Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 853: Được Nước Làm Tới

.



Chương 853: Được Nước Làm Tới

Chương 853: Được Nước Làm Tới

Chồng của cô ta, con của cô ta, quán bia của cô ta...

“Nếu không phải tại cô ngày nào cũng nói bên tai tôi phụ nữ phải phản kháng gì đó thì làm sao tôi có khả năng chống đối lại A Thành được chứ?”

“Còn cả Vương Yến nữa, hai người các cô đều không phải cái thứ gì tốt đẹp, chẳng qua là thấy gia đình tôi sống quá tốt, ngày nào cũng chọc ngoáy khiến tôi với A Thành cãi nhau, nhưng cứ cố tình tôi chính là một con ngu, vậy mà lại đi tin lời các cô!”

“Nếu không phải tại các cô thì A Thành chắc chắn vẫn sẽ đối xử tốt với tôi như ngày xưa, ngày nào anh ấy cũng bận rộn như thế, nào có thời gian chú ý đến mọi mặt giống như đàn ông bình thường được chứ?”

“Anh ấy đặt hết toàn bộ tiền vào tay mẹ chồng tôi cũng chỉ vì sợ tôi tiêu tiền lung tung, hoàn toàn không coi tôi là người ngoài, chứ không phải muốn đề phòng tôi, mưu đồ muốn tôi ra đi với hai bàn tay trắng nhé, các người quá mức tiểu nhân!”

“Nếu không tại các người ngày nào cũng tẩy não tôi thì tôi cũng không đến mức vì một chút chuyện nhỏ mà cãi nhau với A Thành, càng sẽ không vì gian ngoan ngu muội mà bị anh ấy dạy dỗ!”

“Đợi chúng tôi gom đủ tiền rồi sẽ mua một căn nhà to cho con trai, sau này có thể sống một cuộc sống thoải mái với nhau, cuộc sống của chúng tôi là thứ mà loại người như các cô hoàn toàn không thể nào hiểu được! Ngày nào các cô cũng chỉ biết nói mà không biết ngượng, cũng không biết nỗi vất vả khi phải nuôi con của chúng tôi!”

Từ lúc Triệu Hiểu Mai nói không ngừng nghỉ là Vệ Miên đã mở thiên nhãn ra nhìn một lượt rồi, thấy người đàn bà này thật sự giống như Thẩm Phi đã nói, ngày nào cũng nhẫn nhục chịu khó như một con trâu già.

Mấy năm trước, khi nhà của Triệu Hiểu Mai vẫn chưa có quán bia, mỗi tháng tiền lương của chồng cô ta chỉ được một nghìn tám trăm tệ, ngược lại, công việc khá là nhàn tản, nhưng tiền lương như thế muốn sống được ở thành phố Thanh Bình này quả thật chẳng khác gì người si nói mộng.

Toàn bộ chi tiêu trong gia đình đều do một mình Triệu Hiểu Mai gánh vác, tiền lương mỗi tháng sau khi vào tài khoản sẽ ngay lập tức phải chuyển qua cho chồng, còn mình lại chỉ có thể giữ lại năm trăm đồng tiền tiêu vặt.

Chỉ với năm trăm đồng thôi mà chồng cô ta cũng phải kiểm tra nguồn tiêu tiền của cô ta, chỉ cần có một chút chênh lệch với sổ sách thôi là sẽ nổi trận lôi đình.

Vệ Miên nhìn thấy qua thiên nhãn, chồng của Triệu Hiểu Mai cao gần một mét chín, cân nặng cũng phải hơn một trăm cân, mỗi lần xách cô ta lên là chẳng khác gì xách một con gà.

Người đàn ông này ít nhất cũng đã từng đánh cô ta hai lần rồi nhưng lần nào đánh xong cũng sẽ nhận sai, mua đồ xin lỗi.

Sau đó, Triệu Hiểu Mai sẽ tha thứ cho anh ta, hai người lại bình an vô sự trải qua vài năm.

Chồng của Triệu Hiểu Mai – A Thành từng học nghề đầu bếp, đợi sau khi anh ta mở quán bia là lập tức bận rộn hơn hẳn, mỗi ngày kiếm được nhiều tiền hơn nên bắt đầu coi thường một chút tiền lương đó của Triệu Hiểu Mai, đồng chí cho cô ta tự giữ hết.

Nhưng cô ta không thể động vào một xu thu nhập của quán bia, nói dễ nghe thì là giữ lại mua nhà cho con cái sau này.

Vì thế, Triệu Hiểu Mai phụ trách khoản tiền nuôi con trai, tiền mua quần áo hàng hiệu cho chồng cũng do cô ta gánh nốt, mà toàn bộ đồ dùng sinh hoạt của bà mẹ chồng sống trong tòa nhà của bọn họ cũng đều do một tay Triệu Hiểu Mai gồng gánh.

Cô ta không kiếm được nhiều tiền đến thế nên chỉ có thể gắng sức tiết kiệm với bản thân, cô ta chỉ bôi mỗi kem dưỡng da vào mỗi buổi sáng, còn buổi tối thì chưa bao giờ từng bôi, vì cảm thấy không ra ngoài gặp người, bôi rồi cũng lãng phí.

Triệu Hiểu Mai chỉ cảm thấy sống như vậy có hơi không vui vẻ nhưng cụ thể không vui ở chỗ nào thì cô ta lại không nói ra được.

Cứ như thể mỗi một chuyện đều đúng nhưng hình như cũng chẳng đúng tí nào cả.

Trái lại, một người đứng ngoài cuộc như Vệ Miên lại nhìn ra được lần nào chồng của Triệu Hiểu Mai cũng thăm dò giới hạn mà cô ta có thể chịu đựng được, nếu như cô ta có thể chịu được vậy lần sau sẽ quá đáng hơn một chút, còn nếu không thể chịu được vậy anh ta sẽ lùi lại một tí.

Đợi qua một khoảng thời gian lại thăm dò tiếp, nhiều lần nhượng bộ không phải đối lấy sự tôn trọng lẫn nhau mà là được nước làm tới của đối phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận