Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 309: Ba Năm Trước

.



Chương 309: Ba Năm Trước

Chương 309: Ba Năm Trước

"Mà Tỷ Kiếp giúp thân lại còn là thân quan lưỡng đình, hai mệnh cách tốt này chồng lên nhau thường đều sẽ là mệnh cách của đại tham quan, nếu tôi đoán không làm thì e rằng, chức quan của ông anh rể này của anh không thấp, hơn nữa gần đây còn được lên chức cao."

Sắc mặt của Phùng Hiến Cương dần dần trở nên nghiêm túc.

Anh ta có thể khẳng định từ lúc tới đây cho đến nay mình chưa từng nhắc một chữ nào đến công việc của Phan Húc Đông là gì, càng đừng nói là chuyện anh ta có được điều chuyển hay không.

Nhưng bây giờ đại sư vẫn có thể bói ra được khiến cho Phùng Hiến Cương cảm thấy không rét mà run.

Nếu mấy chuyện này đều là cô dựa vào bản lĩnh của mình để bói ra được, vừa rồi còn nói Phan Húc Đông có mệnh cách của đại tham quan, mà anh ta sẽ dừng lại ở tuổi bốn mươi lăm, không có khả năng là trượt dốc không phanh, vậy chắc chắn là...

Nghĩ đến đây, Phùng Hiến Cương ngẩng phắt đầu lên, một đôi mắt nhìn chằm chằm vào Vệ Miên.

Vệ Miên vô cùng thẳng thắn, cũng đối diện với ánh mắt của anh ta rồi gật đầu.

Phùng Hiến Cương thấp thỏm bất an trong lòng.

Nếu không phải vì lần này không thể tìm được bằng chứng ngoại tình của Phan Húc Đông thì anh ta cũng sẽ không cân nhắc đến chuyện tìm đại sư để xem bói. Như vậy, nếu mang kết quả điều tra trước đó về cho chị họ, chị họ chắc chắn sẽ cho rằng mình đã hiểu lầm họ Phan kia, sau đó hai người vẫn sẽ tiếp tục chung sống với nhau.

Nhà họ Lâm và Phan Húc Đông vẫn sẽ là một gia đình có mối quan hệ khăng khít như trước, đợi một ngày nào đó anh ta xảy ra chuyện, nhà họ Lâm chắc chắn sẽ khó thoát khỏi liên quan.

Cho dù điều tra ra được nhà họ Lâm không có hành vi tham ô nhưng loại điều tra này vốn chính là một loại sỉ nhục đối với người làm quan, huống chi có mấy vị quan viên có thể đỡ được cuộc điều tra như vậy?

Phùng Hiến Cương đăm chiêu, so với sự tồn vong của gia tộc thì Phan Húc Đông ngoại tình đã được tính là chuyện nhỏ rồi.

Vệ Miên đặt cốc trà xuống một cách không nhanh không chậm, đôi mắt đen láy và sáng ngời cứ nhìn thẳng vào Phùng Hiến Cương như thế: "Nếu không tin lời tôi nói, ba ngày sau anh ta sẽ nhận được một khoản tiền lớn vào tài khoản, anh có thể lén để ý đến vụ này."

"Hơn nữa, khoản tiền vào tài khoản này sẽ không dưới hai nghìn vạn đâu."

Phùng Hiến Cương suýt chút nữa thì trợn lòi cả mắt.

Nhà mẹ đẻ của anh ta họ Lâm, nhà họ Lâm là một gia tộc khá lớn, trong tộc có rất nhiều người đều theo chính trị, thân ở chức vị cao lại càng không ít.

Nếu bản thân Phùng Hiến Cương có chí hướng ở phương diện này, nói một câu trắng trợn thế này đi, anh ta hoàn toàn có thể một bước lên mây, cho dù không thể ngồi lên được vị trí quá cao nhưng cũng không đến mức phải làm một tên lính tốt bình thường, long đong lận đận.

Chỉ là anh ta không cảm thấy có hứng thú với chính trị mà thích theo kinh doanh, có điều, chắc chắn cũng đã mượn một vài mối quan hệ trong nhà.

Bản thân anh ta có mở một công ty đồ gia dụng, mấy năm nay quy mô phát triển cũng không tính là nhỏ, dần dần cũng đi vào quỹ đạo, dưới tay còn có mấy chục một trăm người.

Nhưng cho dù là dưới tình huống như thế thì một năm anh ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng kiếm được hai nghìn vạn, cho nên, rốt cuộc là hạng mục gì mới có thể khiến Phan Húc Đông tham ô được nhiều tiền như thế chỉ trong một lần?

Xem ra, anh ta nhất định phải trở về hỏi ông cụ trong nhà mới được.

Trần Đại Bằng ở bên cạnh lại lộ ra vẻ mặt kỳ quái, nhưng điểm chú ý của anh và Phùng Hiến Cương lại không cùng một hướng, anh ta chỉ đang nghĩ một chuyện riêng tư như thế để một người ngoài như anh ta nghe được có ổn không?

Về phần tham ô hai nghìn vạn, theo quan điểm của anh ta cũng không tính là gì cả, không nhìn thấy mấy tin tức thời sự kia sao, quan lớn tham ô mấy trăm triệu thậm chí là mấy tỷ cũng rất nhiều đấy thôi, hai nghìn vạn nho nhỏ có bõ bèn gì?

Vệ Miên nói xong cũng không quan tâm chuyện này đã tạo thành đả kích lớn đến cỡ nào cho Phùng Hiến Cương, cái cần bói đều đã bói xong rồi, cô dự định tiễn khách ngay và luôn.

Hai người Trần Đại Bằng cũng đi theo bên cạnh Vệ Miên ra bên ngoài, lúc gần tới cửa, đột nhiên Phùng Hiến Cương nghi ngờ hỏi: "Đại sư, cô nói anh rể tôi đã bắt đầu phạm đào hoa từ tận ba năm trước phải không, nhưng tại sao tôi lại không điều tra ra được?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận