Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 565: Nghe ngóng

.



Chương 565: Nghe ngóng

Chương 565: Nghe ngóng

Đợi hai người kia đi vào trong, Hà Đại Long nhìn về phía Vệ Miên với vẻ mặt kinh ngạc: "Đại sư, không phải cô nói hiệu quả khá chậm hay sao?"

Vệ Miên nở nụ cười: "Đúng rồi, chậm, bây giờ chỉ mới có một chút xíu tác dụng mà thôi, đợi khi công hiệu của trận pháp hoàn toàn phát huy thì tổng giám đốc Hà cứ ngồi đợi nhà cửa bị giành nhau mua đi, chỉ sợ đến khi ấy anh lại hối hận vì biệt thự mà mình xây quá ít ấy chứ!"

"Tôi cũng không dám hy vọng xa vời như thế, thật sự không dám, có thể hồi vốn là tôi đã biết ơn lắm rồi, ha ha."

Hà Đại Long cười ha ha ha, tương lai mà Vệ Miên đặt giả thiết đúng thật là thứ mà anh ta không dám tưởng tượng, nếu như thật sự có một ngày đó, chỉ sợ mình ngủ cũng sẽ cười đến tỉnh lại quá.

Đôi nam nữ kia nhanh chóng chốt hạ một căn biệt thự ở gần chính giữa, hơn nữa còn trả tiền đặt cọc ngay tại trận.

Về phần mua căn nhà thứ hai mà bọn họ đã nói lúc đầu có thể bán ra được hiển nhiên rất tốt, nhưng nếu không bán ra được vậy Hà Đại Long cũng không dám cưỡng cầu.

Mấy hôm sau liên tiếp bán được bốn căn biệt thự, tuy rằng không thể nói là bùng nổ bao nhiêu nhưng tình hình đã đỡ hơn ngày trước rất nhiều rồi.

Dù sao Hà Đại Long cũng là một người bước từ trong cái giới này ra, cũng có một ít nhân mạch còn đây, anh ta tung tin tức Bích Thủy Viên Lâm đã được đại sư điều chỉnh phong thủy ra, nói là cùng được một thầy phong thủy xem cho như Hồng Việt Công Quán do tập đoàn Đông Thịnh khai phá.

Đối với bên ngoài thì nói đây là tiểu khu đã được thầy phong thủy hàng đầu điều chỉnh, người sống ở nơi này sẽ thuận buồm xuôi gió, vạn sự như ý, dù sao cũng là chém thật căng vào, đương nhiên, giá nhà cũng không thể thấp như hồi mới đầu nữa.

Rất nhiều người đều tin vào phương diện phong thủy này nhưng muốn tìm được một thầy phong thủy đáng tin lại rất khó, có cơ hội quan sát "tác phẩm của đại sư" là mọi người lập tức lũ lượt kéo nhau tới xem náo nhiệt.

Người trước đây từng tới Bách Thủy Viên Lâm xem qua cũng không nhịn được mà quay lại, sau đó bọn họ phát hiện ra chỗ này đã khác hoàn toàn với ngày xưa, lúc nhìn lại, tiểu khu này đã không còn cảm giác hoang vắng đó nữa, thay vào đó lại tràn đầy sức sống mãnh liệt.

Cộng thêm có chú út Tiền giúp quảng bá khiến tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ tầng lớp trên ở thành phố Thanh Bình.

Vương Đông Thịnh cũng nhanh chóng nghe được tin tức, nhưng trọng điểm của ông ta không nằm trên Bích Thủy Viên Lâm mà là cùng một đại sư với ông ta kia kìa.

Ông ta nghĩ ngợi sau đó lục tìm danh bạ, gọi điện cho Vệ Miên, nói là lượng tiêu thụ bên mình gần đây vô cùng tốt, muốn mời Vệ Miên đi ăn cơm coi như cảm ơn.

Vệ Miên đã từ chối bởi vì cô không có hứng thú với bất cứ một bữa tiệc nào hết.

Vương Đông Thịnh khuyên thêm vài lần, thấy cô vẫn không mảy may bị lay động mới chịu nói ra mục đích của cuộc gọi lần này.

Ông ta hỏi phong thủy của Bích Thủy Viên Lâm có phải do cô điều chỉnh hay không.

Đương nhiên không hỏi trực tiếp như thế nhưng ý tứ đại loại là như vậy.

"Là tôi." Vệ Miên đã nghe ra được. Loại chuyện này cũng không có gì phải giấu diếm cả nên cô lập tức gật đầu khẳng định.

Vương Đông Thịnh có được câu trả lời chắc chắn bèn lập tức bày tỏ rõ thái độ.

"Vậy ngày mai tôi sẽ đến tiểu khu bên đó mua biệt thự, phong thủy mà đại sư điều chỉnh chắc chắn tốt! Sau này ở đó trong lòng cũng thoải mái hơn!"

"Vương tổng quá khen rồi."

Nói xong mấy lời này mà Vương Đông Thịnh vẫn không có ý định cúp máy, vẫn tiếp tục rầy rà rất lâu với Vệ Miên.

"Vương tổng, có chuyện gì thì ông có thể nói thẳng , con người tôi không thích mấy lời khách sáo."

Lời khen ngợi định phun ra khỏi miệng của Vương Đông Thịnh lập tức bị chặn lại trong cổ họng.

"Thật ngại quá, thật ngại quá, tôi nói chuyện như thế quen rồi, đại sư đừng để ý nhé ha ha."

Ông ta vội vàng nói ra mục đích chính của cuộc gọi lần này.

"Đến mùa thu năm sau là tiểu khu kia của tôi có thể xây dựng xong, đại sư có thể bớt thời gian qua bên đó xem giúp tôi được không, xem có chỗ nào cần điều chỉnh nữa không."

Giọng điệu của Vương Đông Thịnh vô cùng nịnh nọt, đây chính là ông Thần Tài của ông ta đấy, có thể không kính trọng một chút được sao?

Vệ Miên lập tức hiểu ra ngay và cũng không từ chối.

"Được, đến lúc đó ông cứ gọi điện thoại cho tôi, nếu có thời gian thì tôi chắc chắn sẽ qua."...

Bạn cần đăng nhập để bình luận