Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 589: Chọn ngọc thạch

.



Chương 589: Chọn ngọc thạch

Chương 589: Chọn ngọc thạch

Còn chưa đợi Trần Đại Bằng thở phào một hơi nhẹ nhõm thì đã nghe Vệ Miên nói tiếp: "Nhưng tôi kiến nghị anh nên đổi thành màu đỏ, có thể nâng cao nhân khí của cửa hàng lên, tăng thêm lượng tiêu thụ, lại càng hỗ trợ thu hút vận may tới."

Trần Đại Bằng là một người làm ăn buôn bán, tăng thêm lượng tiêu thụ còn không phải là ước mong tha thiết của anh ta hay sao?

Vì thế anh ta vội vàng ghi lại, lập tức kêu người đi mua một tấm rèm cửa màu đỏ.

Vệ Miên ngồi trong tiệm của Trần Đại Bằng nhìn xung quanh một lượt, giúp anh ta chỉnh sửa lại cách bày trí của một vài món pháp khí, sau đó mới nói ra mục đích của mình.

"Tôi muốn hỏi ông chủ Bằng trong tay còn ngọc thạch phù hợp nào nữa không? Chất lượng không phải vấn đề."

"Ngọc thạch sao? Hôm kia tôi mới nhập vài miếng xong, để tôi lấy cho cô xem luôn."

Trần Đại Bằng cũng không hỏi Vệ Miên cần nhiều ngọc thạch như thế để làm gì, theo quan điểm của anh ta thì đại sư dùng thứ gì cũng đều có phạm vi sử dụng chính đáng cả, anh ta chỉ cần nói cho đối phương biết có hay không thôi là được.

Rất nhanh, anh ta đã bưng một cái mâm từ trong nhà kho ra.

"Chỉ có ba miếng này thôi, chất lượng của cái đống còn lại không ổn nên tôi không giữ lại, đại sư cứ chọn đi nhé."

Vệ Miên nhận lấy mấy miếng ngọc thạch kia, ngọc đều là ngọc tốt cả, chỉ là kích cỡ không được, to hơn nữa giá cả chắc chắn rất đắt.

Mấy miếng ngọc thạch này đều là hàng mà Trần Đại Bằng nhập về, bởi vì chất lượng quá tốt, cho nên dù anh ta có không lấy một xu nào thì Vệ Miên cũng không thể nhận.

"Có loại nào chất lượng kém hơn một chút không, tốt nhất là có thể to hơn một tí, những cái khác không phải vấn đề."

"Trong tay tôi không có nhưng tôi có một người bạn, anh ta chắc chắn có đấy!"

Nếu nói về ngọc thạch có chất lượng không tốt thì trong tay Trần Đại Bằng thật sự không có, chẳng qua, tính cách của anh ta cởi mở, nhiều bạn bè, mà bạn bè làm ăn buôn bán về ngọc thạch thật sự cũng có vài người.

Vệ Miên nói như thế làm anh ta lập tức nhớ ra một người.

"Nếu đại sư có thời gian thì bây giờ chúng ta qua bên đó xem luôn nhé?"

Vệ Miên vui vẻ đồng ý ngay.

Trần Đại Bằng không lái xe vì nghe nói chỗ đó cách phố Phong Thủy cũng không xa, vòng qua hai con ngõ là có thể đến, chẳng qua là nó vắng vẻ hơn bên này rất nhiều.

Trước đây Vệ Miên chưa từng vòng đến bên này lần nào, lúc này nhìn thấy chỗ nào cũng cảm thấy tò mò hết.

Trần Đại Bằng thấy vậy cũng giới thiệu chi tiết cho cô nghe, thuận tiện giới thiệu luôn cả về người mà anh ta đã nhắc đến kia.

Người đó là con trai nhà anh họ của chú của cha Trần Đại Bằng, cũng được tính là người thân họ hàng xa của anh ta, chẳng qua đã rất nhiều năm rồi hai bên gia đình không liên lạc gì, phải đến sau này trong một lần tình cờ quen biết mới đột nhiên phát hiện ra.

Vậy mà hai người bọn họ cũng được tính là anh em họ hàng xa.

Người này tên là Trần Chí Bình, lớn hơn Trần Đại Bằng ba tuổi, hai người quen biết cũng được hơn mười năm nay.

Cha của Trần Chí Bình xuất thân là nông dân, ông cụ ra ngoài làm thuê vào những năm tám mươi, đến sau này lại đi theo người kinh doanh trang sức, từ đó mới tiếp xúc với cái nghề đổ thạch này.

Từ đó về sau bọn họ vẫn luôn kiếm sống trong cái nghề này, cũng được tính là đã tạo ra một gia nghiệp không nhỏ.

Sau này ông cụ trong nhà qua đời, Trần Chí Bình tiếp quản cửa hàng này, mà anh ta còn vô vọng và hết cứu hơn cả cha mình.

Đổ thạch đổ thạch, dính vào cái chữ đổ này rồi chắc chắn sẽ khiến người sinh nghiện.

"Đổ thạch á?"

Đây là lần đầu tiên Vệ Miên nghe nói đến từ này, cô nhìn về phía Trần Đại Bằng với vẻ hơi khó hiểu.

"Đổ thạch, tên như ý nghĩa chính là cược vào mấy tảng đá ấy, có điều, tảng đá này cũng không phải đá bình thường đâu mà là phỉ thúy nguyên thạch đấy."

"Phỉ thúy nguyên thạch chia thành hai loại, lần lượt là sơn liêu và tử liêu. Sơn liêu được khai thác trực tiếp từ quặng phỉ thúy sau đó chở thẳng qua bên này, không có vỏ ngoài, hình dáng cũng không có quy chuẩn, nhìn từ bề ngoài thì nó trông giống một tảng đá bình thường thôi, có rất nhiều góc cạnh và vết rạn."

Bạn cần đăng nhập để bình luận