cũng đã được thay đổi, cửa lớn một tầng trước đây đã biến thành hai tầng, bên ngoài là cánh cửa thường xuyên để mở, bên trong lại thêm một lớp rèm cửa màu xám có cảm giác chất liệu khá cứng.

Vệ Miên đẩy rèm cửa ra và bước vào trong, lập tức cảm giác được luồng gió mát của điều hòa.

"Ôi chao, ngọn gió nào đã đưa đại sư đến đây vậy, trời nóng như thế, nếu cô có việc gì cần thì cứ gọi một cuộc cho tôi là được, hà tất phải đích thân tới đây chứ!"

Vì bùa chú của Vệ Miên mà tiệm đồ cổ của Trần Đại Bằng rất thu được một chút danh tiếng trên phố Phong Thủy này.

Bây giờ người bên ngoài đều biết muốn mua pháp khí thì đến Chí Viễn Trai, bên đó quan hệ rộng, hơn nữa đã làm nghề này rất nhiều năm rồi, đảm bảo có độ tin cậy.

Nhưng nếu muốn mua bùa giấy vậy vẫn phải đến Đồ cổ Trần Ký mới được.

Đừng thấy Đồ cổ Trần Ký không phải cửa hàng lâu đến trăm năm nhưng ông chủ của tiệm đó lại quen biết một thầy phong thủy vô cùng lợi hại, hình như còn lợi hại hơn cả ông cụ đã khuất của nhà họ Trịnh kia.

Người tới đây mua bùa chú không có một ai là không dựng ngón cái lên khen ngợi cả.

Chỉ là, bùa chú của Trần Ký cũng không phải hàng dễ mua được mà đều có giới hạn số lượng cả, mỗi tháng cũng chỉ có đầu tháng mới có thể được vài lá như vậy.

Người hiểu nghề thấy vậy mới bảo tuyệt đối đừng coi thường mấy lá bùa chú này, không có một lá nào mang phẩm giai thấp hơn trung cấp đâu, đều là hàng tốt mà ngoài kia đều không tìm thấy được.

Còn nói, nếu như mang lá bùa này đến thủ đô bán với giá một nghìn vạn một lá cũng có người xâu xé nhau mua.

Có người nói như thế, mà những người đã mua rồi cũng xác nhận nó quả thật hữu dụng, vì vậy mà Đồ cổ Trần Ký cũng càng lúc càng có danh tiếng, tháng nào cũng bán hết sạch bùa rất nhanh.

Vệ Miên không để ý đến một đống lời khách sáo đó của Trần Đại Bằng, mấy câu kiểu này lần nào gặp được anh ta cũng sẽ đọc một lần mà.

Cô trực tiếp hỏi luôn nghi vấn của mình.

"Sao ở cổng lớn lại thành ra thế kia?"

"Ôi, cô đừng nhắc nữa!"

Trần Đại Bằng dẫn Vệ Miên đến khu khách quý để ngồi, sau đó lấy lá trà mà mình cất kỹ từ trong tủ ra pha.

"Còn không phải do mấy sạp hàng từ bên ngoài tới kia gây ra hay sao?"

"Một khoảng thời gian trước không phải có một sạp hàng để lọt mất một cái lọ thuốc hít đấy sao, cũng không biết có phải mấy người này nghèo đến phát điên rồi hay không mà có không ít người kéo nhau chạy tới bên này, tất cả đều chỉ mong sao vớt được của hời."

"Vừa nhìn thấy đông người như thế, mấy gia đình kia có ít hàng tồn kho cũng lôi hết ra, sạp hàng lại càng nhiều hơn, người bán hàng cũng nhiều lên, cái chỗ này cũng đột nhiên trở nên náo nhiệt hẳn."

"Khỏi phải nói, hôm qua có một chàng trai mang một cái đĩa sứ đến, tôi thấy trông giống đồ từ thời Dân Quốc nhưng mà bề mặt lại thiếu mất con dấu, trông không được chuẩn cho lắm."

Nếu như đây lại là món hàng hời nào đó nữa vậy sau này người tới chỗ này bày sạp sẽ càng nhiều hơn cho mà xem.

"Người bên ngoài đông quá khiến cho người tới các cửa hàng cũng nhiều hẳn lên, cửa không ngừng mở ra đóng vào, bên trong có một chút hơi lạnh thôi cũng bị thả đi hết sách. Mà thời tiết càng ngày càng nóng, tôi không còn cách nào khác mới phải lắp cái rèm cửa kiểu này."

Nghĩ đến thân phận của Vệ Miên, Trần Đại Bằng lập tức buông cốc trà trong tay xuống, trên gương mặt lộ ra vẻ thận trọng.

"Đại sư, cái rèm cửa này của tôi có chỗ nào không ổn thỏa không?"

Vệ Miên nhấp một ngụm trà, trong lòng không thể không cảm thán quả nhiên là làm ăn kinh doanh, toàn là cao thủ nhìn sắc mặt của người khác.

"Không có gì không ổn thỏa cả."

Bạn cần đăng nhập để bình luận