Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1172: Ngoại Truyện 6

.



Chương 1172: Ngoại Truyện 6

Chương 1172: Ngoại Truyện 6

Vệ Miên chỉ cảm thấy cổ họng như bị thứ gì đó chặn lại, khó mà nuốt được, hốc mắt cũng không kiềm chế được mà cay xè.

Sư phụ của cô, sư phụ vẫn luôn tỏ ra lạnh lùng và cô độc nhưng trên thực tế lại vô cùng chiều cô kia, sư phụ xưa nay không thích để cô phải chịu bất cứ một sự thiệt thòi nào, lúc này lại đang bị người giẫm dưới chân chà đạp, tay chân đều bị vặn thành tư thế không bình thường.

Vậy mà tứ chi của sư phụ lại bị người bẻ gãy!

Đầu óc Vệ Miên nóng lên, cô không hề nghĩ ngợi mà định lao vào trong nhưng đột nhiên chiếc vòng tay truyền tới cảm giác lạnh lẽo.

Cô cúi đầu nhìn, Tiểu Hắc đã hiện thân, nó chui ra khỏi vòng tay với vẻ mặt lo lắng: "Ngươi đừng vội kích động, chưởng môn còn không phải đối thủ của hắn ta vậy ngươi có xông lên đó cũng chỉ là tự tìm đường chết mà thôi, vẫn phải quan sát trước rồi tìm cơ hội động tay sau."

Vệ Miên lòng nóng như lửa đốt nhưng cô biết Tiểu Hắc nói không sai, vì thế chỉ đành cố gắng kiềm chế cơn sốt ruột trong đáy lòng và tiếp tục nhìn qua khe cửa.

Trông thấy bộ dáng chật vật hiện giờ của Chính Dương Tử, hoàng bạo đạo nhân – Diêm lão nhị cực kỳ sảng khoái trong lòng, dưới chân hắn ta dùng sức hơn vài phần, đặc biệt nhớ phải quan tâm đến mấy chỗ gãy tay gãy chân của Chính Dương Tử.

"Hừm..."

Chính Dương Tử rên một tiếng nhưng vẫn cắn chặt răng, sắc mặt càng lúc càng nhợt nhạt, thế nhưng biểu cảm trên gương mặt lại không thay đổi một chút nào.

Diêm lão nhị thấy thế, trong lòng càng thêm tức tối.

"Quả nhiên cứng đầu cứng cổ, thật sự kế thừa một mạch của lão bất tử Chính Dương Tông kia của các ngươi, chỉ là không biết hắn ta ở dưới địa phủ có linh thiêng, liệu có hối hận vì năm đó đã lo chuyện bao đồng hay không?"

Nhìn gương mặt cao ngạo lạnh lùng đó của Chính Dương Tử, trong đầu hoàng bào đạo sĩ chỉ có đúng một suy nghĩ, chính là khiến vẻ điềm tĩnh trên gương mặt của người này không thể nào duy trì được nữa.

Vì thế, hắn ta duỗi một chân tới giẫm thẳng vào gương mặt kia rồi ra sức ấn xuống mặt đất, thuận tiện còn nghiến thêm vài cái.

Đợi lúc nhấc chân lên, nhìn gương mặt trước kia vẫn luôn lạnh lùng và kiêu ngạo dính đầy bùn đất mà trong lòng hắn ta mới thoải mái hơn vài phần.

"Nếu như ngươi nói cho ta biết đứa trẻ do bất tử nhân kia để lại đang ở đâu, ngược lại ta có thể cho ngươi đi một cách thoải mái, bằng không... ha ha, Hoàng Sơn Phái ta có bao nhiêu thủ đoạn tra tấn người, tin rằng ngươi chắc hẳn không muốn biết cho lắm đâu."

Thế nhưng nghe được lời này, Chính Dương Tử dính đầy bùn đất lại chỉ xùy nhẹ một tiếng.

"Đúng là cái thứ không bằng heo chó, năm ấy nếu không phải vì Ngụy Thanh Vân thì Hoàng Sơn Phái đã sớm mất rồi, nào có đến lượt ngươi vênh váo ở Chính Dương Tông ta!"

Nhắc đến chuyện năm đó, sắc mặt của Diêm lão nhị càng thêm khó coi.

"Ân tình năm đó, Hoàng Sơn Phái chúng ta đã trả hết rồi, Ngụy Thanh Vân đã làm ra chuyện phá hỏng long mạch chính là thiên lý bất dung. Hoàng Sơn Phái chúng ta xưa nay cương trực công chính, thay trời hành đạo, đương nhiên phải đích thân thu phục tai họa này rồi!"

Nhưng không ngờ Chính Dương Tử nghe được câu này lại bật cười ha ha, sự chế giễu trong tiếng cười đó khiến sắc mặt của Diêm lão nhị đen như đít nồi, hắn ta không nhịn được mà lại giẫm vào chỗ gãy xương của Chính Dương Tử.

Thật ra năm ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì Chính Dương Tử cũng không rõ cho lắm, nhưng nhiều thế hệ chưởng môn Chính Dương Tông đều có một quyển sách bí mật về tông môn được truyền lại, bên trên đại khái ghi chép một vài chuyện quan trọng, trong đó có cả chuyện này.

Năm đó, khi Trương chưởng môn của Chính Dương Tông – Trương Vân Thiên vẫn chưa phải là chưởng môn, hắn và Ngụy Thanh Vân, còn có Hoàng đạo nhân của Hoàng Sơn Phái, từ hồi còn trẻ, mối quan hệ giữa ba người này đã vô cùng thân thiết.

Có một lần, khi bọn họ hẹn nhau cùng đi rèn luyện thì gặp phải một cương thi bay, khi ấy tuy rằng thực lực của ba người đều mạnh nhưng muốn đối phó với cương thi bay vẫn cực kỳ tốn sức.

Cương thi bay là cương thi nghìn năm có thành tựu trong tu luyện, nó am hiểu thuật pháp, hành tẩu như gió, thực lực mạnh đến đáng sợ.

Nó còn có một thân kim cang bất hoại, đạo pháp và pháp khí bình thường đã không thể đối phó được với cương thi bay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận