Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 511: Tìm chân ái

.



Chương 511: Tìm chân ái

Chương 511: Tìm chân ái

Phùng Tĩnh biết được vị trí chốn ở của người này đương nhiên sẽ không có khả năng giấu riêng, ngay hôm ấy, cô ấy lập một tài khoản phụ rồi công bố thông tin này lên diễn đàn trường học.

Mấy ngày sau đó, việc làm ăn ở tiệm cắt tóc của tên bạn trai kia đều rất tốt bởi vì luôn có rất nhiều nữ sinh rảnh rỗi, không có việc gì làm tới xem anh ta trông tròn méo ra sao.

Có vài người da mặt không dày đến vậy, đằng nào cũng tới rồi nên thuận tiện làm đầu luôn.

Người nào da mặt khá dày dứt khoát chụp luôn ảnh của anh ta rồi đăng lên diễn đàn, bên trên còn gắn định vị, kèm dòng trạng thái: "Tên đàn ông cặn bã ở đây thật này!"

[Vẻ ngoài cũng không đẹp trai đến thế, tôi còn tưởng phải thế nào mới có thể khiến Lỗ Thiên Thiên chết mê chết mệt chứ, không thể đẹp như Ngô Ngạn Tổ nhưng không ngờ lại bình thường như vậy. ]

[Lầu trên hiểu cái gì chứ, người ta là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, người khác cảm thấy xấu cũng không sao cả, bản thân mình cảm thấy ưa nhìn là được rồi. ]

[Đúng rồi đấy, còn nữa, người ta còn là một Tony, thầy Tony ở trong mắt nữ sinh tự mang thêm ánh sáng nhé, đó là người có thể biến bản thân mình trở nên càng đẹp mắt hơn! Hơn nữa, thầy Tony của tiệm cắt tóc nói chuyện còn vô cùng dịu dàng nha!]

(Chú thích: Tony hay thầy Tony là cách gọi lưu hành trên mạng đối với thợ cắt tóc, chủ yếu dùng để mỉa mai một vài thợ cắt tóc "tập trung cả kỹ thuật và tài hoa trên người" kia, ý ngoài mặt chữ chính là "làm ơn cắt đẹp một chút giùm cái.")

[Thật vô nghĩa, anh ta lừa cô tiền nên đương nhiên phải nói chuyện dịu dàng rồi, cô thử không làm thẻ thành viên đi, xem anh ta còn có thể dịu dàng với cô nữa không?]...

Bài đăng của nữ sinh vừa xuất hiện đã lập tức thu được nhiệt độ không thấp, chẳng qua chỉ mới một tiếng đồng hồ mà bình luận bên dưới đã hơn một trăm rồi.

Hơn nữa, bức ảnh của người kia vừa được đăng lên, giờ muốn hỏi thăm thông tin có liên quan đến anh ta cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Cũng chính vào lúc này, các bạn học mới biết trước đây, người này còn từng hẹn hò với một đàn chị trong trường.

Có điều, đàn chị kia cũng không ngu ngốc, phát hiện ra anh ta là loại người gì nên kịp thời cắt đứt ngay, cũng được coi là không tổn thất quá nhiều.

Người biết chuyện này nhiều rồi hiển nhiên cũng sẽ đem ra thảo luận ở ký túc xá, còn có người xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện, cố tình chạy đến chỗ cách phòng ký túc xá mà Lỗ Thiên Thiên đã tự sát không xa để nói.

Về phần đối tượng này có ý định gì thì chỉ có bản thân bọn họ biết mà thôi.

Đợi qua ngày cuối tuần, Vệ Miên đi học trở lại đột nhiên phát hiện ra âm khí trong khuôn viên trường học đã nhạt đi rất nhiều, gần như sắp tan biến sạch sẽ.

Cô nhếch khóe môi cười, xem ra Lỗ Thiên Thiên đã đi tìm chân ái của mình rồi.

Người trong ký túc xá nữ sinh không cảm giác được một chút gì về thứ này cả, chỉ cảm thấy gần đây thời tiết đã ấm hơn không ít, cuối cùng ký túc xá cũng không còn lạnh lẽo như ngày trước nữa. Xem ra, quả nhiên mùa xuân càng ngày càng tới gần rồi.

Mỗi lần Phùng Tĩnh nghe thấy cách nói này đều che miệng cười trộm, loại cảm giác ôm bí mật mà không thể nói cho ai biết này thật sự quá sảng khoái. ...

Hôm nay lúc Vệ Miên tham gia hoạt động của hội nhóm sinh viên thì đột nhiên Kim Chí Linh gọi điện tới.

Cô ngẩng đầu nhìn hội trưởng đang nói không ngừng nghỉ, ra hiệu bằng tay phải đi nghe điện thoại rồi đi ra ngoài.

Giọng nói của Hứa Triều Dương không hề dừng dù chỉ một giây, anh ta gật đầu rồi cũng không quản cô nữa.

Kim Chí Linh gọi điện thoại tới hỏi Vệ Miên đang ở đâu, bạn của cô ta muốn tìm cô nhờ giúp một việc.

Vệ Miên hẹn hai người bọn họ bên bờ hồ nhân tạo.

Bây giờ thời tiết càng ngày càng ấm áp rồi, các cô gái yêu cái đẹp đã đồng loạt trút bỏ áo len mùa đông để thay sang áo khoác mỏng.

Hôm nay Vệ Miên búi tóc củ tỏi, bên trên mặc áo khoác ngắn bằng lông cừu màu cà phê nhạt, cổ áo kiểu hải quân, bên dưới mặc quần bò nhạt màu.

Lúc cô đi từ đằng xa tới mang tới cảm giác thanh xuân dồi dào khiến Hách Đình Đình nhìn đến ngây người.

"Cô gái trẻ này thật sự là đại sư sao?"

Cô ta cũng là một người làm giáo viên, có điều, mỗi ngày đều phải đối diện với một đám học sinh trung học phản nghịch nên rất mệt lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận