Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 804: Vị Khách Đầu Tiên

.



Chương 804: Vị Khách Đầu Tiên

Chương 804: Vị Khách Đầu Tiên

Cho dù trước đây cô ta làm nhân viên tiếp tân trong công ty Internet, là nơi có tiền lương cao nổi tiếng trong ngành nhưng một tháng cũng chỉ được tám nghìn thôi.

Còn bây giờ thì sao, Thiên Cơ Đoán Mệnh Quán trực tiếp ra một cái giá cao tận mười lăm nghìn!

Mấu chốt là còn có thưởng cuối năm nữa!

Bà chủ nói tiền thưởng cuối năm có tiêu chuẩn thấp nhất là tám vạn tệ tiền mặt, cũng có khả năng là hộp mù bí mật nào đó! Giá trị chỉ có cao chứ không có thấp!

Tân Hiểu Đồng nghĩ, chỉ cần quán này làm ăn kinh doanh đàng hoàng, không dính vào xã hội đen, không dính vào lừa đảo thì cô ta có thể làm đến chết!

Nhưng liên tiếp đi làm một tuần liền mà Đoán Mệnh Quản chẳng có lấy nổi một vị khách nào hết!

Cũng không phải không có, dù sao vẫn còn có cô ta ở đây mà, đến ngay cả bà chủ cũng chỉ thi thoảng mới đến đây, khiến cho Tân Hiểu Đồng lo lắng vô cùng.

Chỉ sợ đây chính là một công ty ma chuyên rửa tiền, vậy chẳng phải cô ta đã biến thành đồng phạm rồi hay sao? Cho dù không phải nhưng cái quán gì đó kia đã liên tiếp một tuần chưa khai trương rồi, đến khi ấy bà chủ định trả lương kiểu gì đây? Cũng không thể quỵt được chứ?

Lỡ như bà chủ cảm thấy không kiếm được tiền, một nhân viên tiếp tân như cô ta không có một chút tác dụng nào hết mà định sa thải cô ta thì phải làm sao?

Hu hu hu, cô ta có thể không cần tiền lương mười lăm nghìn, trả tám nghìn thôi cũng được mà!

Không vì cái gì khác, chỉ vì cô ta quá thích môi trường làm việc và bầu không khí ở chỗ này!

Mỗi buổi sáng tới đây dọn dẹp vệ sinh một chút, cũng không cần phải đứng trước quầy tiếp tân mãi, muốn ngồi thì ngồi, muốn dựa nghiêng người trên sô pha thì dựa nghiêng người trên sô pha, cũng không có ai gọi điện tới đây, lại càng không có khách hàng khó chơi!

Bên cạnh chính là văn phòng luật sư, có đôi khi sẽ có người ủy thác tới đó kiện tụng ly hôn cãi nhau đánh nhau, cô ta còn có thể chạy tới gần đó hóng hớt.

Nhiều lần như thế, cô ta cũng nhẵn mặt cô em tiếp tân ở bên đó luôn, lại càng nhận được cơ hội lại gần hóng phốt hơn.

Tân Hiểu Đồng nhấp nhẹ một hớp trà rồi phát ra một tiếng ợ thỏa mãn.

Cuộc sống nhàn nhã như vậy khiến cô ta cảm thấy mình không phải tới đây để làm việc mà là tới làm con mọt gạo.

Lúc nhận lương có cảm thấy chột dạ không ta...

Vệ Miên nhìn ra được nỗi sợ hãi của Tân Hiểu Đồng mới lên tiếng an ủi vài lần, sau đó cũng không quan tâm thêm nữa, dù sao đợi đến khi phát tiền lương, cô ta sẽ biết cho dù có việc làm ăn hay không thì mình cũng sẽ không nợ tiền lương của nhân viên.

Hôm đó, sau khi mở cửa, Tân Hiểu Đồng vốn còn tưởng hôm nay sẽ ngồi không đến khi tan làm giống như bao ngày trước đó.

Nhưng "tinh" một tiếng, đột nhiên cửa thang máy mở ra.

Từ bên trên đi xuống, có hai người đàn ông mặc tây trang lần lượt đi ra.

Có thế nào thì Tân Hiểu Đồng cũng là người từng làm nhân viên tiếp tân ở công ty Internet, cô ta vừa liếc mắt nhìn một cái cũng đã biết người đàn ông trước mặt này rất chú trọng vào ăn mặc, một bộ tây trang sợ rằng không dưới mười mấy vạn đâu, chắc hẳn là phiên bản giới hạn hoặc hàng đặt may cao cấp mà các đồng nghiệp từng thảo luận.

Khi ấy Tân Hiểu Đồng còn đang nghĩ, tuy rằng văn phòng luật sư Chân Thành cũng được tính là một văn phòng luật có chút tiếng tăm, nhưng thật ra nó cũng không thuộc hàng đỉnh cấp nhất tại thành phố Thanh Bình.

Hơn nữa, có rất nhiều thương nhân thành công đều nuôi đội luật sư chuyên nghiệp riêng của mình, hoàn toàn không cần thiết phải ra ngoài tìm văn phòng luật sư.

Một bộ quần áo của người này đã hơn mười vạn rồi, mà trông cũng không giống người không có đội luật sư riêng thì phải?

Nhưng không ngờ cô ta còn chưa nghĩ xong đã trông thấy hai người kia đi về phía mình.

Người đàn ông mặc tây trang dừng ở cửa, liếc mắt nhìn tấm bảng sau đó mới thả nhẹ giọng nói, hỏi một cách vô cùng khách sáo: "Xin hỏi Vệ đại sư có ở đây không?"

Tân Hiểu Đồng hơi hoang mang, có điều, cô ta vẫn giữ vững tố chất công việc tốt đẹp của mình, lập tức treo ngay nụ cười mỉm thân thiết trên mặt, giọng nói cũng ngọt ngào: "Chào tiên sinh, tạm thời Vệ đại sư không có ở đây, chuyện của khách hàng lần trước vẫn chưa được xử lý xong, anh có muốn đặt lịch hẹn không ạ, đợi Vệ đại sư trở về, tôi sẽ lập tức báo cáo với cô ấy ngay."

Bạn cần đăng nhập để bình luận