Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 153: Mất Hết

.



Chương 153: Mất Hết

Chương 153: Mất Hết

Ông ta vội vàng nói: "Có gì thì chúng ta từ từ nói còn không được hay sao, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì tôi cũng không biết mà, bà vừa tới đã đánh người như thế, cũng phải nói cho tôi biết nguyên nhân là gì chứ!"

Người phụ nữ béo trắng cười lạnh một tiếng: "Nói cho ông biết nguyên nhân là gì à, nguyên nhân là gì mà ông không biết chắc, khỏi cần giả bộ trước mặt tôi, lúc trước chúng ta đã nói rất rõ ràng rồi, lão Đỗ nhà tôi cho ông thăng chức thì con trai cả của nhà ông phải kết hôn với đứa con gái đã qua đời của tôi, giờ hôn lễ đã làm xong rồi, ông cũng đã được thăng chức mà lại quay đầu tìm người giải hôn ước! Ông nghĩ cả nhà chúng tôi là đồ ngu hết cả sao, bị ông chơi quay vòng vòng!"

Sắc mặt của lãnh đạo cũng khó coi, ngược lại ông ta không tin âm thân với chả không âm thân gì ở đây, chỉ là con người lão Khúc này quá không có đạo đức, bằng mặt mà không bằng lòng chính là thứ khiến ông ta không thể nào chịu đựng nhất.

Cha Khúc nghe được câu này mà trong lòng căng như dây đàn, chuyện mà ông ta lo lắng suốt mấy hôm nay vẫn xảy ra rồi.

Nhưng lúc này, có thế nào thì ông ta cũng không thể thừa nhận được.

"Không thể nào, con trai tôi vừa mới từ Anh quốc về, đến bây giờ nó vẫn chưa về nhà nữa đâu, làm sao nó có thể biết được? Không phải các bà nói kết âm thân rồi, nó sẽ không cảm giác được gì hay sao?"

Nghe được lời này, bà cụ ở bên cạnh vẫn luôn giữ im lặng đột nhiên ho khụ một tiếng.

"Là thật đấy, hôn ước kia đã không còn tính nữa, hơn nữa, tôi cũng không cảm giác được khí tức của Đỗ Thi Thi nữa rồi."

Ý của câu này chính là Đỗ Thi Thi đã không còn trên thế giới này nữa, hoặc là đã bị người đánh tan, hoặc là đã bị đưa đi đầu thai.

Cha Khúc biết người này, lúc trước hai nhà quyết định kết âm thân, chính người này đã giúp làm phép.

Phu nhân nhà họ Đỗ đã tốn cái giá rất cao để mời bà ta về cho nên hiển nhiên bà ta cũng rất để tâm đến hôn sự này.

Nhưng không ngờ hôm nay nhìn lại phát hiện ra hôn thư của hai người đã biến thành đống tro tàn. ...

Có lời khẳng định của bà cụ, người phụ nữ béo trắng càng nghiến răng nghiến lợi hơn: "Loại người nói chuyện như đánh rắm nhà ông, tôi có thể cho ông lên được thế nào thì cũng có thể khiến ông xuống được như thế, thậm chí còn có thể khiến ông ngã càng thảm hơn, không tin thì sau này cứ mở to mắt ra mà nhìn!"

Thi Thi đáng thương của bà ta vất vả lắm mới tìm được một người đàn ông nhưng đó lại là cái thứ lòng lang dạ sói như vậy, cứ bị người ta đánh tan như thế thì một người làm mẹ như bà ta thật có lỗi với con gái quá.

Cho nên khi cha Khúc chủ động tìm tới cửa, hai vợ chồng bà ta đều rất vui sướng, bà ta biết thuật pháp này là thứ hại người bởi vậy ngoại trừ bồi thường ở phương diện thăng chức ra, còn tặng không ít đồ tốt cho người bạn học cũ Bao Vân Bình kia để bà ta có thể nói thêm vài lời hay bên gối.

Nhưng không ngờ, chẳng qua chỉ mới nửa tháng mà con gái đã bị nhà bọn họ làm cho bốc hơi khỏi thế gian luôn!

Lúc người phụ nữ béo trắng nói chuyện không hề che giấu một chút nào cả, hiển nhiên các nhân viên đang dỏng lỗ tai lên nghe bên ngoài kia đều nghe thấy hết.

Trong lúc nhất thời, mọi người ngoài mặt đều tỏ vẻ đang làm việc nghiêm túc nhưng trên thực tế lại trò chuyện phát điên trong nhóm chat.

[Tôi đã bảo rồi mà, rõ ràng năng lực của lão Khúc bình thường lại đột nhiên thăng chức, chắc chắn có điều kỳ quái rồi!]

[Chuẩn rồi, nếu ông ta có năng lực đó thì còn có thể làm ở chức vụ này tận mười mấy năm sao?]

[Tốt quá rồi, sau này khỏi cần phải nhìn bộ dáng vênh váo tự đắc đó của ông ta nữa, vừa mới thăng chức chưa được bao lâu mà ngày nào cũng họp, hôm nào cũng họp, cứ như thể không họp thì không thể khoe được địa vị của ông ta ấy!]

[Còn không à, ngày nào cũng họp với chả hành, mông tôi đã sắp ngồi đến mọc kén luôn rồi đây này!]

[Hóa ra lão Khúc thăng chức là nhờ nịnh bợ vợ của Đỗ tổng à, biết ngay mà, ha ha, phen này ông ta sắp bị ghẻ lạnh rồi. ]

[Tới, tặng bài Lạnh Lẽo cho ông ta đi. ]

[Bóng đêm lạnh lẽo khiến nỗi nhớ của ta đong đầy như sông... ]

[Hóa thành nhựa xuân bao bọc lấy ta... ]...

Bạn cần đăng nhập để bình luận