Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 860: Có Chút Chuyện

.



Chương 860: Có Chút Chuyện

Chương 860: Có Chút Chuyện

Sáng ngày hôm sau, Vệ Miên lại tới bên này một chuyến, để thể hiện sự chuyên nghiệp của mình mà cô còn mang theo chiếc la bàn hoàn toàn không cần dùng đến.

Sau khi làm bộ làm tịch sắp xếp một phen, vụ làm ăn này đã chính thức hoàn thành.

Bạch Ngọc nhìn văn phòng không có bao nhiêu sự thay đổi này, cũng không biết có phải tác dụng tâm lý hay không mà càng nhìn lại càng thấy thuận mắt!...

Sau khi xử lý xong các đơn hẹn đã tích tụ trước đó, Vệ Miên nhàn nhã suốt một khoảng thời gian.

Trong khoảng thời gian này, Hầu Tương cầm đã gọi điện thoại tới hai lần nhưng cô đều không nghe máy, chẳng qua cũng chỉ là muốn đòi tiền mà thôi, không đạt được mục đích thì vẫn còn gọi điện tới tiếp.

Trước đó Vệ Miên còn nghĩ có thể dùng tiền để mua thông tin có liên quan đến cha ruột của nguyên chủ, nhưng nhìn thái độ của Hầu Tương Cầm thì chỉ sợ không đơn giản đến vậy.

Hai mươi vạn còn không thể đổi được một thông tin vậy chỉ có thể chứng minh nội dung của thông tin này không chỉ không mang tới một chút lợi lộc nào cho Hầu Tương Cầm, mà ngược lại còn rước tới phiền phức.

Hơn nữa, còn là phiền phức to.

Về phần Hầu Tương Cầm có phải người mà Ngụy Cảnh Hưng muốn tìm hay không thì Vệ Miên cũng không rõ, bởi vì thiên nhãn của cô hoàn toàn không thể dùng được lên người của Hầu Tương Cầm.

Hai người quả thật có quan hệ huyết thống cho nên quá khứ có liên quan đến bà ta, Vệ Miên hoàn toàn không có cách nào nhìn ra được.

Nghĩ đến cho dù có thể tìm được cha đẻ của nguyên chủ hay không thì cũng không có ảnh hưởng gì đến cô cả, cho nên Vệ Miên cũng không còn rối rắm nữa.

Trước đó cô đã liên tiếp xin nghỉ nửa tháng, vì thế lúc vừa mới quay về trường học, mọi người đều cực kỳ nhiệt tình, nháo nhào hỏi cô đã đi đâu.

"Có chút chuyện phải ra ngoài một chuyến ấy mà."

Vệ Miên mỉm cười và giải thích, thuận tiện chia đồ ăn vặt mà mình mang theo trong túi cho bọn họ.

Vương Hiểu Kỳ nháy mắt với Vệ Miên, cô ấy không nói gì cả mà trực tiếp đi chia sẻ đồ ăn với mọi người, có vài người cách xa nên cô ấy còn chia cho một phần.

Vệ Miên thấy thế cũng cười, dù sao cũng đã đến năm ba đại học rồi, mọi người có muốn nói chuyện hay không vẫn có thể nhìn ra được.

Đợi sau khi giáo sư bắt đầu lên lớp, Phùng Tĩnh lén lút huých khuỷu tay vào người Vệ Miên một cái, vẻ mặt rất hóng hớt: "Rốt cuộc cậu đã đi đâu vậy?"

Vệ Miên nhìn bảng đen trước mặt, môi thì mấp máy: "Chỉ là ra ngoài làm chút chuyện mà thôi."

Phùng Tĩnh vừa định hỏi là chuyện gì nhưng nghĩ đến năng lực của Vệ Miên là lập tức ngậm miệng: "Ở phương diện đó hả?"

Vệ Miên gật đầu, lúc này Phùng Tĩnh mới không hỏi thêm nữa, tiếp tục gửi tin nhắn với anh bạn trai của cô ấy.

Cô ấy đã bảo mà, khi ấy gửi một tin nhắn nói xin nghỉ xong là mất liên lạc vậy chắc chắn là đi đến chỗ nguy hiểm gì đó rồi, hoặc là vào trong núi mới mất tín hiệu.

Những ngày tháng sau đó Vệ Miên vẫn luôn rất yên phận, mỗi ngày đều đến trường và tan trường, ngoại trừ trường học với Đoán Mệnh Quán ra thì cô không tới chỗ nào hết, hơn nữa, tháng này ngoại trừ có một đơn chọn âm trạch ra thì gần như không có đơn cần phải ra ngoài. ...

Hôm đó Vệ Miên vừa mới bước ra khỏi cầu thang đã nghe thấy bên văn phòng luật sư Chân Thành cãi nhau ỏm tỏi, cô nghiêng đầu liếc mắt nhìn, ngoài cửa rất bình thường, phỏng chừng là bên trong đang cãi nhau vì ly hôn đây.

Cô cũng không coi là vấn đề to tát gì, cảnh như vậy cũng đã thấy không ít lần rồi, ly hôn cần phải đi tìm luật sư phần lớn đều không phải chia tay trong hòa bình, kiểu gì cũng phải tranh cãi một phen, có đánh nhau cũng là chuyện quá đỗi bình thường.

Nhưng nửa tiếng sau, đột nhiên Thẩm Phi chạy ra ngoài với vẻ mặt tươi cười.

"Tiểu Miên, cô lợi hại quá đi mất, thật sự đúng như cô nói luôn."

Vệ Miên nâng mắt lên nhìn cô ta, Tân Hiểu Đồng cũng dừng ngón tay đang bấm điện thoại lại, lén lút dỏng lỗ tai lên nghe.

"Chính là người phụ nữ tới tìm tôi nhờ tư vấn ly hôn lần trước ấy, một người nội trợ toàn thời gian muốn giành quyền nuôi con với chồng mình, cô còn nhớ không?"

Vệ Miên nhanh chóng nhớ ra được người mà cô ta nói là ai, khóe môi của cô nhếch lên: "Chồng cô ta chết rồi phải không?"

Thẩm Phi đang định nói nội dung tin tức lập tức nghẹn lại trong cổ họng, cô ta dựng ngón cái với Vệ Miên, vẻ mặt khâm phục vô cùng: "Vẫn là cô lợi hại!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận