Mạc Cầu Tiên Duyên

Chương 313: Kỳ công

Mạc Cầu không hề biết việc mình chen ngang vào Hắc ngục đã làm nhấc lên một chút gợn sóng. Hiện giờ hắn đang đi cùng Trần Thuần tiếp kiến sáu thuộc hạ thuộc phân khu Dậu, những người này chính là cai tù trong cách gọi của đám tội phạm.
“Hắn là Phùng Ngũ, trước kia là đạo binh ở Xích Hỏa phong đã từng tu thành pháp lực, hiện giờ đang có tu vi Luyện khí tầng sáu.”
Mạc Cầu nhìn kỹ hán tử trước mặt. “Phùng huynh có thể dùng võ nhập đạo quả thật là hiếm có. Mạc mỗ bội phục. Sau này hy vọng sẽ được giao lưu nhiều hơn.”
Đây là lần đầu tiền hắn chính thức gặp người dùng võ nhập đạo, trong lòng không tránh khỏi tò mò. Nếu có thể tham khảo một chút kinh nghiệm của đối phương thì tốt quá.
“Không dám.” Phùng Ngũ là người cao lớn nhưng lại làm ra vẻ khúm núm, hắn vội vã chắp tay đáp. “Mạc giám ngục có gì phân phó, Phùng Ngũ tất nhiên sẽ tuân theo.”
“A…”, Trần Thuần lắc đầu cười khẽ. Lão có vẻ không ngạc nhiên về biểu hiện này chút nào. Sau đó lão đưa tay chỉ một người khác.
“Hắn tên là Lăng Quân vừa mới nhập môn không lâu, hắn có tỷ tỷ là đệ tử ngoại môn của Mê Nguyệt Phong.”
“Lăng Quân gặp qua Mạc giám ngục!”
“Hắn là Chu Khang, chính thức chuyển qua tạp dịch có tu vi Luyện khí tầng năm, sở trường về pháp thuật hỏa hành, thiên phú không tồi.”
“Gặp qua Mạc giám ngục.”
“Hắn tên là…”
Lần lượt sáu người đều được lão giới thiệu, tu vi đều ở mức Luyện khí tầng năm tầng sáu. Những người đến từ Tiên đảo có xuất xứ khác nhau, phần lớn đều là tinh anh của các quốc gia không thể so với người bình thường được.
Mấy người nhìn Mạc Cầu bằng ánh mắt vừa có ngạc nhiên lại vừa không hiểu. Một võ giả Tiên thiên lại là đệ tử ngoại môn, lại có thể được làm công việc này thì không biết lai lịch ra sao?
“Mạc sư đệ.” Giới thiệu xong mấy người, Trần Thuần mở miệng nói thêm. “Khu Dậu của chúng ta hiện có 313 tội phạm, cũng có lao dịch đến đây phục dịch. Nhiệm vụ mỗi tháng phải thu được ba trăm cân hỏa tinh, tám trăm sợi sát khí, các loại khoáng thạch khác là mười vạn cân. Các loại vật tư có thể san sẻ để gánh đỡ cho nhau, tỷ lệ cụ thể đều có ở đây.”
Nói xong lão đưa ra một cuốn sổ thật dày.
“Đây là Hắc ngục ngục điển ghi lại quy củ của nơi này, đằng sau là cách dung luyện hỏa tinh, kiềm chế sát khí và phương pháp tìm kiếm khoáng mạch. Lúc rảnh rỗi sư đệ có thể thử nghiệm luyện tay một chút. Nếu có thu hoạch đặc thù cũng có thể bán ra ngoài. Đó chính là một trong số ít những điểm tốt ở Hắc ngục.”
“Đa tạ sư huynh.”
Mạc Cầu đưa tay tiếp nhận cuốn sổ, gật đầu nói lời cảm ơn.
“Những việc khác đều không có gì cả.” Nói xong mấy câu, Trần Thuần đã lộ vẻ mặt mệt mỏi, lão khoát tay. “Công việc cụ thể thế nào sư đệ cứ hỏi bọn họ. Vi huynh hơi mệt nên về trước nghỉ tạm.”
Nói rồi không đợi người khác lên tiếng lão đã vung tay áo, bước thấp bước cao bước về phía sau. Mọi người dường như đều quen thuộc với hành động của lão nên không ai có ý kiến gì.
“Mạc giám ngục.” Phùng Ngũ tiến lên trước một bước nói vẻ nịnh nọt. “Để nghênh đón giám ngục chúng ta đã chuẩn bị rượu thịt chỉ chờ giám ngục ngồi vào vị trí.”
