Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1069: Thiên Địa Dị Tượng

.



Chương 1069: Thiên Địa Dị Tượng

Chương 1069: Thiên Địa Dị Tượng

Khi ấy đang là giữa trưa, sau khi tiếng kêu không còn nữa, đột nhiên sắc trời trở nên tối tăm, hơn nữa chỉ có mối sắc trời ở vùng này là tối mà thôi.

Mây đen ùn ùn kéo đến che lấp bầu trời, thoạt nhìn vô cùng tà môn, bọn họ nhìn về phía mặt biển, cách hòn đảo nhỏ khoảng mấy trăm mét vẫn là ngàn dặm không mây như cũ.

Người trong thôn sống trên đảo đã nhiều năm như thế nhưng đã khi nào từng nhìn thấy dị tượng như vậy đâu, tất cả mọi người đều kinh hồn bạt vía.

Sau đó, hòn đảo này mưa liên tiếp một ngày một đêm, hơn nữa thế mưa vô cùng lớn, thẳng cho đến một ngày sau mới từ từ ngớt.

Sau khi cơn mưa tạnh được một khoảng thời gian thì đột nhiên có nước chảy chảy từ trên núi xuống.

Dòng nước không lớn nhưng lại tới rất đột ngột.

Trước đây cũng không phải chưa từng có mưa nhưng nước mưa trên núi chưa bao giờ từng chảy vào trong thôn cả, mà toàn hội tụ về biển từ khắp bốn phương tám hướng.

Trên hòn đảo nhỏ có cư dân nên khẳng định có nước ngọt, bên này cũng có mạch nước ngầm, sau này lại càng bố trí ở bên đó một phen để lắp đặt hệ thống cung cấp nước cho các hộ gia đình.

Nhưng nước lần này lại chảy từ trên núi xuống, khác với nước nhiễm bùn đất kia, chưa có một ai từng thấy qua cái màu đen kỳ quái đó.

Nhưng cũng chỉ có nước ban đầu là đen, qua vài tiếng đồng hồ đã không còn màu gì nữa.

Trong thôn có người từng tò mò vốc nước lên thử một chút, để xem đây là nước ngọt hay nước biển nhưng không ngờ nước này lại vô cùng đắng.

Đợi sau khi phơi nắng được hai hôm, mấy người đàn ông trong thôn mới lên núi xem thử, phát hiện ra nước chảy từ mấy đỉnh núi khá sâu kia.

Bọn họ thuận theo hướng của dòng chảy, dùng cả một buổi chiều cuối cùng cũng tìm được đầu nước.

Một hang động lạ hoắc xuất hiện tại vị trí cách mặt đất một độ nhất nhất định.

Hơn nữa, càng lại gần hang động thì dòng nước lại càng chảy xiết.

Khi ấy ông cụ cũng đi cùng, không biết có phải vì lúc đó sắc trời âm u hay không mà ông cụ cứ cảm thấy bọt nước bắn ra hình như có màu đen thì phải?

Cái màu ấy giống y như màu của dòng chảy trong thôn mấy hôm trước.

Mấy ngày sau, bọn họ lại đi qua đó một chuyến, ông cụ lại nhìn thật kỹ nhưng không còn phát hiện ra bọt nước màu đen kia nữa, chỉ đoán là trước đó mình đã nhìn lầm.

Về phần hang động giữa sườn núi kia nữa, bọn họ cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu, trước đó cũng không phát hiện ra chỗ này có hang động, hơn nữa, trên tảng đá ở cửa hang động còn có dấu vết rất mới, vừa nhìn đã biết là mới bị đào chưa được bao lâu.

Người trong thôn thi nhau suy đoán, có khả năng có người tới bên này trộm khai thác đá nhưng không ngờ lại có một dòng nước phun ra, về phần người đã đào hang kia không biết có phải đã bị dòng chảy xiết cuốn trôi xuống dưới rồi không?

Nếu thật sự là như thế thì chỉ sợ lành ít dữ nhiều.

Đại khái lại qua thêm nửa tháng nữa, có người nhìn thấy hai thi thể tại vị trí cách chỗ này khá xa, là một nam một nữ, vì thời gian ngâm trong nước quá lâu, hơn nữa thời tiết lại nóng nên đã thối rữa rất nghiêm trọng rồi, trên người bọn họ cũng không có thứ gì có thể phân biệt được thân phận.

Sau đó, hai thi thể này được đồn cảnh sát mang về, về phần chuyện sau đấy, người trong thôn cũng không quan tâm nhiều nữa.

Lúc nói chuyện phiếm với người ta, ông cụ đoán rằng hai người kia rất có khả năng chính là người đã lên núi khai thác đá.

Chỉ là kỳ quái vô cùng, bọn họ không phải người dân trên đảo nhưng tại sao phải chạy đến tận đây để khai thác đá chứ?

Thời gian dần dần trôi qua, những chuyện khác trong thôn lại nối tiếp nhau xuất hiện khiến bọn họ cũng không còn lòng dạ đâu để quan tâm đến cái hang đó nữa, chỉ coi là trong thôn có thêm một con sông không thể uống nước mà thôi.

Nhưng mọi người cứ cảm thấy con sông này xuất hiện rất kỳ quái, nên kiên quyết không cho đám tiểu bối trong nhà đi lên núi.

"Nếu không phải cô gái trẻ này nhắc đến thì suýt chút nữa tôi cũng quên luôn chuyện này rồi, hôm nay cô nói đến chuyện lạ vào hai năm trước, còn không phải chính là nó hay sao?"

Ông cụ nói xong lại vuốt mặt một phen, bây giờ nghĩ đến tiếng kêu như trâu như ngựa vào năm ấy, còn có cả cơn mưa to dữ dội kéo đến ngay sau đó mà cứ cảm thấy rất tà môn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận