Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 371: Cứ Coi Như Cho Con Vay Là Được

.



Chương 371: Cứ Coi Như Cho Con Vay Là Được

Chương 371: Cứ Coi Như Cho Con Vay Là Được

Đợi chiếc hộp mở ra, cô cúi đầu nhìn, lập tức trong lòng vui như hoa nở.

Vậy mà lại là một chiếc hoàng ngọc hồ lô!

Vệ Miên lấy chiếc hồ lô ra nghịch trong lòng bàn tay, kích thước của hồ lô này không nhỏ, chỉ to cỡ một lòng bàn tay, hồ lô được điêu khắc từ miếng ngọc thạch màu vàng nhưng cô không biết chủng loại của nó, chỉ thấy nó cực kỳ đẹp mắt, toàn thân như đóng băng, nằm ở trạng thái bán trong suốt, hơn nữa, lúc cầm trong tay còn thấy ấm áp.

Trong chính khí trên thân chiếc hồ lô này còn lẫn thêm một sợi khí màu tím, tử khí?

Vệ Miên phân biệt cẩn thận, cuối cùng có được một kết luận, thứ này chắc hẳn đã được một vị thiên sư nào đó khai quang, sau đó được đặt ở bên cạnh hoàng đế để chơi, từ đó mới nhiễm tử khí.

Hay nói cách khác chính là long khí, đồng thời cũng là khắc tinh của tai họa.

Chỉ là một thứ như vậy chắc hẳn sẽ không bị chiếc hộp gỗ Thiết Hoa này che lấp khí tức mới đúng chứ, vì trước khi chiếc hộp này được mở ra, cô hoàn toàn không hề cảm giác được một chút vẻ khác thường nào cả.

Vệ Miên đặt hồ lô qua một bên rồi cầm chiếc hộp kia lên xem lại, lúc này mới phát hiện bên trong chiếc hộp khắc đầy phù văn.

Hơn nữa, chiếc hộp này được tạo ra để dành riêng cho hoàng ngọc hồ lô, đặt hồ lô vào bên trong là vừa vặn đủ, sẽ không bị dịch chuyển tí nào.

Vệ Miên nghịch một lúc rồi cất chiếc hồ lô về, thứ này là khắc tinh của âm vật, lúc chiến đấu có nó cũng có thể bớt được không ít sức lực.

Chỉ là kích thước quá to, không thích hợp mang theo bên người, hơn nữa, không có sự che giấu của chiếc hộp gỗ, bất cứ một người nào có chút thực lực đều có thể nhìn ra được nó là một pháp khí, huống chi là lệ quỷ.

Cho nên, thứ này chỉ thích hợp trấn trạch mà thôi.

Trong căn nhà lầu đã có pháp trận được Vệ Miên bày bố, nếu có thêm hoàng ngọc hồ lô hỗ trợ vậy toàn bộ trận pháp đều phải điều chỉnh lại hết.

Cô cất chiếc hộp về giá sách rồi lôi bùa chú và chu sa ra, chiều hôm nay Trần Đại Bằng sẽ tới đây lấy bùa giấy.

Bùa giấy mà cô để ở quán của anh ta trước đó đều đã bán hết sạch, đặc biệt là ngọc phù, gần như vừa mới có tin tức đã bán hết sạch rồi.

Sau đó Vệ Miên mới biết, có rất nhiều người đều là những người từng được cô giúp đỡ ngày trước, còn có bạn bè mà bọn họ giới thiệu biết được thực lực của Vệ Miên nên cũng tới giành nhau mua.

Có điều, chế tác ngọc phù quá rắc rối, sau này cô cũng không dự định bán tiếp nữa.

Hôm nay vừa vặn có thời gian, dứt khoát vẽ mấy loại phù chú thông dụng đi, cũng coi như là bổ sung hàng hóa. ...

"... Ngày nào cũng chỉ biết soi gương, ôm tâm thái bới móc để nhìn bản thân, đương nhiên có nhìn thế nào cũng cảm thấy không đẹp được rồi. Con gái nên dốc sức vào nâng cao bản thân nhiều hơn, bớt để ý đến dung mạo đi. Các cụ ngày xưa đã nói tốt gỗ hơn tốt nước sơn, lớn lên cũng không xấu mà sao cứ nhất thiết phải đi động deo kéo làm gì hả giời!"

Một người đàn ông trung niên đeo kính đang dạy dỗ khuyên nhủ con gái mình hết nước hết cái.

"Đúng rồi đó Nam Nam, không phải chúng ta đã phẫu thuật mấy lần rồi sao, đã rất đẹp rồi, không cần phải chỉnh nữa đâu, mẹ cảm thấy bây giờ có rất nhiều ca phẫu thuật thẩm mỹ còn để lại di chứng sau này, bây giờ con như vậy đã được gọi là đẹp tự nhiên rồi, xinh hơn mấy đứa trăm kiểu như một kia nhiều! Nghe lời mẹ nói đi, chúng ta không phẫu thuật thẩm mỹ nữa!"

Người đàn ông trung niên tên là Vu Phụng Thần, người phụ nữ bên cạnh là vợ của ông ta – Hách Tú Mai.

Lúc này, Hách Tú Mai đang giữ chặt cánh tay của đứa con gái, chỉ sợ cô ta không nghe lời mà chạy ra ngoài.

Cô gái bị hai người bọn họ giữ chặt tên Vu Nam Nam, vừa mới tốt nghiệp đại học xong, lúc này đang bĩu môi, nghe cha mẹ nói như thế, cô ta không những không cảm thấy được an ủi mà ngược lại còn càng ngày càng tức tối, vẻ mặt còn mang theo chút điên cuồng.

"Chẳng qua cha mẹ chỉ không muốn cho con tiền nên mới nói như vậy thôi, con đã bảo rồi, con chỉ mượn của cha mẹ thôi, đợi con kiếm được tiền rồi chắc chắn sẽ trả, con cũng bằng lòng viết giấy nợ mà cha mẹ vẫn không đồng ý.

Có loại cha mẹ nào giống như hai người không hả?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận