Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1093: Trận Thi Đấu Đã Nói Đâu

.



Chương 1093: Trận Thi Đấu Đã Nói Đâu

Chương 1093: Trận Thi Đấu Đã Nói Đâu

Đến cuối cùng, trận đấu pháp này trực tiếp biến thành lớp học công khai, thậm chí còn có mấy vị giám khảo ngồi nghe với vẻ mặt nghiêm túc.

Vệ Miên: "..."

Trận thi đấu đã nói đâu?

Đợi đến khi giải thích xong một cục này, tất cả mọi người mới chịu rời đi với vẻ lưu luyến, tự cảm thấy mình đã thu hoạch được không tồi, ánh mắt nhìn Vệ Miên đã trở nên kính nể hơn nhiều.

Cùng là tuyển thủ dự thi nhưng đối phương lại la sự tồn tại khiến bọn họ phải nhìn lên.

Chỉ đáng tiếc, rất nhiều thứ có liên quan đến cục phong thủy đều là bí mật không truyền ra ngoài của các sư môn, có thể học ké một buổi đã là khó có được lắm rồi, làm sao có thể mặt dày học chùa mãi không chịu thôi được chứ.

Cái đuôi của Trịnh Hạo đã dựng thẳng lên trời luôn rồi, thấy Vệ Miên bước xuống khỏi sân, anh ta lập tức hô to gọi nhỏ mấy câu "sư thúc lợi hại quá","sư thúc trâu bò nhất", khiến tất cả mọi người đều liếc mắt nhìn.

Chắc chắn là muốn cho mọi người đều biết mối quan hệ giữa hai người họ rồi.

Quả nhiên, người nghe được giọng của anh ta đều không khỏi ngạc nhiên, Trịnh Hạo gọi cô gái trẻ này là sư thúc?

Có rất nhiều người ở đây biết thân phận của Trịnh Hạo, anh ta xuất thân từ nhà họ Trịnh là thế gia phong thủy tại nội địa, có thể được tiểu thiếu gia nhà họ Trịnh gọi một tiếng sư thúc, chỉ sợ rằng lai lịch không đơn giản.

Lần này, ánh mắt rất nhiều người nhìn Trịnh Hạo đều mang theo vài phần ngưỡng mộ, sư thúc gì đó chắc chắn bình thường cũng dạy bảo không ít, không nhìn thấy biểu hiện của anh ta không cuộc thi cũng rất lợi hại hay sao?

Có một sư thúc lợi hại như vậy, hai chữ ngưỡng mộ đã nói nát luôn rồi.

Vệ Miên hơi nhíu mày: "Bình tĩnh một chút đi!"

"Vâng thưa sư thúc!"

Hiển nhiên Lương Hạo Nhiên cũng phát hiện ra những người khác đang dồn ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ về phía Trịnh Hạo, cậu ta bèn ho nhẹ một tiếng sau đó đi đến bên cạnh Vệ Miên, dùng âm lượng mà tất cả mọi người đều có thể nghe được.

"Sư phụ!"

Vệ Miên: "..."

Hai thằng nhãi thích khoe khoang này!

Sau khi lượt đầu kết thúc, cộng cái vòng thắng lại và cả lượt trống được mười bảy người, tiếp tục hai người một nhóm.

Mỗi lần người chiến thắng đều là Vệ Miên, lần nào lúc Vệ Miên và người ta đấu pháp là tất cả mọi người đều qua đây vây xem, lần nào đấu pháp cũng biến thành dạy học tại hiện trường...

Vệ Miên phát hiện ra An Hoàng Nguyên quả thật là một nhân tài, cục phong thủy mà cô vừa mới dạy mà người này lại có thể nhanh chóng học hiểu được ngay, sau đó vận dụng linh hoạt, hơn nữa còn dựa vào nhu cầu của bản thân để thay đổi cho phù hợp, biết thay đổi theo tình thế mà lại khiêm tốn học hỏi.

Lúc người ta thi đấu, cô cũng đi quan sát, trước đó cũng không có gì cả nhưng từ sau khi biết thực lực của cô, mỗi lần Vệ Miên đến quan sát là lại khiến tuyển thủ thi đấu còn căng thẳng hơn cả ban giám khảo đến xem.

Một lần, Trịnh Hạo thi xong và xuống dưới tìm sư thúc xin chỉ bảo, Bành Nguyên Lục đã đấu pháp với anh ta cũng qua bên đó khiêm tốn xin chỉ dạy, Vệ Miên cũng không giấu làm của riêng mà nói lại ưu điểm và khuyết điểm của bọn họ một lần.

Chỉ vài câu nói đã khiến Bành Nguyên Lục thu hoạch được không ít.

Ông ta xuất thân theo đường tự do, chưa từng được học theo bài bản gì cả, có rất nhiều chỗ đều dựa vào bản thân tự mày mò, có đôi khi biết phải làm như thế nhưng lại không biết tại sao, cho nên lời chỉ điểm của Vệ Miên đã khiến ông ta hiểu ra rất nhiều.

Thậm chí ông ta cũng không quan tâm đến các trận đấu sau đó mà muốn nhân lúc cô vẫn còn ở đây để xin chỉ dạy, vất vả lắm mới gặp được một người bằng lòng chỉ cho vài câu nên Bành Nguyên Lục làm sao còn để ý đến trận đấu nữa.

Hiển nhiên Vệ Miên cũng nhìn ra được: "Bành tiên sinh vẫn luôn lo cho cuộc thi trước đi đã, về phần những câu hỏi khác, sau này ông có thể đến Thanh Bình tìm tôi bất cứ lúc nào."

Ý tứ trong câu này của cô rất rõ ràng, chính là không ngại chỉ cho ông ta thêm vài câu.

Ngược lại, Bành Nguyên Lục nghe được câu này lại sững sờ, sau đó là mừng rỡ như điên, ông ta cảm ơn Vệ Miên một cách vô cùng trịnh trọng, ngỏ ý sau này nhất định sẽ tới cửa làm phiền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận