Mạc Cầu Tiên Duyên

Chương 779: Tinh thần

Uy của Cực Âm Chân hỏa, ngay cả Thập giai Long tộc có nhục thân cường hãn gặp phải cũng phải nhượng bộ lui binh, một chút Quỷ tướng thì không thể nào chống cự nổi.
Cửu Hỏa Thần Long tráo khẽ quấn, bầy quỷ thể không gió tự cháy, theo sau đó là đao quang lăng lệ lóe lên một cái rồi biến mất, tiếng kêu thảm thiết im bặt.
Mấy chục Quỷ vật, bị một đao chém hết, không một con nào có thể trốn thoát.
Mạc Cầu thân mang đạo bào màu đen, trên đó có Phù văn huyền diệu, một tay buông lỏng phía sau, một tay cầm trường đao, đột ngột xuất hiện giữa trận.
Vẻ mặt hắn lộ ra mệt mỏi, khóe mắt có nếp nhăn, tóc mai điểm bạc rõ rệt, mái tóc dài bay múa trong gió, giống như một lão nhân tiều tụy.
Khí tức trên người hắn cũng không đậm đặc, ở bên cạnh núi cao hùng vĩ lại càng lộ vẻ nhỏ bé.
Nhưng chính là một vị 'lão nhân' như vậy, lại khiến cho đám Quỷ vật may mắn thoát nạn kinh hồn bạt vía, vô thức gồng mình căng chặt quỷ khí.
Rõ ràng xung quanh một mảnh bao la, lại không một con quỷ nào dám trốn.
"Mạc Cầu, ngươi muốn làm gì?"
Lão quỷ cầm Bạch Cốt trượng trong tay, giận dữ quát:
"Chúng ta là Sứ thần do Chiêu vương phái đến ăn mừng, chủ thượng lại là vương tử, ngươi có biết tự mình làm như thế sẽ gây ra hậu quả gì không?"
"Nói nhảm làm gì!"
Sở Hùng từ trong khung xe chui ra, tay cầm Phệ Hồn Huyết đao, vẻ mặt dữ tợn hiếu chiến, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Gã này là đến giết ta, lát nữa cùng nhau động thủ, hôm nay không phải hắn chết thì là ta vong, không còn lựa chọn thứ hai."
Mạc Cầu dường như không hề nghe thấy tiếng của bọn hắn, ánh mắt tĩnh mịch, đứng lơ lửng giữa không trung không nhúc nhích.
Ở trong cơ thể hắn.
Theo Đấu Mẫu Pháp ấn dẫn dắt, tinh khí thần có được từ việc chém giết đám Quỷ vật vừa rồi, đang hóa thành ba phần, lần lượt chui vào Bách Tịch đao, Minh Vương giáp cùng tinh thần trong Thức hải.
Bách Tịch đao, Minh Vương giáp, đều là những thứ cần có.
Còn tinh thần trong Thức hải, là trước đây mượn vô tận Linh dịch của Phong Đô Quỷ ngục, mới từ Thiên Binh chi pháp, Đấu Mẫu Pháp ấn diễn hóa mà ra.
Thu nạp tinh hồn của người khác, thắp sáng tinh thần.
Hộ vệ của Sở Hùng, đa phần là Quỷ tướng, có thể so với Kim Đan Dương thế.
Tinh hồn của bọn chúng, mỗi vị phân ra một phần, đều có thể thắp sáng mười mấy vạn thậm chí trăm vạn tinh thần phổ thông, vượt xa tích lũy bình thường.
Vừa rồi.
Quỷ tướng chết dưới Bách Tịch đao không dưới mười vị, lại còn hơn mười Lệ quỷ, số tinh thần thắp sáng đã vượt qua mấy trăm vạn.
Đương nhiên.
Công pháp diễn hóa hiện tại, số tinh thần cần thiết lại càng là vô số kể.
Hễ một chút chính là số lượng giống như Tinh Hà, mấy trăm vạn tuy nhiều, thật ra cũng chỉ miễn cưỡng đủ để Cửu Hỏa Thần Long tráo phá một cửa ải mà thôi.
Đã từng có lúc.
Vì vài tinh thần mỗi ngày, Mạc Cầu đều phải chịu nỗi khổ của dược thảo.
Hiện tại...
Không thể so sánh nổi!
Thanh âm bên ngoài khiến hắn chậm rãi thu hồi lực chú ý, hướng về phía Sở Hùng chậm rãi gật đầu:
"Sở vương tử nói không sai, Mạc mỗ đến đây, chỉ vì tiễn ngươi lên đường."
"Mạc đạo chủ."
Một vị Quỷ Vương trong trận cất bước đi ra, sắc mặt âm trầm:
"Hai nước giao chiến, không giết sứ thần, đây là quy củ, vương gia nếu đã đáp ứng cho con trai Chiêu vương rời đi, thì xin đừng làm hỏng thanh danh của vương gia."
Vừa nói vừa cung tay chắp tay làm lễ:
"Mạt tướng Tỳ Túc, lại là thủ phủ đại tướng của Lỗ vương, đã gặp Đạo chủ."
Để tránh những phiền phức không cần thiết, chuyến đi này hắn một mực đi theo, chính là muốn bảo đảm con trai của Chiêu vương Sở Hùng bình an vô sự trở về.
"Ta và Lỗ vương, là bạn tốt tri kỷ."
Mạc Cầu nghe vậy cười nhạt, nói:
"Lỗ, Chiêu hai vương thù truyền kiếp vạn năm, khó mà xóa bỏ, ta biết trong lòng hắn có sát cơ, chỉ là ngại không có ý tự mình động thủ mà thôi."
"Chuyện này không sao cả!"
"Là bạn, ta đến giúp hắn."
"Mạc đạo chủ."
Sắc mặt Tỳ Túc đại biến:
"Ngài e rằng hiểu lầm ý của vương gia rồi."
"Không đâu."
Mạc Cầu lắc đầu:
"Tỳ tướng quân xin mời lui qua một bên, đợi ta giải quyết bọn chúng, ngươi trở về báo cáo công tác cũng không muộn, kẻo lát nữa bị cuốn vào trong đó."
"Hừ!"
Sở Hùng hừ lạnh:
"Thấy chưa, người này là cố tình đến giết ta, cái gì mà lệnh của Lỗ vương, trong mắt hắn, e rằng chẳng đáng một đồng."
"Bất quá..."
Hắn khinh thường bĩu môi:
"Họ Mạc, ngươi thật sự cho rằng mình có thể giữ chân được ta sao?"
"Đi!"
Sở Hùng vung tay lên, dẫn đầu lùi nhanh về phía sau, hướng về quỷ cảnh của Chiêu vương.
Lão quỷ, Tỳ Túc cùng vài con Quỷ vật may mắn thoát nạn liếc nhìn nhau, cũng lần lượt nổi lên Âm phong, rút lui về phía sau.
Vừa lui, vừa cẩn thận quan sát.
"Muốn đi?"
Mạc Cầu khẽ than:
"Đi được sao?"
Trong lúc nói chuyện, thân thể hắn đã hóa thành một vòng lưu quang, lao về phía đám quỷ, thân ở lưng chừng trời, Đao ý như có chất thật đã khóa chặt đám quỷ.
So với những pháp môn khác, độn pháp của Mạc Cầu đã dần dần không theo kịp tiến độ, may trong cơ thể có nhất diệp Bồ Đề diệp, có thể gia trì tốc độ độn pháp.
Lưu quang lóe lên, đã là mấy dặm.
"Động thủ!"
Hai mắt Sở Hùng trợn trừng, đột nhiên gầm lên, đồng thời thân thể không lùi mà tiến tới.
Nghe thấy tiếng hô, người đầu tiên động thủ không phải lão quỷ đi theo bên cạnh hắn, cũng không phải Tỳ Túc tướng quân Lỗ vương phủ còn đang chần chừ, mà là một chiếc xe ngựa.
"Rầm rầm..."
Ngay dưới chân Mạc Cầu, chiếc xe ngựa vốn đứng yên giữa không trung đột nhiên động đậy, song cửa sổ, vết bánh xe, gỗ chắn như có rất nhiều cánh tay vung vẩy.
Một cỗ khí tức không hề kém cạnh Quỷ Vương, từ chiếc xe ngựa tĩnh mịch nổi lên.
"Soạt!"
Bốn bánh xe điên cuồng xoay tròn, trong nháy mắt hóa thành trăm trượng, tựa như một cái phong ấn, bao vây xung quanh Mạc Cầu.
Một cái miệng lớn, đột ngột hiện ra.
"Rống!"
Tiếng rống như sấm, không trung như mặt gương, xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Mặc dù không phải là phá nát không gian thực sự, nhưng Mạc Cầu thân ở trong đó cũng không khỏi trì trệ, độn pháp cũng theo đó dừng lại tại chỗ.
"Chết!"
Quỷ vật trên khung xe giận dữ rít gào, mấy trăm sợi dây thép từ trong cơ thể bắn ra, lấy tốc độ nhanh như điện, mãnh liệt đâm về phía Mạc Cầu.
"Keng..."
"Choang!"
Âm thanh va chạm vang lên, rất nhiều Phù văn hiện ra trước những sợi dây thép đó.
Phù văn Thiên Binh hộ thể!
Phù văn Thiên Binh hộ thể đã phá Tam quan, không phải là thủ đoạn tầm thường có thể phá vỡ, cho dù bên ngoài gợn sóng không dứt, cũng không xuất hiện hình dạng sụp đổ.
Đúng lúc này, một cây Bạch Cốt trượng lặng lẽ điểm ra.
Bạch Cốt trượng nhìn như chậm mà nhanh, nơi đi qua, không gian vặn vẹo, gợn sóng tầng tầng, vô thanh vô tức mà đến, lại khiến hai mắt Mạc Cầu co rụt lại.
"Bành!"
Phù văn Thiên Binh vừa chạm phải, một cỗ khí tức trắng xóa từ Bạch Cốt trượng hiện ra, Phù văn lập tức run rẩy dữ dội, sau đó vỡ tan.
"Hây!"
Mạc Cầu khẽ quát.
Minh Vương giáp, Chỉ Xích Thiên Hà tự phát hiển hiện.
Đồng thời, thân thể rung động, Diêm La Pháp thể ứng kích mà phát, trong nháy mắt hóa thành Pháp thân trăm trượng, phất tay thả ra mấy chục con xích hỏa Viêm Long.
"Rống!"
Hỏa long gào thét, bao trùm một phương.
Xét về cảnh giới.
Cửu Hỏa Thần Long tráo vừa phá một cửa ải của trước mắt không tính là cường, nếu thi triển ra thì trong mắt Quỷ Vương, còn có rất nhiều sơ hở.
Nhưng không chịu nổi Cực Âm Chân hỏa Nhị chuyển gia trì.
Dù là Quỷ Vương, sau khi được chứng kiến uy lực Cực Âm Chân hỏa, cũng không dám chạm vào.
"Sát!"
Lúc này, Sở Hùng xông tới.
Mắt hắn ánh lên hung quang, lộ vẻ dữ tợn, quỷ thể rung động mãnh liệt, Phệ Hồn Huyết đao diễn hóa Lục Đạo la bàn, đột nhiên hướng về phía Mạc Cầu bao phủ từ trên đỉnh đầu.
Uy lực tuy yếu hơn một bậc so với trước, nhưng cũng mạnh hơn tưởng tượng rất nhiều.
Hả?
Mạc Cầu hơi nhướng mày.
Xem ra, Sở Hùng này, vậy mà cũng có ẩn giấu!
"A..."
Trong tiếng a khẽ, mặt Mạc Cầu không đổi sắc, chỉ là đôi mắt đột nhiên trở nên đen nhánh, thâm sâu, một cỗ sát khí băng lãnh trong nháy mắt bao trùm toàn trường.
Bốn phương trời đất, đột nhiên tối sầm.
Giống như vô gián quỷ ngục từ thuở khai thiên chưa từng thay đổi, Âm phủ hiển hiện.
Thập phương...
Sát giới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận