Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 969: Giúp Thanh Lý Môn Hộ

.



Chương 969: Giúp Thanh Lý Môn Hộ

Chương 969: Giúp Thanh Lý Môn Hộ

Vệ Miên xác nhận toàn bộ kinh mạch của ông ta đã đứt đoạn cũng không định thôi, cô đột nhiên cứa một dao lên tay của Lương Nguyên Thiều, sau đó chấm vào máu đang chảy ra, vẽ phù văn lên mặt và người của ông ta.

Lúc này, cả người Lương Nguyên Thiều phình lên, cảm giác bản thân như một quả bóng bay, sắp căng đến nổ tung rồi.

Nhưng kinh mạch trên người đã bị chặt đứt hết, ông ta không có một chút năng lực phản kháng nào cả mà chỉ có thể đau đớn chấp nhận như vậy thôi.

Thật sự đau đến không tài nào chịu nổi được nữa, Lương Nguyên Thiều hét to thành tiếng, tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra từ trong căn nhà.

Vệ Miên cũng không để ý, giống như ông ta đã nói, căn nhà này nằm ở một nơi hẻo lánh, có rất ít người qua lại, cho dù có một người chết ở đây thì cũng sẽ không có người nào biết.

Huống chi bây giờ cô vẫn còn một chuyện quan trọng hơn, chính là phế Lương Nguyên Thiều.

Lương Nguyên Thiều đang đau kinh khủng, đột nhiên lại phát hiện ra có gì đó không đúng, vậy mà nguyên khí trong cơ thể ông ta lại đang không ngừng trôi mất!

Cho dù Vệ Miên đã dẫn sát khí vào cơ thể ông ta thì ông ta cũng không có loại cảm giác này, bởi vì linh khí vẫn đang bảo vệ lục phủ ngũ tạng của ông ta!

Nhưng bây giờ lại không phải như vậy, ông ta có thể cảm giác được rõ ràng linh khí đang bảo hộ lục phủ ngũ tạng của ông ta kia đang không ngừng giảm thiểu, thậm chí nội tạng đã bắt đầu cảm thấy lạnh lẽo.

"Cô đang làm gì hả?" Lương Nguyên Thiều kinh hoàng la lên.

Vệ Miên không thèm để ý đến ông ta, thẳng cho đến khi một nét cuối cùng được hoàn thiện thì cô mới dừng tay, sau đó đá một cước vào người ông ta.

"Tôi làm gì thì không phải ông đã được cảm nhận rồi sao? Cảm giác linh khí trong cơ thể biến mất không tồi chứ? Không phải ông thích sát khí lắm hay sao? Lát nữa tôi sẽ cho ông từ từ cảm nhận."

Nói xong, khóe môi cô nhếch lên một nụ cười vô cùng xấu xa.

Học công pháp Đạo môn nhiều năm như thế, nếu đã thích dùng năng lực ấy để hại người vậy dứt khoát đừng giữ lại làm gì.

Vệ Miên không biết hai người này tầm sư học đạo ở đâu, nhưng cô không ngại giúp thanh lý môn hộ.

Lương Nguyên Thiều không ngừng kêu la thảm thiết nhưng ông ta lại không có cách nào ngăn cản, rất nhanh, linh khí trong cơ thể đã biến mất sạch sẽ.

Ông ta tu luyện nhiều năm mới có được nhưng chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã mất hết.

Mất hết rồi...

Đúng lúc này, mấy hồn thể vốn vẫn còn đang ở trong căn nhà kia đột nhiên tấn công Vệ Miên.

Bọn họ đều là hồn thể được Lương Nguyên Thiều luyện chế, trong mọi chuyện đều đặt ông ta lên đầu, lúc này nhìn thấy ông ta gặp nạn là bọn họ lập tức phát động tấn công với Vệ Miên.

Vệ Miên cũng không hề sợ hãi, cô cũng không cần phải ra tay nương tình.

Mấy hồn thể này trải qua luyện chế đã không còn ý thức của mình nữa, mà chỉ nhớ tất cả đều phải nghe theo chỉ thị của Lương Nguyên Thiều, thậm chí hơn một nửa trong ba hồn bảy vía của bọn họ đã mất rồi.

Đã vậy, vì bị Lương Nguyên Thiều điều khiển đi làm quá nhiều việc ác, chỉ sợ rằng sau này đến ngay cả nhập vào đạo súc sinh cũng biến thành hy vọng xa vời.

Ngọc Cốt Phiến bay lên không trung, lắc mình một cái biến thành bảy chiếc sau đó tấn công về phía bảy hồn thể, chẳng qua chỉ trong chớp mắt đã khống chế hết toàn bộ bọn họ.

Vệ Miên lôi phù chú ra rồi lần lượt thu bọn họ vào trong lá bùa, mấy người này vốn đều là người vô tội cả, vẫn nên tìm Tam Thanh Quan xem thử, xem có thể cứu vãn được hay không.

Xác định không còn uy hiếp gì nữa, cô mới trực tiếp ra tay, đánh một chưởng vào đan điền của Lương Nguyên Thiều, ông ta đau đến mức lại kêu thảm một tiếng, gân xanh trên trán nổi cả lên.

Mồ hôi lạnh lập tức thấm ướt cả người, toàn thân ông ta trông như vừa mới được vớt từ trong nước lên vậy.

Cùng lúc đó, mái tóc vốn hoa râm của ông ta lập tức chuyển thành màu trắng hết, làn da chỉ hơi nhăn nheo lại càng trở nên thô ráp giống vỏ cây khô.

Công pháp của ông ta đã bị phế rồi!

Mà vừa mới thở phào một hơi nhẹ nhõm thì đột nhiên cảm giác được một luồng sát khí lớn mạnh từ bên ngoài cuộn tới.

Ngọc Cốt Phiến lại bay lên không trung, cảm giác được sát khí nồng đậm đang không ngừng lại gần ở bên ngoài cửa sổ, tốc độ tiếp cận không bình thường đó khiến Vệ Miên hoàn toàn không có thời gian chuẩn bị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận