Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 205: Các Cô Biết Cậu Ta Hả

.



Chương 205: Các Cô Biết Cậu Ta Hả

Chương 205: Các Cô Biết Cậu Ta Hả

Lúc này, tài xế kia đã hoảng hốt lắm rồi, ông ta đang rối rắm không biết gọi 120 nhanh hơn hay là trực tiếp chở người đến bệnh viện gần đây sẽ nhanh hơn.

Vệ Miên chạy vài bước đến trước mắt thì nhìn thấy sương mù màu đen được ngưng tụ thành từ sát khí đang không ngừng bám sát quanh đầu của người đang nằm kia.

Lông mày của cô lập tức nhíu chặt lại.

Không biết có phải vì trên người cô có nguyên khí không mà cô vừa lại gần là sương mù màu đen kia càng nhanh chóng chui vào đầu người kia hơn.

Nhưng đợi sau khi Vệ Miên đến gần hơn, sương mù đen lại thả chậm tốc độ.

"Ế? Đây không phải Vương Tuấn Bác của khoa hóa học hay sao?" Phùng Tĩnh ở bên cạnh thò đầu qua, sau khi nhìn thấy gương mặt của người nằm trên hàng ghế sau đó, cô ấy ngạc nhiên nói.

"Các cô biết cậu ta hả?"

Rõ ràng tài xế cũng đã nghe được lời của Phùng Tĩnh rồi, ông ta vội vàng nói: "Có thể mời các cô đi cùng tôi đưa cậu ta đến bệnh viện được không? Người này ngất xỉu trên trong xe của tôi, giờ tôi có trăm cái miệng cũng không giải thích rõ được!"

Ông chú tài xế là một người đàn ông trung niên, lúc này đã gấp đến độ đổ mồ hôi đầy đầu rồi. Trong đầu ông ta chỉ toàn là tin thời sự xã hội đã đọc trước đây, cái gì mà hành khách chết trong xe, tài xế cũng phải gánh trách nhiệm...

Càng nghĩ ông ta lại càng cảm thấy sống lưng lạnh toát, ông ta chính là trụ cột của gia đình, trên già dưới có trẻ, nếu thật sự bị đổ vạ vậy gia đình ông ta còn sống thế nào được nữa!

Trùng hợp lúc này nghe được giọng của Phùng Tĩnh, tài xế lập tức cảm thấy như đã gặp được cứu tinh.

Phùng Tĩnh đang định từ chối thì Vệ Miên đã dẫn đầu chui vào trong xe, hơn nữa còn trực tiếp ngồi ở hàng ghế sau.

Phùng Tĩnh thấy vậy chỉ đành ngồi vào cùng. Cô ấy ngồi ở ghế phụ lái, có điều vẫn luôn nghiêng người nhìn chằm chằm vào hai người ngồi ở hàng sau.

Theo quan điểm của cô ta thì Vệ Miên không giống một người thích lo chuyện bao đồng, nhưng lúc này đối phương lại ngồi trong xe, cô ấy cũng không tin Vệ Miên nhìn trúng sắc đẹp của Vương Tuấn Bác.

Trên xe có thêm hai người khiến trong lòng ông chú tài xế cuối cùng cũng có thể bình tĩnh lại một chút, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì đó thì ông ta cũng đã có người làm chứng rồi.

Vì thế, ghế sau được giao lại cho Vệ Miên, còn ông chú tài xế chuyên tâm lái xe, ông ta cũng là tài xế lâu năm đã lái xe được hai mươi năm rồi cho nên lái vừa nhanh vừa ổn định.

Thậm chí còn cầm bộ đàm trên xe kêu mọi người trên kênh taxi nhìn thấy ông ta thì nhường đường một chút, vì trong xe ông ta có người bệnh.

Sau đó ông ta lại gọi cho cảnh sát giao thông để báo cáo phải vượt đèn đỏ vì nguyên nhân đặc thù.

Lúc này, Vệ Miên ngồi ở hàng ghế sau cũng không nhàn rỗi. Cô mở thiên nhãn rồi liếc mắt nhìn một lượt trên người Vương Tuấn Bác, cuối cùng phát hiện ra nguồn gốc sát khí trong túi của anh ta – một chiếc túi nhỏ màu đen.

Túi cực nhỏ, đại khái chỉ dài khoảng hai đốt ngón tay, Vệ Miên vừa mới lại gần cái túi đó là sương mù đen cuồn cuộn càng thêm dữ dội.

Cô mở ra nhìn, vậy mà bên trong chiếc túi đó lại có một lá bùa màu đen.

Vệ Miên tập trung nguyên khí vào đầu ngón tay, nhanh chóng viết gì đó lên trên lá bùa màu đen.

Rất nhanh, cô đã viết xong, trong nháy mắt giơ đầu ngón tay lên, đột nhiên trên đầu ngón tay đã lóe lên một đốm kim quang.

Lá bùa màu đen trong tay cô bất chợt bùng cháy, dọa Phùng Tĩnh vẫn luôn nhìn động tác của cô giật nảy mình.

Đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy loại hiện tượng siêu nhiên này, lập tức bị làm cho kinh hãi đến không nói được thành lời.

Cô ấy và Vệ Miên đã quen nhau được gần một năm rồi nhưng Vệ Miên chưa bao giờ từng khoe bản lĩnh này trước mặt cô ta. Lúc này phối với sắc mặt trong trẻo và lạnh lùng của đối phương, Phùng Tĩnh chỉ muốn nhào tới hét lên chói tai.

"Á á á... ngầu quá đi!"

Thế nhưng, còn chưa đợi cô ấy kịp nói gì thì đột nhiên, một tiếng gầm gừ của dã thú như đâm thẳng vào tim người nổ tung trong đáy lòng của cô ta.

Vô số sương mù đen lập tức bao trùm lấy toàn bộ khoang xe, sau đó dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai tấn công về phía Vệ Miên, trong thoáng chốc, dường như có thể nhìn thấy răng nanh sắc nhọn bên trong miệng của cái thứ đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận