Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 766: Ghê Tởm

.



Chương 766: Ghê Tởm

Chương 766: Ghê Tởm

Vẫn giống như lần trước, Vệ Miên và Trịnh Hạo lại im hơi lặng tiếng lẻn vào chỗ ở tạm thời tại thành phố Thanh Bình của tên cầm thú họ Hoàng, sau khi khống chế người xong mới giao gã cho mấy người đàn ông cường tráng kia.

Vệ Miên đặc biệt dán bùa cách âm trong phòng, đảm bảo không có một tí thanh âm nào truyền ra ngoài được.

Tuy rằng tên cầm thú họ Hoàng biến thái nhưng tính hướng của gã không có vấn đề, hơn nữa loại người như gã trời sinh chỉ thích nữ giới nhỏ nhắn, như thế mới có cảm giác khống chế lớn mạnh.

Nhưng cứ cố tình Vệ Miên lại làm ngược lại, tìm toàn mấy ông chú cao trên một mét tám mươi lăm, dáng người vạm vỡ, hơn nữa còn thích đi cửa sau.

Tên cầm thú họ Hoàng nhìn thấy bọn họ không chỉ sợ mất mật, mà điều quan trọng nhất là có phản ứng sinh lý rất mạnh, gã cảm thấy vô cùng ghê tởm!

Vệ Miên còn đặc biệt tìm một người đàn ông trong số đó cầm điện thoại quay, nhất định phải cho đối phương nhìn thấy bọn họ đang quay.

"Không phải thích bắt nạt kẻ yếu lắm sao? Không phải thích ra vẻ đạo mạo, giả bộ đàng hoàng lắm sao?"

"Lát nữa tôi sẽ gửi mấy video này vào nhóm chat của gia tộc cậu, không chỉ nhóm chat gia tộc thôi đâu mà tôi đảm bảo sẽ quan tâm mỗi một nhóm chat có trên điện thoại của cậu, hoặc là đăng thẳng vào khoảnh khắc của cậu đi."

"Không..."

Hai con mắt của tên cầm thú họ Hoàng như sắp nứt ra, gã quả thật sắp phát điên lên mất.

Vì có một chút danh tiếng trong cái nghề này mà sau khi tên cầm thú họ Hoàng về nước, rất nhiều đơn vị công tác mà người khác chỉ có thể gặp chứ không thể cầu đều gửi lời mời đến cho gã. Nhưng gã đã xây dựng hình tượng cho mình ở nước ngoài trở nên vô cùng cao cả, cho thấy gã vì lòng yêu nước nên mới trở về nước phát triển.

Nếu như Vệ Miên thật sự tung mấy video này ra ngoài vậy hình tượng, sự nghiệp của gã, thậm chí là cả cuộc đời gã đều sẽ bị hủy hoại hết!

"Tôi xin anh, tôi sẽ cho anh tiền, tôi bỏ tiền ra mua có được không, trong tài khoản ngân hàng nội địa của tôi có hai nghìn vạn, tôi đều cho anh hết, cầu xin anh đừng đăng chúng lên!"

"Nếu không đủ thì tôi vẫn còn ngân hàng Thụy Sĩ, có thể cho anh nốt!"

Tên cầm thú họ Hoàng nhìn mấy người đàn ông cường tráng tay không ra trận ở trong phòng kia mà chỉ cảm thấy mật cũng vỡ nát, mới đầu anh ta cũng không biết tại sao Vệ Miên lại tới tìm mình, thẳng cho đến khi đối phương lộ mặt.

Nhìn thấy gương mặt mà mình vừa mới gặp vào ban ngày kia, con ngươi của tên cầm thú họ Hoàng chợt co rút.

Lẽ nào...

Nghĩ đến chuyện mà mình đã làm với đứa trẻ kia vào hôm nay, cả người gã run lên, có một loại cảm giác có khả năng hôm nay sẽ phải chết ở chỗ này.

Vệ Miên nhìn bộ dáng sợ hãi của gã mà chỉ cảm thấy thật châm biếm, bây giờ sợ hãi như thế vậy tại sao khi xưa còn làm, khóe môi cô nhếch lên cười, giọng nói cũng lạnh lùng như băng đá.

"Có tiền đúng không? Vậy bây giờ anh chuyển qua ngay đi."

Cô nghĩ ngợi một lúc rồi đọc một số tài khoản: "Hai nghìn vạn."

Tên cầm thú họ Hoàng vừa nghe là đòi tiền cũng lập tức mừng rỡ như điên, trong lòng thấy yên tâm hơn không ít, lại càng cảm thấy lần này mình chẳng hẳn sẽ tai qua nạn khỏi.

Anh ta đã bảo mà, không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được, nếu như có vậy là do số tiền đã bỏ ra chưa đủ nhiều mà thôi!

"Được, được được! Bây giờ tôi sẽ gửi, tôi gửi ngay đây!"

Tên cầm thú họ Hoàng nghĩ hôm nay coi như mình xui xẻo vậy, bị phụ huynh nhà người ta túm được vậy chỉ đành để của đi thay người thôi.

Gã bất đắc dĩ chuyển hết tiền trong mấy tài khoản ngân hàng của mình vào trong tài khoản kia dưới ánh mắt nhìn chòng chọc và uy hiếp của Vệ Miên.

Xác nhận tiền đã được chuyển qua, lúc này tên cầm thú họ Hoàng mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. Lúc gã nâng mắt lên nhìn Vệ Miên, trong mắt còn lộ ra vẻ tiếc của.

"Lần này đã được chưa? Có thể tha cho tôi được không?"

"Được nhiên là được rồi."

Tên cầm thú họ Hoàng mừng rỡ, gã cẩn thận chỉnh lại quần áo của mình từ trên xuống dưới, cái cằm hất lên thật cao rồi cất bước chân đi ra ngoài cửa một cách thong dong.

Cho dù bị phụ huynh bắt được thì cũng đã làm sao, còn không phải cho tiền là có thể chơi à? Gã đã bảo rồi, trên đời này không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận