Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 762: Chịu Sự Bất Công

.



Chương 762: Chịu Sự Bất Công

Chương 762: Chịu Sự Bất Công

Gã đặt thi thể của Hoàng Kiều ở một bên rồi bình tĩnh lau dọn hiện trường.

Chiếc ga giường cũng không được đặc biệt vuốt phẳng lại mà vẫn giữ nguyên bộ dáng hơi bừa bộn, giống như Hoàng Kiều vừa mới rời giường, chưa kịp dọn dẹp vậy.

Trên sàn, những chỗ có khả năng sẽ để lại dấu vết đều được dọn sạch một lượt, bàn ghế đều được kê vào những chỗ nên kê.

Chỉ cần không có người nào phát hiện ra thi thể của Hoàng Kiều thì sẽ không có người nào nghĩ đến phương diện bị hại, hơn nữa, ở chỗ này xuất hiện dấu vết của tên cầm thú họ Hoàng cũng là chuyện rất bình thường. Bọn họ vốn là người một nhà chung sống với nhau, không có dấu vết mới là chuyện kỳ quái.

Về phần chiếc váy nhỏ ở đuôi giường và đôi giày bên dưới giường, tên cầm thú họ Hoàng cũng không quên mang theo, gã muốn tạo dựng hiện trường giả là Hoàng Kiều ngủ dậy rồi ra ngoài chơi nên đương nhiên, không có khả năng đi người không ra ngoài rồi.

Đợi thu dọn toàn bộ mọi thứ xong xuôi, cách thời gian bình thường người trong nhà ngủ trưa tỉnh dậy còn gần nửa tiếng nữa.

Tên cầm thú họ Hoàng nhanh chóng cõng Hoàng Kiều lên lưng, bước chân vững vàng đi lên ngọn núi cách đằng sau lưng nhà không xa.

Ngọn núi này rất lớn nhưng đại đa số người trong thôn đều chỉ hoạt động ở phía Nam, chứ một bên khác hoàn toàn không có người qua lại.

Mà gã nhớ trên ngọn núi phía Tây rất ít người qua lại có một cái giếng bỏ hoang, để phòng ngừa trẻ con nghịch ngợm tới bên này chơi bất cẩn ngã xuống, cũng không biết là ai đã dùng một tảng đá to lấp miệng giếng lại.

Năm tháng lâu dần, phía trên tảng đá kia mọc đầy rêu, nếu không phải người rất quen thuộc với bên này thì hoàn toàn không thể tìm thấy được.

Trước đây tên cầm thú họ Hoàng từng tới đây mấy lần, cũng phải tốn một chút thời gian mới tìm được cái giếng sâu bỏ hoang kia.

Cái giếng này sâu chừng hai mươi mét, trước đây trong núi còn có người ở nhưng sau này từng bị lũ bất ngờ nhấn chìm một lần nên người trong thôn đều chuyển hết đi.

Cái giếng cũng bị bỏ hoang, cùng với người năm đó sống ở trên núi dần dần già đi, những người biết đến cái giếng này càng ngày càng ít.

Trước đây tên cầm thú họ Hoàng từng nghe ông nội kể qua, phần lớn người thuộc thế hệ của ông ta đều đã không còn, mấy người còn sống kia không phải mắt mù thì chính là tai điếc, hoặc cũng mắc bệnh không nhiều thì ít, hoàn toàn sẽ không đi lên núi làm gì.

Hoàng Hưng Vượng đặt Hoàng Kiều ở một bên rồi dùng sức bê tảng đá đi, muốn ném người xuống dưới.

Nhưng không ngờ trước khi định ném xuống thì đột nhiên Hoàng Kiều mở mắt ra.

Vốn dĩ trước đó cô bé chỉ bị nghẹn khí thôi, chứ không phải chết thật sự, vừa rồi tên cầm thú họ Hoàng cõng cô bé lên núi, mà đường núi lại xóc nảy khiến cho khí bị nghẹn trong lồng ngực thoát ra, từ đó mới có tình huống đột nhiên tỉnh lại.

Nhưng tên cầm thú họ Hoàng nhìn thấy Hoàng Kiều tỉnh lại cũng không hề có một chút cảm giác vui sướng nào hết, ngược lại còn vô cùng sợ hãi và hoảng hốt.

Gã cảm thấy nếu như con nhỏ này không chết thì người khó sống chắc chắn chính gã, cho nên gã không hề do dự mà nhét người xuống giếng.

Sau khi Hoàng Kiều tỉnh lại rất nhanh đã hiểu ra tình hình hiện tại. Cô bé là một đứa trẻ vô cùng thông minh, chỉ cần nhìn xung quanh một lượt cũng đủ biết anh họ đang định làm gì. Cô bé vội vàng khóc lóc xin tha, đảm bảo mình sẽ không nói cho ai biết hết, thậm chí sau này anh ta muốn thì cô bé còn có thể giúp...

Không phải tên cầm thú họ Hoàng không động lòng nhưng gã cũng không phải thằng ngu. Vào thời điểm này, bất cứ một lời nói nào của Hoàng Kiều cũng đều có thể là lừa dối gã hết, đợi lúc thật sự về đến thôn sẽ không còn như vậy nữa, đến lúc đó, cô bé sẽ nói chuyện này cho tất cả mọi người biết.

Cuộc sống sau này của tên cầm thú họ Hoàng sẽ bị hủy hoại hoàn toàn, gã vẫn luôn được người khen ngợi sẽ bị rất nhiều người chỉ trích và chửi mắng, còn cả cha mẹ gã cũng sẽ chửi gã nốt.

Tên cầm thú họ Hoàng vừa nghĩ đến mấy lời chỉ trích mà sau này mình có khả năng sẽ phải đối diện, còn có thể sẽ bị đưa vào trại cải tạo thanh thiếu niên, mà chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.

Gã không hề nghĩ ngợi mà đẩy Hoàng Kiều xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận