Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 801: Ra Mặt

.



Chương 801: Ra Mặt

Chương 801: Ra Mặt

Nhưng anh ta không hề cảm thấy bị xúc phạm một tí nào cả, ngược lại còn vui như mở cờ.

"Vương tiên sinh đợi một lát nhé, vì số tiền thật sự quá lớn nên bên chúng tôi cần phải gom tiền..."

Không phải Trần Đại Bằng không có tiền mà là anh ta không có khả năng bỏ hết trứng gà vào một giỏ, cần phải gom một lúc rồi mới chuyển tiền được.

Chí Viễn Trai cho rằng trong tài khoản của Trần Đại Bằng không có nhiều tiền như thế nhưng thật ra lại hoàn toàn không biết tình hình thực tế, không chỉ bản thân ông ta nghĩ như vậy mà ngay cả rất nhiều người cùng nghề khác cũng nghĩ thế.

Thế nhưng trên thực tế, trong hai năm nay, nhờ có bùa chú của Vệ Miên mà địa vị của Tiệm đồ cổ Trần Ký không chỉ tăng lên, hơn nữa còn quen biết được rất nhiều người trước đây không thể tiếp xúc được.

Mà mấy người này đối với anh ta mà nói chính là nhân mạch, Trần Đại Bằng cũng học theo người ta đi đầu tư một ít.

Cho nên tài sản của anh ta cũng không phải chỉ mỏng manh như ngoài mặt trông thấy đến vậy, vừa vặn trong khoảng thời gian gần đây, anh ta mới bán một vài sản phẩm tài chính, dự định đổi một căn nhà.

Lần này tạm thời không cần cân nhắc đến việc đổi nhà nữa, cứ đặt hết vào cái bình hoa này đi đã.

Trần Đại Bằng có thể khẳng định chiếc bình hoa này chắc chắn sẽ không khiến anh ta thất vọng.

Nếu Vệ đại sư đã kêu người tới đây vậy đây chắc chắn là một vụ đáng tin rồi, nói không chừng anh ta có thể dựa vào chiếc bình hoa này để nổi danh trong nước, trở thành một con hắc mã trong hội đấu giá.

Vương Vĩ nhìn thông báo nhận tiền trong mục tin nhắn của di động với vẻ choáng váng, anh ta đã có tiền rồi?

Anh ta thật sự có tiền rồi, hơn nữa còn ngay lập tức có nhiều như thế!

Đợi anh ta vất vả lắm mới tỉnh táo lại, lúc này mới mở giao diện chuyển tiền của ngân hàng trực tuyến ra, trước tiên chuyển một nghìn vạn qua cho cô nhi viện.

Như vậy trong tài khoản còn thừa lại năm nghìn ba trăm vạn.

Vương Vĩ cảm thấy nếu đã có tiền rồi vậy cũng không thể chỉ để tiền trong ngân hàng, nhất định phải tìm chỗ cho tiền sinh tiền, sau này tuy rằng không đến mức có tiền nhiều vô cùng vô tận nhưng ít nhất cũng có thể đảm bảo cuộc sống.

Chẳng qua, hiện giờ mấy thứ này cũng không quan trọng, những đứa trẻ ở cô nhi viện kia còn quan trọng hơn.

Mấy ngày sau đó Vương Vĩ vẫn luôn bận rộn, bận liên hệ với bệnh viện giúp Tiểu Vũ, bận dẫn mẹ viện trưởng đi khám bệnh, bận chuẩn bị vật tư cho cô nhi viện.

Đợi cuối cùng anh ta cũng nhàn rỗi mới bất chợt nhớ ra, đã rất lâu rồi Điềm Điềm không liên lạc với anh ta.

Thật ra Vương Vĩ vẫn luôn biết đến sự khó xử của Điềm Điềm, nhưng ngoại trừ đối xử với bạn gái tốt hơn một chút ra thì anh ta cũng không còn cách nào khác.

Nếu như kêu anh ta bỏ mặc những đứa trẻ ở cô nhi viện thì sợ rằng cả đời này, lương tâm của anh ta sẽ không yên ổn được mất.

Nhưng kêu anh ta từ bỏ Điềm Điềm...

Vất vả lắm anh ta mới gặp được cô gái mà mình thích, chỉ muốn cả đời này đều đối xử tốt với cô ta, chứ không hề muốn buông tay một tí nào cả.

Trước đây, Vương Vĩ giống như một con rùa rụt cổ, co đầu vào trong mai mà không muốn đi, cũng không muốn nghĩ, chỉ cho rằng toàn bộ mọi chuyện đều sẽ phát triển theo chiều hướng mà anh ta hy vọng, có lẽ sẽ có một ngày cha mẹ của Điềm Điềm có thể nhìn thấy ưu điểm của mình chăng?

Trong ánh mắt bọn họ nhìn mình hàm chứa bao nhiêu sự thất vọng, cũng không phải Vương Vĩ không cảm giác được.

Trước đây là không làm được nhưng bây giờ đã khác rồi, anh ta nhìn số dư trong tài khoản và nghĩ đến bộ dáng khó xử khi bị kẹp ở giữa của Điềm Điềm, cuối cùng dứt khoát bước chân vào cánh cửa lớn của trung tâm bất động sản.

Tiểu khu này cách công ty của Điềm Điềm rất gần, điều mấy chốt nhất là cách cô nhi viện cũng không xa, trước đây bọn họ còn từng tưởng tượng đợi sau này có tiền rồi phải mua một căn hộ ở chỗ này, phải có ban công thật to để nuôi hoa và nuôi mèo...

Điềm Điềm vì hai người có thể ở bên nhau mà đã bước ra chín mươi chín bước, nếu như một bước cuối cùng này anh ta vẫn không chịu đi, vậy anh ta cũng không xứng được ở bên một cô gái tốt đến như vậy.

Đợi khi Vương Vĩ cầm được hợp đồng mua nhà đến tìm Điềm Điềm thì cô ta đang bị cha mẹ ép phải đi xem mắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận