Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 271: Không Có Tiền

.



Chương 271: Không Có Tiền

Chương 271: Không Có Tiền

Tại sao Hầu Tương Cầm phải giấu diếm điểm này thì Vệ Miên không tài nào hiểu được.

Bởi vì chiếm dụng cơ thể của nguyên chủ, Hầu Tương Cầm lại là người thân của cô ấy, bói cho người mà không bói được cho mình, nên Vệ Miên chỉ có thể suy tính được một chút ít từ tướng mặt của đối phương.

Hầu Tương Cầm ra đời trong một gia đình rất nghèo khó, bà ta có đến bốn anh chị em.

Nhưng từ khi nguyên chủ có thể ghi nhớ thì Hầu Tương Cầm chưa bao giờ từng nhắc đến anh chị em của mình, thậm chí là cha mẹ, cứ như thể trên đời này chỉ có Vệ Miên và bà ta được sinh ra vậy.

Vệ Miên lục tìm ký ức có liên quan đến phần này của nguyên chủ vì cô ấy cũng rất tò mò về phương diện này.

Số lần Vệ Miên hỏi về cha đẻ không nhiều nhưng lần nào cũng đều là sau khi chịu thiệt thòi, Hầu Tương Cầm vẫn không chịu đứng về phía cô ấy, chỉ là sau này lúc chịu ấm ức quá nhiều, có hỏi câu này nữa cũng không còn ý nghĩa gì nên cô ấy mới không hỏi thêm nữa.

Vì thế mà cho đến bây giờ, cũng chính là vài năm sau đó đột nhiên Vệ Miên hỏi ra câu này mới khiến Hầu Tương Cầm bất ngờ như thế, có điều, bà ta vẫn nhanh chóng điều chỉnh lại.

"Đừng nói mấy lời vô dụng đó làm gì, làm người không thể không có lương tâm, chú Trần của con vất vả khổ cực nuôi con khôn lớn, bây giờ con lớn rồi phải nuôi chú con cũng không có gì là sai cả. Bằng không sau này, người trên thị trấn sẽ nhìn mẹ thế nào hả, còn không phải bọn họ sẽ soi mói chọc ngoáy vào khuyết điểm của mẹ hay sao, nói con gái mà mẹ dẫn tới là một đứa ăn cháo đá bát, ra ngoài rồi cũng không biết nhớ đến gia đình, chú Trần của con về đơn vị cũng sẽ rất mất..."

Hai chữ thể diện còn chưa nói xong thì Vệ Miên đã mở miệng ngắt lời bà ta: "Không có tiền."

Hầu Tương Cầm chỉ cảm giác được cơn giận vọt thẳng tới lồng ngực: "Con nói cái gì?"

"Tôi nói tôi không có tiền." Vệ Miên nghĩ đến những trải nghiệm hồi còn trẻ của nguyên chủ kia mà chỉ cảm thấy bức bối khủng khiếp, dường như cảm xúc của nguyên chủ đã ảnh hưởng đến cô.

"Tôi thi đỗ đại học nhưng bà không cho tôi đi học, nói gì mà gia đình không có tiền, kêu tôi đến xưởng dây điện làm thuê, tôi nói tôi có thể tự đi làm thêm kiếm tiền học phí nhưng bà vẫn không đồng ý, thấy tôi kiên trì đòi đi học, bà còn đuổi tôi ra ngoài, nguyên một năm nay cũng chẳng thấy bà liên lạc với tôi lần nào."

"Đó là vì gia đình không có tiền, con có thể hiểu chuyện một chút..." Hầu Tương Cầm chỉ trích mà không hề khách sáo một chút nào cả.

"Nguyên một năm nay, toàn bộ học phí và tiền sinh hoạt của tôi đều do một mình tôi vất vả khổ sở kiếm được, đến ngay cả học phí năm hai đại học mà tôi còn chưa gom đủ nữa đây. Bây giờ bà kêu tôi moi tiền ra nuôi gia đình, trong khi mồm bà liên tục nói ở cái nhà này chỉ có mình tôi là người ngoài, vậy tại sao một người ngoài như tôi phải nuôi cái nhà này? Bà nghĩ đầu óc tôi bị khùng hả?"

"Mày còn nói không có tiền? Thế mấy thằng đàn ông đến tìm mày có người nào không lái xe sang không, một ít tiền chảy ra từ kẽ tay của chúng nó cũng đủ cho gia đình chúng ta sinh sống, một đứa con gái như mày cũng không có kinh nghiệm xã hội gì, làm sao kiếm được mấy chục vạn đồng trong một năm được chứ, còn không phải từ chỗ chúng nó..."

Câu này chỉ cần không phải thằng ngốc thì đều có thể nghe hiểu được nó có ý nghĩa gì, Vệ Miên cũng bị bà ta chọc tức đến bật cười, đây là lời mà một người mẹ ruột có thể nói ra được sao?

Vậy mà còn sỉ nhục con gái của mình đi làm dịch vụ cao cấp.

Cô cũng không muốn phí lời vô nghĩa với Hầu Tương Cầm nữa, có thế nào thì cô cũng sẽ không cho mụ ta tiền đâu.

Vì thế, cô ném lại một câu "có tiền cũng không cho" sau đó cúp máy "cạch" một cái.

Nếu một ngày nào đó Hầu Tương Cầm và Trần Bảo Trụ ly hôn, hoặc là bà ta không có nguồn kinh tế, không thể sống tiếp được vậy hiển nhiên Vệ Miên cũng sẽ phụng dưỡng bà ta.

Nếu đã chiếm cơ thể của con gái nhà người ta vậy cô cũng sẽ không mặc kệ.

Nhưng cô cũng chỉ chu cấp ở phương diện kinh tế một chút thôi, nhiều hơn thì đừng hòng, đến khi ấy, cô sẽ chọn một viện dưỡng lão phù hợp với bà ta rồi đưa người vào đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận