Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 581: Mơ

.



Chương 581: Mơ

Chương 581: Mơ

Diêu Nam vốn nghe thấy Hoàng Yến nói định theo con trai lên thủ đô học mà nhíu mày.

Nhưng sau khi nghe được mấy lời sau đó của bà ta, ông ta lại cảm thấy hình như cũng hơi có lý.

Ông ta chỉ có một đứa con trai như vậy mà thôi, xưa nay vẫn luôn nuôi dưỡng cậu ta như một bông hoa trong nhà kính, chưa bao giờ từng để cậu ta trông thấy bất cứ một mặt tối nào của nhân tính.

Nếu như vì đột nhiên vào trường đại học bị người dụ dỗ tiếp xúc với những thứ không nên tiếp xúc, vậy phỏng chừng ông ta cũng không có chỗ mà khóc mất.

Ví dụ như mấy hôm trước ở trường bọn họ đã thông báo đuổi học mấy sinh viên cũng là vì bọn họ hút ma túy, lại còn dụ dỗ mấy bạn học cùng ký túc xá hút chung.

Nếu Diêu Minh Viễn cũng gặp phải bạn cùng phòng như thế...

"Được." Diêu Nam giải quyết dứt điểm: "Đến khi ấy bà đi cùng con qua đó, thuê một căn phòng ở gần trường học là được."

"Ờ ờ được!" Hoàng Yến cười tít cả mắt lại.

Mà Diêu Minh Viễn đang ngồi bên cạnh ăn cơm đột nhiên cảm thấy cơm canh trong miệng như bị thiu, trở nên chua đắng lạ thường.

Nghĩ đến chuyện sau này Diêu Minh Viễn lên đại học là Diêu Nam và Hoàng Yến hiếm khi nói chuyện không ít với nhau, điều này khiến trong lòng Hoàng Yến càng thêm khẳng định.

Chỉ cần nuôi con trai nên người, quản giáo cậu ta thật chặt thì chồng sẽ không thay lòng đổi dạ với mình. ...

Tốt nghiệp cấp ba, cuối cùng thì các học sinh đã căng thẳng suốt ba năm này có thể chào đón một kỳ nghỉ không có bài tập nghỉ hè, hơn nữa, kỳ nghỉ hè này ít nhất cũng phải dài hai tháng.

Cho nên, bọn họ gom lượm những chuyện bình thường muốn làm mà lại không thể làm, còn có những năng khiếu muốn học lại vì sợ ảnh hưởng đến thành tích mà không thể không từ bỏ lên.

Có người cùng cha mẹ mình ra ngoài du lịch, còn có người đi xem trường đại học mà mình định vào từ trước.

Có người đi học lái xe, có người ra ngoài kiếm việc làm thêm, cảm nhận thế giới của người lớn từ sớm.

Chỉ có Diêu Minh Viễn là vẫn giống như mỗi một kỳ nghỉ trước đây, bắt đầu dậy từ năm giờ sáng để luyện khẩu ngữ, sau đó học thuộc từ đơn, đặt câu, đợi gia sư đến dạy học.

Thời gian buổi chiều, cậu ta phải đọc mấy quyển sách giáo khoa như [Triết học Marx-Lenin], [Tư tưởng Mao Trạch Đông và hệ thống lý luận về chủ nghĩa xã hội đặc sắc ở Trung Quốc], hơn nữa còn phải cố gắng hết sức đọc thuộc lòng nội dung trên này.

Mỗi ngày cậu ta đều phải ngồi trước bàn học từ năm giờ sáng đến tận mười một giờ đêm, sau đó mới có thể lên giường đi ngủ dưới mệnh lệnh của bà mẹ.

Cậu ta không cần phải có tư tưởng của mình, không cần bạn bè và cũng không cần thiết phải ra ngoài chơi. Thậm chí cậu ta còn không có chiếc điện thoại của riêng mình, càng không có mấy phần mềm xã hội như QQ, Wechat.

Trong thế giới của cậu ta chỉ có học hành.

Cuối cùng, giống như người cha đã kỳ vọng, Diêu Minh Viễn đã nhận được giấy thông báo trúng tuyển của Thanh đại, hơn nữa còn vào chuyên ngành được cho là tương lai rất tốt mà cha của cậu ta đích thân chọn.

Thế nhưng, dù là vậy vẫn không thể khiến Hoàng Yến thả lỏng được một chút nào, ngược lại còn yêu cầu càng ngày càng hà khắc đối với Diêu Minh Viễn.

Chỉ sợ sau này con trai lên đại học sẽ bị hàng nghìn hàng vạn nhân tài ưu tú ở khắp mọi miền tổ quốc giẫm dưới chân.

Diêu Minh Viễn đã phải chịu đựng ngày tháng như thế hơn hai tháng.

Đợi đến cái hôm khai giảng ấy, Hoàng Yến đặc biệt thay một bộ quần áo cũng được tính là đẹp mặt rồi dẫn con trai cùng đến Thanh đại báo danh.

Bà ta nhìn thấy có rất nhiều đứa trẻ giống con trai của mình và thậm chí là ưu tú hơn.

Vốn dĩ bà ta đã không muốn ở trường học rồi nên cũng không có dự định xin ở ký túc xá, nhưng không ngờ sau khi hỏi thăm ý kiến của giáo viên mới biết được tin tức, nếu như mới đầu không làm thủ tục xin ở ký túc vậy sau này sẽ không thể vào ở nữa.

Hoàng Yến nghĩ bà ta không có khả năng đi theo con trai mãi được, nếu qua một, hai, ba năm, con trai quả thật không có dấu hiệu bị dạy hư thì bà ta sẽ cho cậu ta vào ký túc xá ở.

Vì những đứa trẻ có thể thi đỗ vào Thanh đại có thể làm bạn với con trai của bà ta, cho nên tiếp xúc một chút cũng không sao cả.

Bởi thế, bà ta chỉ cân nhắc một lúc rồi đồng ý làm thủ tục xin ký túc xá cho Diêu Minh Viễn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận