Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 150: Biểu Cảm Vi Diệu

.



Chương 150: Biểu Cảm Vi Diệu

Chương 150: Biểu Cảm Vi Diệu

Vệ Miên vừa thốt ra câu này là vẻ mặt của Khúc Bác Văn và Lâm Tử Hàng đều khá vi diệu.

Khúc Bác Văn hối hận quá, anh ta không nên tham lam hưởng lạc nhất thời, có thế nào cũng không ngờ được việc mình nằm mộng xuân mỗi đêm lại là một chuyện không bình thường, đặc biệt là còn với cùng một cô gái.

Lâm Tử Hàng thì nghĩ đến chuyện người anh em tốt của mình gặp họa từ mộng xuân bèn không nhịn được cười.

"Chỉ cần có thể thoát khỏi nữ quỷ đó là được, yếu một chút cũng có sao đâu, đúng không, lão Khúc?"

Lâm Tử Hàng khoác cánh tay lên vai Khúc Bác Văn, nháy mắt ra hiệu.

Khúc Bác Văn chẳng muốn để ý đến anh ta.

Nghĩ đến chuyện này có liên quan đến người nhà là anh ta không tài nào cười nổi.

"Đại sư, có phải chuyện này có liên quan đến người nhà tôi không?"

Vệ Miên cũng rất tò mò, từ tướng mặt của Khúc Bác Văn có thể nhìn ra được mẹ của anh ta qua đời từ khi anh ta còn nhỏ, cha vẫn còn sống mà sao anh ta lại có tướng mặt của người ăn nhờ ở đậu thế này?

Cô cố tình khống chế thiên nhãn mở ra, thiên nhãn cũng nhanh chóng mở.

Vệ Miên biết anh ta muốn hỏi gì vì thế mới cố tình khống chế mở thiên nhãn.

Hình ảnh giống như một bộ phim trôi nhanh qua trước mắt cô.

Có điều, chỉ qua vài lần hít thở đã xem xong.

Cô thở dài một tiếng rồi gật đầu nói: "Quả thật có liên quan đến người nhà anh."

"Là cha tôi hay là mẹ kế?"

"Cả hai người này đều có liên quan."

Cho dù Khúc Bác Văn đã chuẩn bị sẵn tâm lý thì lúc này vẫn cảm thấy cực kỳ khó chịu, đó chính là người thân nhất trên đời này của anh ta mà sao lại đối xử với anh ta như thế?

Vệ Miên thấy vẻ mặt đó của anh ta là còn có gì không hiểu nữa, nhưng chuyện mà cô đã nhìn thấy qua thiên nhãn này cũng không thể hoàn toàn đổ hết lỗi cho cha Khúc.

Vốn dĩ cô không dự định nhiều chuyện nhưng Khúc Bác Văn đã như thế lại không biết rõ nguyên nhân, sợ rằng sẽ biến thành gút mắc, vì thế Vệ Miên đành lên tiếng nhắc nhở: "Anh có cảm thấy mình giống cha mình không?"

Khúc Bác Văn sững sờ, không biết tại sao cô lại hỏi như vậy.

Vệ Miên chỉ nói đến đây rồi thôi: "Đã không còn sớm nữa, tôi đi trước đây."

Nói rồi, cô cũng không quan tâm lời níu kéo của Lâm Tử Hàng mà đi thẳng ra ngoài.

Lúc này, Khúc Bác Văn vẫn còn đang nghĩ về câu nói vừa rồi kia của Vệ Miên, cô nói câu đó là có ý gì?

Cái gì mà anh có cảm thấy mình giống cha không?

Anh ta lớn lên giống mẹ, đương nhiên là không giống cha rồi.

Đợi đã...

Không giống?

Hình như Khúc Bác Văn đã hiểu ý của Vệ Miên rồi.

Anh ta sững sờ một lúc lâu vẫn không lấy lại được bình tĩnh, suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu kia khiến anh ta khó mà chấp nhận được.

Khúc Bác Văn trấn an mình, sao có thể thế được, mình chắc chắn là con trai ruột của cha mình rồi, tình cảm suốt nhiều năm như thế làm sao có thể dao động chỉ vì một câu nói của Vệ Miên chứ!

Đây là sự thật mà ai cũng biết, Khúc Bác Văn anh ta chính là con trai của Khúc lão tam, đây là chuyện không thể nghi ngờ gì.

Nhưng trong lòng Khúc Bác Văn vẫn có nảy ra một suy nghĩ như thế, cũng không phải không có khả năng đi?

Nghĩ lại số lần mà cha anh ta gần gũi với anh ta từ khi còn bé đến lớn, nghĩ đến ánh mắt phức tạp mỗi khi cha nhìn anh ta.

Từ khi nào đã bắt đầu thay đổi?

Chuyện còn lại đã không còn liên quan đến Vệ Miên nữa, cô chỉ nói đến đó là dừng, còn chuyện của nhà họ Khúc vãn phải do Khúc Bác Văn tự mình xử lý sẽ tốt hơn.

Chỉ là Vệ Miên không thể không cảm thán một câu, chuyện này đúng là mẹ Khúc làm không đúng trước.

Hồi còn trẻ mẹ Khúc khá xinh đẹp, lúc lên đại học có hẹn hò với một bạn học nam cùng trường, sau này hai người trộm ăn trái cấm dẫn đến việc mẹ Khúc mang thai.

Mà hồi ấy, hai người họ vừa mới hơn hai mươi thôi, nghiệp học vẫn còn dang dở, đứa trẻ này không thể không phá.

Nhưng thể chất của mẹ Khúc đặc thù, nếu trực tiếp bỏ đứa con đầu tiên này thì sau này sẽ không thể có đứa con của mình nữa.

Vì thế hai người giao hẹn về nói với người nhà chuyện kết hôn, đến khi ấy đứa con này có thể được sinh ra một cách danh chính ngôn thuận.

Nhưng bà đã đánh giá cao mức độ yêu thích của người bạn trai đối với mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận