Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 845: Chết Bất Đắc Kỳ Tử

.



Chương 845: Chết Bất Đắc Kỳ Tử

Chương 845: Chết Bất Đắc Kỳ Tử

Lần này anh ta không chỉ xem bói không thôi đâu, chủ yếu nhất là anh ta còn giải quyết được tiếc nuối bấy lâu nay trong lòng, đừng nói là mười vạn, cho dù là hai mươi vạn thì anh ta cũng không cảm thấy nhiều.

Huống chi, cha còn chia lại tài sản rồi, anh ta và mẹ đã chia xong bất động sản và tiền mặt, toàn bộ quỹ và cổ phiếu đều được bán tháo hết, sau đó số tiền này được quyên góp làm từ thiện để tích phúc cho cha ở kiếp sau.

Đợi người rời đi rồi, lúc này Vệ Miên mới quay đầu nhìn về phía Thẩm Phi.

“Chị Thẩm, gần đây chị ngủ có ngon không?”

Nghe thấy Vệ Miên hỏi như vậy, Thẩm Phi chợt sững sờ, cô ta theo bản năng đáp: “Ngủ cũng được, Vệ đại sư, sao vậy?”

Thẩm Phi vốn gọi Vệ Miên bằng tên nhưng sau khi trải qua màn soạn hợp đồng phân chia tài sản giúp ma ngày hôm nay là thế giới quan của cô ta đã được làm mới lại, cứ cảm thấy gọi thẳng tên của Vệ Miên lại quá mức mạo phạm cô, vẫn nên giống như La tiên sinh đi, gọi là Vệ đại sư sẽ ổn hơn.

Tầm nhìn của Vệ Miên dừng lại trên gương mặt của cô ta, cô vô cùng khẳng định mình không hề nhìn lầm, ấn đường của Thẩm Phi bị một luồng khí đen bao phủ, không quá ba ngày chắc chắn sẽ chết bất đắc kỳ tử.

Trước đó Vệ Miên đã xem qua tướng mặt của Thẩm Phi rồi, rõ ràng cô ta chắc hẳn có mệnh cách sống thọ mới đúng, nhưng bây giờ lại xuất hiện tình huống chết bất đắc kỳ tử.

Điều này khiến cô không khỏi nhíu mày lại, một lần nữa nhìn thật kỹ gương mặt của Thẩm Phi, sau đó phát hiện ra trên người cô ta lại tỏa ra âm khí nhẹ.

Âm khí này thật sự cực kỳ nhạt, nếu không nhìn kỹ thì tuyệt đối sẽ không phát hiện ra nó.

Nó nhạt đến mức cho dù là Trịnh Hạo có qua đây cũng sẽ bỏ qua mất, không biết cô ta đã dính phải ở chỗ nào nữa.

“Mấy hôm nay chị chú ý một chút, mang theo lá bùa hộ thân này bên người, nếu có chuyện gì thì có thể gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào.”

Thẩm Phi bị Vệ Miên nhìn chằm chằm đến sởn cả gai ốc, nếu là trước đây, cô ta chắc chắn sẽ nói mình theo chủ nghĩa vô thần, không tin trên đời này có quỷ.

Nhưng hôm nay mới bị người ủy thác quỷ hồn mà Vệ Miên gọi ra đả kích xong, hơn nữa, đột nhiên cô ta chợt nhớ ra cơn ác mộng mấy hôm nay bèn theo bản năng giơ hai tay nhận lấy là bùa đó.

“Được, tôi sẽ chú ý.”

Đợi người đi vào văn phòng luật sư Chân Thành, Vệ Miên mới thu hồi tầm nhìn.

...

“Luật sư Thẩm, cô vẫn chưa tan làm sao?”

Trợ lý hành chính Văn Văn thò đầu qua khe cửa để mở một nửa và hỏi.

Thẩm Phi vốn đang tập trung tinh thần đọc tài liệu trong tay, sau khi bị giọng nói của Văn Văn đánh thức mới ngẩng đầu nhìn đồng hồ.

“Đã chín rưỡi rồi cơ à?”

Thẩm Phi nhắm mắt, dùng mắt quá độ trong thời gian dài khiến cho mắt của cô ta vô cùng khó chịu, thường xuyên phải dùng sự trợ giúp của thuốc nhỏ mắt.

Nhưng công việc này chính là như thế, có đôi khi vừa bận rộn cái là ngay cả cơm cũng quên ăn luôn.

Ngày mai sẽ mở phiên tòa, cô ta đã chuẩn bị xong xuôi tài liệu rồi, cũng càng thêm chắc chắn về vụ kiện lần này hơn.

Vừa rồi vẫn luôn tập trung tinh thần mô phỏng các câu hỏi sắc bén mà luật sư bên đối phương có khả năng sẽ đưa ra sau khi mở phiên tòa mà nhất thời quên mất thời gian, lúc này cô mới phát hiện ra bụng mình đói cồn cào.

...

“Tôi về ngay bây giờ đây!”

Thẩm Phi mỉm cười cảm ơn Văn Văn: “Cô cũng không cần đợi tôi đâu, mau về nhà đi, muộn thế này rồi nhớ phải cẩn thận một chút đấy!”

“Được, vậy tạm biệt luật sư Thẩm nhé!”

Văn Văn vẫy tay với Thẩm Phi rồi mới đi ra khỏi văn phòng luật sư.

Cô ta là trợ lý hành chính mới được tuyển vào đây từ ba tháng trước, phụ trách một vài công việc hành chính ở văn phòng luật sư, nội dung rườm rà phức tạp nhưng thông qua một khoảng thời gian thực tập này, trên cơ bản cô ta đã có thể đảm nhiệm được công việc này.

Một điểm khác biệt với những chỗ khác là người ta nhậm chức đều có người cũ dẫn dắt người mới nhưng cô ta thì không, cô ta trực tiếp được dẫn tới bên hành chính nhân sự, rất nhiều thứ đều phải dựa vào bản thân tự mày mò.

Vì vị trí lý hành chính trước Văn Văn kia đột ngột qua đời, công việc đều chưa kịp bàn giao và thu xếp, khiến cho người tới sau rất sứt đầu mẻ trán một phen.

Bạn cần đăng nhập để bình luận