Nói xong hắn vỗ tay hai cái, từ bên ngoài cửa có bốn thiếu nữ trẻ tiến vào. Các nàng đều mặc quần áo thanh mảnh để lộ ra lấp ló đường cong, gương mặt xinh đẹp ra vẻ hơi xấu hổ, đôi mắt đẹp nào cũng đầy ma mị. Các nàng theo nhau cúi người thi lễ.
“Mạc giám ngục, xin mời ngồi.”
“Cái gì vậy?” Mạc Cầu sững người ra.
“Giám ngục không nên hiểu lầm.” Chu Khang có nước da đen nhanh chóng lên tiếng. “Những người này đều là nữ tỳ phàm nhân chuyên làm mấy việc thô thiển nhưng đều đã được trải qua linh dịch địch thể, tu vi không cao nhưng nhục thân không tàng trọc vật. Nếu giám ngục muốn thì có thể tùy ý thưởng thức.”
Bốn thiếu nữ ngẩng đầu, ai cũng nhìn hắn bằng ánh mắt chờ mong. Các nàng bị gia tộc đưa tới dây mục đích chính là có thể hy vọng mang thai với tu Tiên giả. Một khi mang thai rồi sẽ là công thần của gia tộc. Nếu sinh hạ huyết mạch có thiên phú tu Tiên thì cả gia tộc cũng được vẻ vang theo.
Mọi người đều biết người có địa vị càng cao thì tu vi càng cao. Tu vi cao thì tỷ lệ dòng dõi đời sau có thiên phú cũng cao theo. Nếu có thể mang thai huyết mạch của những người đó…
Có điều các nàng lại không hề hay biết, người trước mặt các nàng chưa từng tu thành pháp lực.
“Được rồi.” Mạc Cầu quét mắt nhìn bốn người rồi lắc đầu. “Mấy ngày nay ta bôn ba không ngừng, thân thể rất mệt mỏi, tiệc rượu có thể bỏ qua. Còn như công việc ở đây…”, hắn trầm ngâm một chút rồi nói, “mọi việc cứ làm như cũ là được.”
Sau đó hắn ra hiệu cho tôi tớ ở bên cạnh bảo. “Đưa ta quay lại chỗ nghỉ.”
" Đưa ta quay lại chỗ nghỉ. ".
Mấy người có mặt sững sờ, chưa kịp lấy lại tinh thần thì Mạc Cầu đã bước ra khỏi đây.
" Vị này tính cách thật kỳ lạ. " Chu Khang xấu hổ cười một tiếng rồi quay sang nhìn Phùng Ngũ.
" Phùng huynh, ngươi cũng là phàm nhân chứng đạo giống với người này, ngươi có nhìn ra điều gì không ? ".
Phùng Ngũ lộ vẻ mặt trầm ngâm. " Hắn rất mạnh. ".
" Cái gì ? ".
Mấy người cùng nhíu mày. Chỉ là một phàm nhân thì có thể mạnh đến mức nào đây ?
" Chư vị chưa rõ đó thôi, trong các loại võ kỹ Phùng mỗ tu hành thì có một loại có thể điều tra ra uy hiếp tiềm ẩn từ người khác. " Phùng Ngũ chớp mắt. " Trước mặt vị Mạc giám ngục này ta cảm nhận được áp lực còn mạnh hơn so với Trần giám ngục. Nếu thật sự động thủ ta không phải là đối thủ của hắn. ".
" Thật vậy sao. " Lăng Quân ra chiều suy nghĩ. " Xem ra người này không phải là người không có ẩn tình. Không biết hắn có thể giải quyết phiền phức trước mắt của chúng ta hay không ? ".
" Sợ là không được. " Chu Khang lắc đầu. " Hắn dù sao cũng chỉ là một phàm nhân, thực lực có hạn, huống hồ hắn chưa chắc đã muốn đắc tội với các khu khác. ".
" Không sai. " Phùng Ngũ gật đầu. " Với tuổi của Mạc giám ngục, có thể đạt tới thành tựu như ngày hôm nay hắn phải là một người toàn tâm hướng đạo. Kiểu người này không thích bị quấy rầy bởi tục sự. Chúng ta mang việc vặt tới cho hắn sẽ bị hắn trách mắng cho mà xem. ".
" A ! " Lăng Quân than nhẹ. " Xem ra lại thêm một người không quản thế sự nữa. Khu Dậu chúng ta vẫn bị người ta khi dễ như trước kia thôi. ".
Hai người dẫn đầu đều thích nhàn hạ, bọn hắn là người dưới có muốn mạnh mẽ cũng đành bất lực. Khu Dậu xem ra vẫn chưa thể đổi đời được.
Cả mấy người đều lâm vào trầm mặc.
Đối với Mạc Cầu thì thời gian ở Hắc ngục là khoảng thời gian nhàn nhã, thoải mái dễ chịu lại an toàn. Hắn rất vừa lòng. Hắn hầu như không nhúng tay vào việc gì, đám người ở dưới cũng thức thời không tìm đến để gây phiền phức.
Cuộc sống của hắn cứ thế trôi qua, mọi người ở Hắc ngục đều biết khu Dậu có hai vị giám ngục gần như có mà như không. Một người thì già cả lại phế, một người thì chỉ là kẻ phàm nhân. Việc này dẫn đến chuyện có không ít người bàn tán xì xào.
Trong thạch thất, Mạc Cầu mở hai mắt, sau nửa ngày trầm ngâm hắn mới với tay lấy quyển sách ở bên cạnh.
Vạn Thú Ngưng Huyết Công !
Hắn có công pháp này đã hơn hai năm, tham ngộ cũng ngày một sâu dày, lượng tinh quang trong thức hải cũng đã tích lũy đủ số nhưng hắn vẫn còn hơi chút chần chừ. Một tháng trước đây Vạn Tượng Công của hắn đã đạt tới đệ cửu trọng, trong nửa năm tới là có thể thử nghiệm cô đọng pháp lực. Nếu thành công tất nhiên sẽ có rất nhiều tiên pháp để mà lựa chọn. Nếu bây giờ tiêu tốn tinh quang để cảm ngộ môn công pháp phàm nhân này đến lúc đó có tiên pháp lại khó mà lĩnh ngộ.
Nhưng…
Một môn võ kỹ mà lại tiêu tốn lượng tinh quang nhiều hơn cả tiên pháp có sức hấp dẫn quá lớn với hắn. Những ngày tham ngộ vừa qua làm hắn có thể hiểu biết nhất định về môn Vạn Thú Ngưng Huyết Công này. Nếu kết quả thật giống với miêu tả thì việc hắn quyết định tu tập nhất định sẽ không lãng phí.
Suy nghĩ một hồi, rốt cuộc hắn cũng đưa ra lựa chọn.
Hai mắt ngưng tụ, màn sáng trong thức hải của hắn sáng lên, từng dòng văn tự theo nhau khắc lên trên đó. Trong thời gian chớp mắt tiếp theo…
" Ông… ".
Thức hải hắn run lên, một luồng cảm ngộ hiện ra trong lòng.
" Chu thiên có năm tiên chính là thiên địa thần nhân quỷ, có ngũ trùng là doanh lân mao vũ côn… ".
" Ngưng Vạn thú chi huyết, đúc vô thượng đạo thể ! ".
" Ngũ trùng phân vào ngũ hành có thể sinh ra thiên địa vạn vật, có thể thiên biến vạn hóa làm được những việc người khác không thể… ".
" Bạch ! ".
Hai mắt Mạc Cầu lấp lóe, linh quang nhảy nhót, lập tức cả thân hình chớp động đã biến mất không thấy đâu nữa.
Không bao lâu sau, hắn hiện nguyên hình tại chỗ nhưng trong tay đã có thêm một cái bình sứ. Hắn mở bình, một mùi gay sộc vào mũi như mùi của hỗn tạp lưu huỳnh huyết dịch. Đó chính là tiên huyết của Hỏa ngạc, còn là huyết dịch vừa mới lấy không lâu rất phù hợp cho Vạn Thú Ngưng Huyết Công.
" Hỏa Ngạc da khô thịt thô, lực lượng lớn vô cùng. Nó có thể điều khiển liệt diễm, một khi trưởng thành thực lực có thể so với đệ tử nội môn. Thực tế có rất nhiều dị thú tồn tại, nó vẫn là một trong những tồn tại đỉnh phong. Dùng nó để tu luyện chắc chắn không phải là một việc lãng phí.
Tâm niệm vừa động, Mạc Cầu cúi nhìn tiên huyết trong chiếc bình rồi cắn răng đưa tay uống một hơi cạn sạch.
Tiên huyết của Hỏa ngạc hàm chưa tinh nguyên cường đại, trải qua xử lý có thể xem như một loại dược liệu để sử dụng, nhưng hắn trực tiếp uống vào như thế thật là dọa người.
Phải biết nhiệt độ của huyết dịch Hỏa ngạc còn vượt qua cả nham tương, có thể làm tan rã một số pháp khí, nhục thể phàm nhân không có khả năng chống chịu được.
" Oanh… ".
Giống như nuốt vào một cục nham tương, sắc mặt Mạc Cầu đỏ bừng, ngũ tạng lộn nhào, mồ hôi tuôn ra đầy trán. Hắn vội kết ấn quyết dẫn động nhục thân, chân khí cũng theo đó mà biến động.
" Lấy huyết làm vật dẫn, lấy linh để siết, khởi ! ".
Sóng âm chấn động, nhục thân, chân khí, ý thức phát sinh những biến hóa rất nhỏ…
" Rầm rầm… ".
Huyết dịch của Hỏa ngạc được công pháp dẫn dắt như vô số cây châm nhỏ đam vào huyết mạch toàn thân, nhiệt độ cao như muốn bốc lên tận não hải. Công pháp càng vận chuyển kích thích huyết dịch hấp thụ ngoại lai, bản thân huyết dịch cũng theo đó mà phát sinh một ít phản ứng vi diệu.
" Hô ! ".
Trên thân Mạc Cầu chợt xuất hiện một đoàn liệt diễm, liệt diễm này bao phủ cả người hắn khiến mái tóc hắn quăn lại, cả người hắn như một bó đuốc, núi đá dưới chân cũng bắt đầu nóng chảy ra, quần áo trên người bị đốt sạch từ lâu.
Tầng ngoài của làn da bắt đầu xuất hiện văn lộ cùng loại với lân giáp của Hỏa ngạc, đầu ngón tay biến thành sắc nhọn, da thịt cũng căng cứng. Nếu hắn mở mắt lúc này, người ta sẽ thấy đôi mắt hắn phát ra từng tia hỏa hồng như một đoàn liệt diễm không khác gì mắt của hung thú, trong đôi mắt ấy ẩn chứa một tia tàn bạo.
Đây chính là chỗ kỳ lạ của Vạn Thú Ngưng Huyết Công. Nó là công năng mượn ngờ huyết dịch của loài khác để kích thích huyết mạch bản thể, khiến huyết mạch bản thể phát sinh biến hóa không ngờ. Không phải là huyết mạch giao hòa mà giống như là… một loại tiến hóa !
Nó giúp kích phát tiềm năng của huyết mạch phàm nhân, có thêm một ít năng lực của huyết mạch ngoại lai nhưng không thay đổi thuộc tính của bản thể. Không thể không nói người sáng tạo ra công pháp này có ý nghĩ thật khác thường. Nhưng từ miêu tả công pháp mà xem thì người này hẳn đã tham khảo một môn chân linh pháp thể huyền công nào đó trước khi sáng tạo ra.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
" Bành ! ".
Hư không chấn động, liệt diễm bạo phát. Mạc Cầu mở hai mắt, trong con ngươi có hỏa diễm nhảy nhót, qua thời gian hết một nén nhang mới từ từ giảm đi. Hắn duỗi tay, một cảm giác về sức mạnh trước giờ chưa từng có hiện ra.
Hắn nắm một tay lại.
" Bành ! ".
Không khí nổ vang.
" Lực lượng tăng lên chừng một thành. ".
Anh mắt chớp động, hắn bấm tay gảy nhẹ, một đạo kình khí sắc bén bắn ra mang theo một dải tinh hỏa như hoa.
" Lực phòng ngự tăng lên hai thành. Ngoài ra… ".
Hai mắt hắn ngưng tụ, Hỏa Long Bộ trước ngực run rẩy, một sợi liệt diễm từ đó bay ra hóa thành một con hỏa long lớn hơn một trượng.
" Năng lực thao túng hỏa diễm đã tăng lên năm thành. ".
Mạc Cầu trầm tư một chút rồi lấy từ trong túi trữ vật ra một bình Địa hỏa sát khí, thử dung nhập với Hỏa Sát Chân Cương trên người.
Nửa năm trước đây, Hỏa Sát Chân Cương đã đạt tới uy lực cực hạn do những giới hạn về nhục thân. Hiện giờ từng sợi Địa hỏa sát khí dung nhập vào trong đó khiến cho Hỏa Sát Chân Cương càng lúc càng nồng đậm, nặng nề, lúc nào cũng có thể bộc phát.
Mấy ngày sau đó…
" Oanh ! ".
Hỏa Sát Chân Cương giống như một mảnh hỏa vân dài đến mấy trượng bình nổ rồi cuồng quyển một phương, những nơi nó đi qua vạn vật tan rã, đá núi không tồn tại được. uy lực so với pháp khí hạ phẩm bình thường phải mạnh hơn một phần.
Điều quan trọng là đây mới chỉ là lần tu luyện đầu tiên của hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận