Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 557: Cứ giao cho tôi

.



Chương 557: Cứ giao cho tôi

Chương 557: Cứ giao cho tôi

"Khi ấy, nam sinh kia biết chuyện cũng không nói gì cả, nhưng không lâu sau đó cậu ta đã chia tay với cô bạn gái, tiếp đó, Mã Minh Tuệ ôm được người đẹp về nhà, ừm, ôm hai tháng lận."

"Nghe nói cô ta thích kiểu người ngây ngô, tinh tế, đáng yêu, dễ thương, cho nên tôi nói này sư thúc, tướng mạo của cô thật sự rất nguy hiểm, quả thật quá hợp khẩu vị của cô ta!"

"Nhưng cô yên tâm, cứ giao lại chuyện này cho tôi, nếu Mã Minh Tuệ này đã nể mặt mà còn không biết thức thời vậy tôi cũng có cách trừng trị cô ta."

Trịnh Hạo càng nghĩ lại càng cảm thấy lo lắng.

Quen biết Vệ Miên lâu rồi nên anh ta cũng có thể nhìn ra được. Đừng thấy cô vẫn đang gánh cái danh sư thúc này nhưng trên thực tế, kinh nghiệm xã hội gần như bằng không.

Nhưng có vài thứ, bạn bóc tách ra và nói với cô thì cô vẫn có thể nhanh chóng hiểu được nó có ý nghĩa gì.

Cho nên, trên người người này có một loại phẩm chất vô cùng mâu thuẫn, khiến người không nhìn ra được rốt cuộc cô không hiểu gì hết hay là hiểu nhưng lại không muốn tuân theo.

Tuy rằng anh ta biết sư thúc lợi hại nhưng cũng chỉ lợi hại khi đối đầu với lệ quỷ và tà vật mà thôi, còn khi thật sự đối diện với người khác, chưa chắc cô đã có thể làm được gì.

Cô có thể dùng pháp khí đối phó với lệ quỷ nhưng nếu cô muốn dùng pháp khí tương đồng để đối phó với người vậy lại không có hiệu quả gì hết.

Cho nên thế giới của người giống vẫn chú trọng vào âm mưu quỷ kế và dùng quyền lực chèn ép người khác.

Nếu Trịnh Hạo đã nói giao cho anh ta vậy Vệ Miên cũng không để trong lòng nữa.

Hai ngày tiếp theo cô đều đến trường và tan học như thường lệ, tiếp xúc qua lại với các bạn học trong trường như ngày thường.

Trải qua sự lắng đọng trong khoảng thời gian này, những người trong trường học nhìn thấy Vệ Miên cũng không còn cảm thấy mới mẻ đến vậy nữa, bởi vì cô thật sự chỉ giống như một sinh viên bình thường, trông cũng không có gì đặc biệt cho lắm.

Vừa không biết bay, vừa không biết lên trời xuống đất, thoạt nhìn cũng không có đạo pháp đặc thù gì cả, nên những người chú ý đến cô dần dần trở nên ít hơn.

Tào Hồng xin nghỉ mấy hôm, sau khi quay trở lại lớp học trông cả người gầy rộc đi một vòng, hai con mắt còn hơi sưng đỏ.

Vệ Miên nhìn thấy lại không khỏi nhướng mày, cô ta không ngờ Tào Hồng lại có tình cảm sâu đậm như thế với Mã Minh Tuệ đấy.

Tào Hồng vừa quay đầu lại vừa vặn đối diện với Vệ Miên vẫn chưa thu tầm mắt về.

Cô ta hơi sững sờ sau đó lườm Vệ Miên một cái cháy mặt rồi mới quay đầu đi.

Vệ Miên chẳng hiểu gì cả, không biết cô ta đang lên cơn gì nhưng cô đã cho số điện thoại của Mã Minh Tuệ vào danh sách đen rồi, ngược lại, cũng không nhận được cuộc gọi hay tin nhắn của đối phương nữa.

Nhưng không ngờ, ngày hôm sau cô lại nhận được tiếp, lần này đối phương đã đổi sang số điện thoại khác, đuôi năm số chín trông còn phô trương hơn.

"Bạn học Vệ, nếu chị đã tìm em mà em lại không chịu nể mặt, vậy hay là chị đích thân qua đó nhé? Nhà em ở tiểu khu Lệ Cảnh Uyển phải không? Nghĩ rất lâu hóa ra là mua căn nhà bị ma ám của Hạ Kim Lương à."

Vệ Miên hơi híp mắt lại, câu nói này của Mã Minh Tuệ rõ ràng là nói cho cô biết cô ta đã kêu người đi điều tra mình rồi.

Mã Minh Tuệ ở đầu dây bên kia vẫn đang tiếp tục nói: "Em mua căn nhà lầu đó hết bao nhiêu tiền, hơn một trăm vạn, chị chỉ nói như vậy thôi, chị tìm em rốt cuộc có ý gì, em là người thông minh chắc hẳn cũng có thể nhìn ra được chứ."

"Nếu em theo chị, chỉ cần có thể khiến chị vui vẻ vậy đừng nói là hơn một trăm vạn, cho dù có là căn nhà mấy trăm vạn, mấy nghìn vạn thì chị vẫn có thể mua cho em được, em thấy thế nào?"

Giọng nói của Vệ Miên vẫn vô cùng bình tĩnh: "Theo cô? Tôi là nữ giới, cô cũng là nữ giới, có gì mà phải theo?"

"Nữ giới thì đã sao?"

Những cô gái ưa nhìn mà Mã Minh Tuệ nhìn trúng cũng nhiều lắm, đối với lý do thoái thác ở phương diện này, trong lòng cô ta cũng đã sớm có chiêu ứng phó rồi, cộng thêm năng lực rải tiền, không có một người nào có thể chạy thoát được.

"Đàn ông không có ai tốt đẹp đâu, chỉ cần cho bọn họ cơ hội là không có tên nào không đê tiện hết, đến cuối cùng, người bị tổn thương vẫn là phụ nữ chúng ta đấy thôi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận