Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 908: Hiểu Được

.



Chương 908: Hiểu Được

Chương 908: Hiểu Được

Bọn họ dám khẳng định người kia chắc chắn biết bên này có camera, hành động của cô là để chứng minh một chuyện với mấy người này, rằng cô không sợ camera, vì cô biết mình có thực lực tuyệt đối khiến camera không thể quay lại được.

Châu Trường Sinh nghe kết quả phân tích của vệ sĩ xong có làm thế nào cũng không chịu tin, ông ta nổi trận lôi đình, bởi vì quá mức tức giận nên lại bị đẩy vào phòng cấp cứu một phen, suýt chút nữa thì người cũng đi luôn.

Jons đặc biệt tìm người nhà họ Châu đến và ra tối hậu thư với vẻ mặt nghiêm túc.

"Nếu không thể nhanh chóng cấy ghép tim thì mạng của Châu tiên sinh sẽ đi đến kết thúc trong vòng một tuần, mấy người phải cân nhắc thật nhanh vào."

Mấy đứa con trai của nhà họ Châu đều lộ ra vẻ mặt khác nhau, mọi người ôm theo suy nghĩ riêng trong lòng, nhưng ngoài mặt đều tỏ ra sốt ruột, vội vàng tìm nguồn cung cấp nội tạng cho cha, nhưng lúc ở riêng thì lại chưa chắc.

Lão đại nhà họ Châu bàn bạc với lão nhị nhà họ Châu với vẻ mặt sốt ruột, ngoài mặt đều là lo lắng cho cha, cứ như thể sống lưng cả người đều bị tin tức cha ruột sắp qua đời đè xuống vậy.

Nhưng đợi khi anh ta đóng cửa lại lập tức ưỡn thẳng lưng, đổi sang một bộ mặt khác, hừ lạnh một tiếng.

"Lão bất tử này cuối cùng cũng sắp chết rồi!"

Vợ của Châu lão đại nhìn ra cửa, xác nhận cửa đã đóng kín mới lườm chồng mình một cái.

"Đang ở nhà đấy, tai vách mạch rừng, anh cũng không biết nhỏ tiếng một chút à."

Châu lão đại hoàn toàn không để ý: "Nhỏ tiếng cái gì, ai mà chẳng biết lão sắp chết rồi, cô cứ đi hỏi xem có ai không mong lão chết không?"

Anh ta vừa nới lỏng chiếc cà vạt vừa lẩm bẩm với vẻ bất mãn.

"Cô xem, ông cụ nhà ai đã lớn tuổi như thế rồi mà vẫn nắm chặt quyền trong tay, có người nào không phải rút lui về sau, nhường sân khấu cho con trai không?"

"Nhưng cô nhìn lão ta xem, ngày nào cũng coi trọng chút quyền lợi đó còn hơn cả mạng!"

"Tôi chính là con trai của lão ta, lại còn là con trưởng, chủ tịch tập đoàn Châu thị không phải tôi thì còn có thể là ai được nữa? Lão bất tử đó đã bệnh lâu như thế rồi nhưng vẫn còn không biết bao nhiêu chuyện đang giấu tôi, có thể thấy lão ta chưa bao giờ từng tin tưởng tôi, chắc chắn là muốn để lại mấy thứ kia cho thằng con trai út bảo bối của lão ta rồi! Hừ!"

"Lão bất tử đó còn muốn thay tim để sống thêm mấy chục năm nữa chứ, nhưng lão không biết chúng ta chỉ mong sao lão mau chết quách đi cho rồi!"

Vợ của Châu lão đại đi tới giúp chồng cởi cúc áo sơ mi và an ủi: "Anh gấp cái gì, dù sao toàn bộ nhà họ Châu này cũng chỉ có mấy người các anh thôi, sau nay chung quy lại cũng đều là của các anh hết, bây giờ có rất nhiều thứ ông cụ vẫn chưa căn dặn lại rõ ràng, lại càng chưa lập di chúc chính thức, nếu ông ta thật sự mất rồi vậy cũng không biết sẽ gà bay chó sủa đến mức nào nữa."

Nghĩ đến tính cách của mấy ông em chồng với mấy cô em dâu, cô ta lại trừng mắt nhìn chồng.

"Anh cũng đừng trách em nói chuyện khó nghe, mấy thằng em trai của anh không có một đứa nào là đèn cạn dầu đâu!"

Rõ ràng Châu lão đại cũng biết tính cách của mấy đứa em trai, còn cả mấy chướng ngại vật bị bọn họ sắp xếp trong mấy năm nay nữa, sắc mặt của anh ta lập tức trở nên hơi vặn vẹo.

"Không lập di chúc sẽ tốt hơn, thời gian tôi ở công ty lâu nhất, bây giờ trong mấy người cũng chỉ có tôi là giữ chức vụ cao nhất, đến khi ấy chỉ cần bịt miệng mấy lão già trong hội đồng quản trị kia lại, còn sợ vị trí chủ tịch không phải của tôi nữa sao?"

Vợ của Châu lão đại lại không lạc quan như thế, cô ta cứ cảm thấy chuyện này sẽ không dễ dàng đạt thành mục đích đến vậy.

Nhưng bây giờ cô ta không muốn làm chồng mất hứng nên cũng chỉ có thể an ủi thuận theo lời của anh ta.

Một màn tương tự cũng xuất hiện trong phòng của Châu lão nhị.

"Em đã kêu người đi tìm chưa, nhóm máu của cha khá đặc biệt, mấy người tìm được trước đó đều phải kiểm tra lại, cho dù xác suất thành công thấp cũng không sao cả, cũng phải thử rồi mới có thể yên tâm, huống chi..."

Huống chi cái gì, Châu lão nhị không nói nhưng vợ anh ta vẫn có thể hiểu được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận