Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 587: Nụ cười

.



Chương 587: Nụ cười

Chương 587: Nụ cười

"Không phải con thích chơi chung với Cao Phàm sao? Vậy lần này báo danh, hay là hai đứa đi chung luôn đi, cũng có thể bầu bạn với nhau, hôm nay mẹ sẽ đi mua một chiếc điện thoại cho con, sau này con muốn liên lạc với các bạn học cũng tiện hơn."

Hoàng Yến lẩm bẩm một mình, hoàn toàn không hề chú ý đến vẻ mặt của đứa con trai đối diện.

Diêu Minh Viễn từ vẻ ngạc nhiên ban đầu chuyển đến chết lặng của sau đó.

Theo quan điểm của cậu ta thì chắc chắn đây chỉ là mấy lời nói mát của mẹ mình mà thôi.

Nhưng đợi ăn cơm xong, bà mẹ thật sự dẫn cậu ta đi đến trường dạy lái xe và nộp phí bao danh ngay trước mặt cậu ta.

Sau đó mẹ lại vội vàng dẫn cậu ta đến công ty viễn thông để làm một cái sim điện thoại cho cậu ta, thuận tiện mua luôn một chiếc điện thoại đời mới.

Tiếp đó, mẹ lại nhét cho cậu ta hai trăm đồng, kêu cậu ta ra ngoài tìm bạn học để chơi.

Diêu Minh Viễn một tay cầm tiền, một tay cầm chiếc điện thoại di động vừa mới mua, đứng ở ven đường với vẻ mặt hoang mang.

Cậu ta không biết rốt cuộc mẹ mình bị làm sao nữa, sao đột nhiên lại như biến thành một con người khác, khiến cậu ta không thể nào thích ứng ngay được.

Những ngày tiếp sau đó, Hoàng Yến vẫn luôn giữ biểu hiện như vậy, dần dần khiến cho Diêu Minh Viễn tin tưởng mẹ thật sự đã thay đổi rồi.

Lẽ nào trước đây mẹ chỉ vì muốn cậu ta thi đại học có thể giành được một thành tích tốt nên mới như thế?

Nhưng không biết tại làm sao, đột nhiên Diêu Minh Viễn lại nhớ đến động tác tay kỳ quái của Vệ Miên hôm đó, hình như bắt đầu từ sau hôm đó, tính cách của mẹ cậu ta đột ngột thay đổi, không còn cưỡng chế cậu ta phải học nữa.

Thậm chí, lúc cha của cậu ta nói nên đọc trước sách giáo khoa đại học thì mẹ cũng hiếm khi kiên quyết đứng ra phản bác, nói phải cho cậu ta sở hữu một kỳ nghỉ hè vui vẻ và không có một chút gánh nặng nào hết.

Diêu Minh Viễn không biết cô gái ngày hôm đó đã làm gì với mẹ và cũng không biết rốt cuộc luồng sáng trắng kia là sao, nhưng bầu không khí gia đình của cậu ta càng ngày càng tốt.

Ít nhất là khi đối diện với mẹ mình, cậu ta cũng không còn loại cảm giác chỉ muốn nhanh chóng trốn đi kia nữa.

Cậu ta cũng đã có những người bạn tốt của mình, có thể giãi bày tâm sự những phiền nào trong giai đoạn thanh xuân của cậu ta, cũng có thể tiếp xúc với những nam sinh và nữ sinh cùng tuổi, chơi trò chơi, học lái xe, leo núi và đi bơi.

Những hoạt động tập thể mà trước đây Diêu Minh Viễn chưa từng được tham gia đến kỳ nghỉ hè này đều tham gia hết một lượt.

Nụ cười trên gương mặt của cậu ta càng ngày càng nhiều hơn, tính cách cũng càng lúc càng cởi mở, bạn bè bên cạnh cũng không chỉ còn mỗi một mình Cao Phàm mà đã biến thành bốn, năm người.

Hoàng Yến nhìn thấy đứa con trai vốn trắng trẻo vì gần đây hoạt động ngoài trời tăng lên nhiều mà đen đi mấy tông, trong lòng cũng không hề cảm thấy khó chịu một chút nào mà ngược lại còn rưng rưng nước mắt.

Thật tốt, tính cách của con trai càng lúc càng tươi sáng, sau này chắc chắn sẽ không đi lại con đường ngày xưa kia nữa.

Cuối cùng bà ta cũng cởi được khúc mắc trong lòng, chỉ cần anh ta có thể sống khỏe mạnh và bình an vậy có phải là nhân vật được người khen ngợi gì đó hay không cũng chẳng có liên quan gì hết. ...

Không nói những chuyện sau này sẽ xảy ra ở nhà họ Diêu, sau khi dùng xong thuật pháp "đại mộng tam sinh" với Hoàng Yến, Vệ Miên lại tiếp tục đi vào phố Phong Thủy.

Hôm nay mục tiêu của cô chính là đào thêm ngọc thạch, phẩm chất không giới hạn.

Dù sao cho dù có là ngọc chất lượng kém nhưng chỉ cần thời gian đủ nhiều thì cô vẫn có thể nuôi nó thành cực phẩm được.

Thật ra có rất nhiều loại đá cũng có thể nuôi thành ngọc, chỉ là mấy viên đá này cũng không phải loại đá bình thường có thể nhìn thấy ở bất cứ đâu, hơn nữa, nuôi nó tốn rất nhiều thời gian và linh khí hơn ngọc thạch.

Sau này lúc cô nhàn rỗi không có việc gì làm, ngược lại có thể thử đến mấy nơi sản xuất ngọc thạch kiếm vài viên đá về thử.

Vệ Miên vừa mới đi đến đầu phố Phong Thủy đã bị một đám đông chen chúc đằng trước làm cho kinh ngạc.

Cô đã tới đây nhiều lần như thế rồi, cho dù là trước tết thì cũng chưa từng thấy đông người đến như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận