Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1116: Mời Đại Sư Cứ Nói

.



Chương 1116: Mời Đại Sư Cứ Nói

Chương 1116: Mời Đại Sư Cứ Nói

"Bà còn dự định dùng khoản tiền này để đổi nhà cho con gái và mua một mặt tiền cửa hàng, có đúng không?"

"Tôi quả thật có suy nghĩ như thế nhưng suy nghĩ này cũng chỉ vừa mới nhảy ra thôi, đại sư, cô thật sự lợi hại quá!"

Bà Lương đã phục sát đất rồi, còn vô thức thay đổi cách xưng phô, sau đó, bất cứ một lời nói nào của Vệ Miên cũng khiến bà ta tin tưởng hết, tuyệt đối không hề nghi ngờ một chút nào cả.

Vệ Miên thở dài một tiếng: "Nếu bà đã biết tôi bói chuẩn vậy bà phải lắng nghe cẩn thận những lời mà tôi sẽ nói sau đây, cho dù có tin hay không nhưng cũng coi như tiêm một liều dự phòng cho bà trước vậy!"

Bà Lương lập tức ngồi xuống trước mặt Vệ Miên: "Mời đại sư cứ nói!"

"Bà bỏ tiền ra mua nhà và mặt tiền cửa hàng cho con gái và con rể, nhưng dưới tình huống không đặc biệt ghi chú đã biến thành tài sản chung sau khi kết hôn của bọn họ, hai người này đều có quyền sở hữu một nửa thuộc về mình cho nên trong tương lai có một ngày nào đó ly hôn thì bất cứ một người nào trong số họ cũng có thể được chia một nửa dựa theo pháp luật."

Nói xong câu này, mới đầu vẻ mặt của bà Lương cũng không có sự thay đổi gì cả bởi vì bà ta không nghe hiểu.

Nhưng vài giây sau, đột nhiên nét mặt của bà ta thay đổi.

Tài sản chung sau hôn nhân? Được chia một nửa?

Bà ta nhìn về phía Vệ Miên với vẻ kinh ngạc, là như bà ta đang nghĩ đấy sao?

Vệ Miên không nói gì cả mà chỉ gật nhẹ đầu với bà ta, có được sự khẳng định của cô, trái tim của bà Lương lập tức chìm xuống đáy cốc.

Người ta đều nói mẹ vợ nhìn con rể càng nhìn lại càng hài lòng, mà bà ta đối với con rể cũng có suy nghĩ như thế.

Con gái với anh ta kết hôn hơn mười năm mà vẫn luôn hòa thuận êm ấm, thi thoảng cũng cãi nhau nhưng có thể nhanh chóng hòa giải, cho nên lúc bà ta mua nhà cũng không cân nhắc đến vấn đề này.

Bà Lương không thích bà thông gia nhưng không thể phủ nhận một điều rằng đứa con rể này cũng không tồi.

Nhưng nếu thật sự không có vấn đề thì tiểu đại sư có thực lực phi phàm trước mặt này sẽ không đột nhiên nhắc đến câu này.

Chân của bà Lương hơi nhũn ra, bà ta suy nghĩ thuận theo lời nói của Vệ Miên, tài sản chung... nếu như sau này con rể nảy ra suy nghĩ gì đó khác vậy chẳng phải mấy thứ này đều sẽ có một phần của anh ta hay sao?

Thế làm sao mà được chứ? Đây là tài sản mà bà ta cho con gái, nếu con rể có rắp tâm khác thì làm sao bà ta có thể bằng lòng cho được?

"Đại sư, tôi đã hiểu rồi!"

Tâm trạng của bà Lương dậy sóng dữ dội, lúc này cũng không dự định đi xem nhà nữa mà chỉ muốn lập tức về nhà ngay, đợi bình tĩnh lại rồi sẽ nghĩ xem phải làm thế nào.

Vệ Miên vẫn luôn quan sát tướng mặt của bà ta, thấy chỉ qua vài câu nói mà tướng mặt của bà Lương đã thay đổi, không có khả năng bị tức chết và con gái cũng sẽ không ly hôn.

Xem ra, bà cụ này đã nghĩ ra biện pháp ứng phó rồi, cô cũng không nói nhiều thêm nữa, sau khi khuyên người nghĩ thoáng một chút lại tiễn người đi.

Thấy người bước lên xe buýt rồi, mấy người thu lại tầm nhìn. Lúc này, đột nhiên Trịnh Hạo vỗ mạnh vào đùi một phát: "Chưa trả tiền!"

Lương Hạo Nhiên và Vệ Miên đưa mắt nhìn nhau sau đó lại đồng thời chuyển tầm nhìn đi.

"Không trả thì thôi vậy, coi như luyện tay."

Lương Hạo Nhiên nghe thế lập tức chuyển cái ghế đến bên cạnh Vệ Miên và xin cô chỉ dạy về những phần mà ban nãy mình không nhìn ra được.

Vệ Miên lần lượt giải thích, sau đó mới nói: "Kết hợp với mấy đặc điểm trên tướng mặt này, tôi đoán ra được sau khi bà cụ mua cho con gái một căn nhà, qua một khoảng thời gian nữa là anh con rể bắt đầu ngoại tình, sau đó ly hôn và phân chia tài sản."

Nói đến phân chia tài sản, Vệ Miên không khỏi nhíu mày, có nên tìm văn phòng luật sư Chân Thành để bổ sung kiến thức về phương diện này cho ba sư đồ bọn họ không nhỉ?

Bằng không, có đôi khi bọn họ cũng không hiểu rõ nguyên nhân trong một vài hành động nào đó của người ta, ví dụ như cô, nhìn từ trong thiên nhãn sẽ chỉ cảm thấy kỳ quái, vẫn phải xem hết toàn bộ và kết hợp với chuyện sẽ xảy ra sau này mới hiểu ra, cứ cảm thấy như vậy sẽ chậm một nhịp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận