Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 85: Đợi Cô Cam Tâm Tình Nguyện Kết Hôn Với Người Ta Chứ Sao

Chương 85: Đợi Cô Cam Tâm Tình Nguyện Kết Hôn Với Người Ta Chứ Sao

Chương 85: Đợi Cô Cam Tâm Tình Nguyện Kết Hôn Với Người Ta Chứ Sao

Rõ ràng người này có bệnh trên người nhưng lại giấu kín như thế, vậy chắc chắn đây không phải bệnh nhẹ rồi.

Vệ Miên nghĩ đến nội dung mà mình vừa mới nhìn thấy qua thiên nhãn cũng thấy hơi khó hiểu.

Nói ra thì thời đại này có rất nhiều loại bệnh kỳ quái và rất nghiêm trọng, có vài loại bệnh mà cô chưa từng nghe qua bao giờ, còn có vài loại đã từng nghe nhưng chưa từng thấy.

Không biết là người ta tiến hành chia nhỏ các chứng bệnh trước đây, hay là linh khí ở thời đại này mỏng, khiến người dễ dàng sinh bệnh hơn.

Vệ Miên trực tiếp mở miệng khẳng định: "Bạn trai cô mắc bệnh AIDS rồi."

Lộ Điềm Điềm trừng to mắt, nhìn cô với vẻ khó tin.

"... Làm sao có khả năng được chứ? Đại sư, cô chắc chắn không? Bạn trai tôi thoạt nhìn rất bình thường, hơn nữa, mấy hôm trước anh ấy còn kêu tôi giúp mình đến bệnh viện lấy báo cáo kiểm tra nữa mà, ngoại trừ cholesterol hơi cao một chút ra thì cũng không có bất cứ vấn đề nào khác."

"Kêu cô đến bệnh viện lấy kết quả giúp mình không phải là giấu đầu hở đuôi hay sao? Nếu cô không tin thì có thể tự mình đi kiểm tra, hoặc là tới nhà anh ta tìm là biết tôi nói có đúng không ngay."

Bàn tay của Lộ Điềm Điềm hơi run lên, tuy rằng ngoài miệng cô ta nói không tin nhưng những gì mà Vệ Miên vừa mới bói cho cô ta đều rất chuẩn.

"Anh ta mắc bệnh AIDS mà tại sao còn muốn kết hôn? Sao cha mẹ anh ta đều không nói gì, có phải bọn họ hoàn toàn không biết không?"

Lúc này, không chỉ tay của cô ta đang run mà cả chân cũng run nốt.

Vệ Miên nhìn cô ta như đang nhìn một đứa thiểu năng.

"Không chỉ cha mẹ của anh ta biết mà cả nhà anh ta đều biết, họ chỉ giấu một mình cô thôi, đợi cô cam tâm tình nguyện kết hôn với người ta chứ sao!"

"Kết hôn, kết hôn làm gì chứ?" Giọng của Lộ Điềm Điềm đã hơi thay đổi.

"Cô nói xem kết hôn còn có thể làm gì, để sinh con chứ để làm gì!"

Lộ Điềm Điềm chỉ cảm thấy tay chân mình lạnh ngắt, cô ta không tin lời mà Vệ Miên nói.

Điền Phòng là người tốt như thế, làm sao có thể?

"Tôi không tin, không thể nào, Điền Phong không phải người như vậy, anh ấy... anh ấy là người tốt như thế, không thể, tuyệt đối không thể."

Lộ Điềm Điềm liên tục lắc đầu, có thế nào cũng không thể chấp nhận được chuyện anh bạn trai hoàn hảo ở đủ các phương diện kia của mình lại mắc bệnh AIDS.

Vệ Miên hừ lạnh một tiếng: "Cô tự đi tìm bác sĩ hỏi về triệu chứng của bệnh AIDS đi, xem có phải mỗi một mục đều trùng khớp với bạn trai của cô hay không? Đến khi đó cô sẽ biết ngay tôi nói có đúng không."

Cô mở mã QR của Alipay ra: "Một nghìn."

Lộ Điềm Điềm muốn nói cô đã bói không chuẩn mà tại sao còn đòi thu tiền, nhưng rốt cuộc sâu trong đáy lòng cô ta vẫn có một chút tin tưởng, chỉ đành run rẩy quét mã trả tiền.

Lúc này, vậy mà trong đầu cô ta đã không còn nghĩ sao tiền xem bói lại đắt như thế, mà là hồi tưởng lại xem giữa mình và Điền Phòng từng có hành động quá mức thân mật nào không.

Liệu có ta có bị lây không?

Bây giờ uống thuốc ngăn chặn còn có tác dụng không?

Nếu Điền Phong thật sự bị bệnh AIDS vậy mình thì sao?

Đột nhiên Lộ Điềm Điềm cảm thấy may mắn vì hai người họ vẫn chưa phát sinh quan hệ.

Thấy người thất thểu rời đi, Vệ Miên cũng không quan tâm đến diễn biến sau đó nữa bởi vì trước sạp hàng của cô đã có thêm mấy người nữa.

Đều là những người trong nhóm nhảy quảng trường biết cô qua đây, có vài người dù chuyện lớn hay nhỏ đều muốn hỏi.

Bây giờ người ở đây đã tập thành thói quen rồi.

Khi có người đến trước sạp hàng của Vệ Miên, những người còn lại chỉ có thể đứng cách thật xa, có thể nhìn nhưng lại không nghe được cuộc đối thoại của hai người họ, đây cũng được tính là một loại bảo vệ quyền riêng tư cho người tới.

Thứ hai chính là xem bát tự.

"Con gái nhà bà mệnh thủy, đối tượng này cũng mệnh thủy, có câu nói 'vợ chồng cùng thủy niềm vui tràn trề, con cái thông minh, gia đình thịnh vượng, nhân duyên mỹ mãn, phúc đầy nhà, gia sản đầy kho, một đời tốt đẹp, ' hai người này xứng đôi lắm, bà cụ cứ yên tâm đi nhé."

"Ôi! Có câu này của đại sư là tôi yên tâm rồi!" Bà cụ nghe được lời nói của Vệ Miên mà cười không khép được miệng, sau khi vui vẻ trả tiền xem quẻ mới rời đi.

Sau đó Vệ Miên liên tiếp xem qua vài người, đều là xem bát tự có hợp không, bói nhân duyên, ngày chuyển nhà và mấy chuyện nhỏ khác, không tính là tốn sức lực gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận