Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1034: Thề Thốt Đảm Bảo

.



Chương 1034: Thề Thốt Đảm Bảo

Chương 1034: Thề Thốt Đảm Bảo

Hai viên cảnh sát đưa mắt nhìn nhau, cho dù người trước mặt có rắp tâm gì nhưng tất cả đều phải đợi khi tìm được thi thể đã rồi lại nói sau.

Thuận theo chỉ thị của Vệ Miên, bọn họ nhanh chóng tìm được vị trí mà Đồng Siêu Cường đã nhìn thấy thi thể vào hôm đó, sau đó đi xuống khoảng hai cây số thuận theo dòng chảy, quả nhiên có một cây cầu.

Nhưng nếu nói phân nhánh dòng chảy ở gần cây cầu, bọn họ tìm rất lâu cũng không thể tìm được.

Đồng Siêu Cường nóng lòng như lửa đốt, lúc này anh ta còn đang ngồi xe lăn, không thể đích thân xuống ven sông tìm được mà chỉ có thể đợi ở bên đường trong sự sốt ruột.

Nếu không phải tứ chi lạnh lẽo và cứng ngắc này kéo chân thì anh ta chắc chắn đã tự mình xuống tìm rồi.

Đồng Siêu Cường chỉ có thể cố gắng trừng to mắt, mượn nhờ lợi thế ở trên cao của mình hiện tại để quan sát kỹ càng từng ngóc ngách.

Đột nhiên, anh ta phát hiện ra một chỗ nào lấp ló sau đống cành cây ở ven sông xuất hiện điểm phản quang, bèn vội vàng tập trung nhìn qua đó.

Sau khi xác nhận nhiều lần, Đồng Siêu Cường không nhịn được mà hô to lên đầy kích động.

"Tuyết Phong! Mau! Bên đó, bên đó có nước!"

Tiếng hét kinh động đến người đang tìm kiếm phân nhánh dòng chảy ở ven bờ sông, Dương Tuyết Phong vội vàng thuận theo hướng mà cằm của đối phương chỉ, tìm đằng sau lùm cây ở ven hồ, quả nhiên trông thấy một nhánh sông nhỏ rộng chưa đến nửa mét.

Hoặc nên nói là dòng suối nhỏ đi.

Hơn nữa, dòng suối nhỏ nằm ở nơi tiếp giáp với nước sông, còn có đống đá với kích cỡ khác nhau, bị cành cây và đá che lấp rất kín kẽ, mấy người hoàn toàn không nhìn về phía bên này.

Dương Tuyết Phong và một viên cảnh sát trẻ trong số đó đi xuống thuận theo con suối nhỏ, mới đi được khoảng hai mươi mét đã nhìn thấy một bóng người màu đỏ.

Hai người bước nhanh tới vài bước, rất nhanh đã đến trước mặt bóng người kia.

Lúc này, một nửa cơ thể của thi thể nữ bị ngâm trong nước, một nửa khác thì lộ ra ngoài mặt nước, cho dù đang là mùa đông nhưng mùi mà thi thể phát ra vẫn khiến mấy người cách đó vài bước có thể ngửi được.

Lúc này quả thật đã nhìn thấy thi thể rồi, Dương Tuyết Phong thở phào một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng có cách cứ được Đồng Siêu Cường.

Đã tìm được thi thể, chuyện sau đó rất đơn giản.

Sau khi xác nhận mấy người Vệ Miên thật sự không có qua lại gì với Bàng Lạc Thanh, cảnh sát bắt đầu khoanh vùng quan hệ nhân sinh của cô ta để điều tra, thông qua điều tra đã nhanh chóng khóa chặt được nghi phạm.

Điều tra xung quanh nghi phạm này dễ dàng hơn rất nhiều, bọn họ không chỉ tìm được hung khí mà còn tìm được cả tứ chi đã bị chặt đứt của Bàng Lạc Thanh.

Vậy mà hung thủ lại chính là chồng của cũ cô ta, vì chuyện ly hôn ngày xưa mà sinh hận với cô ta trong lòng, thấy gần đây Bàng Lạc Thanh bắt đầu tiếp xúc với người đàn ông mới, lòng hận thù trong anh ta lại càng sâu hơn, từ đấy mới dẫn đến việc vào một đêm vào hơn một tháng trước, anh ta mượn cớ con bị bệnh để lừa người ra ngoài.

Sau đó đánh ngất đối phương, chặt sống tứ chi của cô ta, dìm chết cô ta dưới sông rồi ném xác.

Từ sau khi thi thể của Bàng Lạc Thanh được phát hiện, tình hình của Đồng Siêu Cường cũng ngày một hồi phục trở lại, tay chân của anh ta cũng dần dần có lại cảm giác.

Cảm giác được cơn đau truyền tới từ ngón tay, Đồng Siêu Cường rơi nước mắt kích động, lần này anh ta đã có một bài học nhớ đời rồi, sau này cũng không dám tùy tiện chiếm lời gì đó nữa.

Anh ta khám bệnh trước sau đã tốn hết hơn bốn vạn, cộng thêm mời đại sư mất thêm hai vạn nữa, lần này chiếm lời đã trực tiếp khiến anh ta thiệt hại kinh tế lên đến sáu vạn.

Đấy là còn chưa tính sự tra tấn tinh thần mà anh ta đã phải chịu trong khoảng thời gian này.

Nghĩ đến những lời mà trước đó anh ta đã nói, đợi vụ án của thi thể nữ được phá rồi, mình sẽ bỏ tiền ra làm pháp sự cho cô ta, mà khoản tiền này vẫn chưa được tính vào.

Nghĩ đến đây, Đồng Siêu Cường không nhịn được mà sụp vai, thề thốt đảm bảo với vợ rằng sau này nếu như anh ta còn chiếm lời tiếp anh sẽ ăn cứt của mình luôn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận