Mạc Cầu Tiên Duyên

Chương 422: Quái vật (1)

Không gian tĩnh lặng. Trên không trung có rất nhiều phi châm đâm xuyên qua người Mạc Cầu, có một đao một kiếm xuyên thủng Lý Nguyên Cảnh.
Hai người lưỡng bại câu thương!
Thân thể mềm mại của Lương Tuyết Quân hơi run lên, ánh mắt lộ rõ vẻ tuyệt vọng. Ba vị tu sĩ tà đạo lại vô cùng mừng rỡ, thay nhau ngửa mặt lên trời cười dài.
Trên đời có chuyện tốt đến vậy?
Nhưng chỉ một khắc sau, vẻ hưng phấn trên mặt bọn họ đã biến mất, thay vào đó là nỗi kinh sợ.
Mạc Cầu chậm rãi xuất hiện ở cách đó một quãng, trăm ngàn lỗ thủng trên người biến mất không thấy gì nữa. Lý Nguyên Cảnh lộ vẻ kinh ngạc, thân hình phiên tán như sương khói, chân thân cũng hiện ra ở cách đó không xa.
Ngực, mi tâm của hắn đều không bị bất cứ thương tổn gì!
“Hai người này…”, gò má Triệu Vô Nhai run run. “Bọn họ đều đem phương pháp luyện thể tu tới đỉnh phong, cơ hồ đạt tới tình trạng vạn pháp bất xâm rồi.”
Bạch Ngoại, Nhiếp Phong gật đầu phụ họa, vẻ mặt hai người đều ngưng trọng. Luận bí pháp nhục thân, Hợp Hoan Tông không đề cập tới, còn Huyết Sát Tông và Cửu Sát Điện đều có những pháp môn đỉnh tiêm. Bọn họ rất rõ, đạt tới trình độ như hai người Mạc Cầu và Lý Nguyên Cảnh là đáng sợ bậc nào.
“Thương Vũ Phái…”, đôi mắt Bạch Ngoại chớp động. “Rõ ràng chỉ là một môn phái nhỏ thanh danh không lớn, không ngờ lại xuất hiện được nhiều nhân tài như vậy.”
Thủ đoạn hai người đối phương biểu hiện ra, đừng nói là ở Thương Vũ Phái, ngay cả ở Hợp Hoan Tông bọn họ cũng thuộc về những người giỏi nhất.
“Pháp môn Lý Nguyên Cảnh tu luyện hẳn không phải của Thương Vũ Phái.” Triệu Vô Nhai lắc đầu. “Người khác đã đạt tới pháp thể U Minh đại thành rồi.”
“Động thủ!” Nhiếp Phong mở miệng, anh mắt ba người đều ngưng trọng.
“Muốn chết!” Một kích không đắc thủ, Lý Nguyên Cảnh lại thiếu chút nữa gặp nạn, lửa giận trong lòng dâng lên tràn ngập.
Hắn gầm nhẹ một tiếng, một cây trường phiên đen nhánh hiện ra sau lưng, mặt cờ điên cuồng vung vẩy. Một làn khói đen tuôn ra ào ạt, vô số đầu lệ quỷ gào thét không ngừng cuốn theo âm phong cuồn cuộn.
“Vạn Quỷ Pháp chú!”
“Đi.”
Hắn ra lệnh một tiếng, ngàn vạn khói đen như vạn thú phi nước đại mang theo âm phong lao thẳng tới vị trí của Mạc Cầu.
Mạc Cầu nheo mắt, giậm chân.
“Bành!”
Một vùng đất rộng gần một mẫu đột nhiên chấn động. Hoả hành chi lực rời rạc nhanh chóng hội tụ, theo pháp quyết mà tụ lại thành Huyền Hoả Đằng Long!
Lôi Trạch Âm Hoả Kiếm!
Chín đầu liệt diễm quay cuồng cùng với trăm ngàn đạo kiếm quang âm hoả xông ra xa trăm trượng chỉ trong chớp mắt. Khói đen, lệ quỷ vừa chạm tới đã tan thành mây khói.
“Mạnh quá!”
Ở phía dưới Bạch Ngoại biến sắc. “Bí cảnh này thật có khả năng hạn chế pháp thuật sao?”
Theo lý mà nói, bất luận là pháp thuật, thần thông, bên trong bí cảnh này uy lực sẽ giảm phần lớn nhưng hai người kia thi triển ra hình như không bị ảnh hưởng gì. Thậm chí… uy năng còn mạnh hơn so với bọn họ thi triển ở ngoại giới một chút.
“ngươi quên vị Đạo cơ của Nguỵ triều kia rồi?” Nhiếp Phong nheo mắt. “Pháp thuật người đó thi triển cũng là như vậy, mặc dù cảnh giới không đúng nhưng uy lực lại không bị hạn chế.”
“Không sai.” Triệu Vô Nhai gật dầu. “Với thần hồn chi lực của tu sĩ Đạo cơ, bọn họ có thể nhìn rõ biến hoá khí cơ trong bí cảnh, lần theo biến hoá này để thi triển pháp thuật thì uy năng sẽ không bị hạn chế.”
“Nhưng đó là tu sĩ Đạo cơ!” Bạch Ngoại nghiêng đầu, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng. “Hai người này đều là tu sĩ Luyện khí kỳ, một người trong đó còn chưa đạt tới viên mãn.”
Ba người cùng lâm vào trầm mặc.
“Đáng chết!”
Một kích chưa đắc thủ, Lý Nguyên Cảnh hoá giận, đại thủ đột nhiên vung lên, trường phiên phía sau bay ra như thiểm điện. Cây trường phiên như du long, cán cờ như trường thương cuốn theo lệ quỷ đầy trời lao về phía Mạc Cầu.
Đó là một môn pháp quyết tinh diệu ngự sử trường thương!
Cùng lúc đó, Trường Hà Kiếm quang đại thịnh đồng thời chém xuống. Uy lực như thế so với Nguyệt Trường Ca của Hợp Hoan Tông thì không chỉ mạnh hơn một hai lần.
“Đến hay lắm!”
Mạc Cầu cũng hét lên, hào khí trong lòng bừng bừng. Hắn cong ngón tay búng ra, Âm Phong Vô Ảnh Kiếm và Trảm Niệm Đao cùng nghênh đón. Âm Sát Thập Nhị Kiếm hoá thành quỷ vực U Minh nhanh chóng khuếch trương.
Minh Vương Trảm như tịnh thổ Phật môn, khẽ động chạm là có thể quét sạch thế công của đối phương. Một đao một kiếm kia xoay vòng quanh người, bất luận là thần thông pháp thuật hay phi kiếm quỷ phiên cũng đều không thể tới gần hắn trong vòng mấy trượng.
Nhất kiếm phá vạn pháp!
Cách đó không xa, Lương Tuyết Quân đang run rẩy nhìn không kịp, trong lòng nàng vừa sợ hãi vừa thán phục. Kiếm quyết của người tên Mạc Cầu này đơn giản là xuất thần nhập hoá. Đao kiếm kết hợp tựa như tường đồng vách sắt, vị trí hắn đứng vạn pháp không thể xâm phạm.
Thực lực của Lý Nguyên Cảnh không cần phải nghi ngờ. Trường Hà Kiếm, Vạn Quỷ Phiên đều là pháp khí thượng phẩm đỉnh tiêm, giơ tay nhấc chân đều là bí pháp đỉnh phong cả. Vậy mà…
Thực tế đúng là không thể chạm được vào thân thể Mạc Cầu. Mạc Cầu có vẻ gặp chút khó khăn khi muốn tiến lùi nhưng để tự vệ và bảo vệ bản thân thì lại rất nhàn nhã.
“Không thể tưởng tượng nổi!” Trong đầu Lý Nguyên Cảnh lại một lần nữa vang lên âm thanh thán phục không chút che giấu. “Lý Nguyên Cảnh, ngươi không cần uổng phí sức lực dùng kiếm pháp này, trừ phi tu vi chênh lệch quá lớn nếu không thì không thể cưỡng ép công phá được.”
“Vậy bây giờ phải làm sao?” Lý Nguyên Cảnh cắn chặt hai hàm răng. “Việc này có quan hệ đến việc tăng trưởng của Diêm La Phiên, chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua hay sao?”
“Ngươi a!” Âm thanh kia than thở, hình như vì phản ứng của dối phương mà bất đắc dĩ phải mở miệng vậy. “Ngươi không làm được, không phải vẫn còn có ta?”
“Ngươi…”, Lý Nguyên Cảnh chớp mắt. Hắn tất nhiên rõ ràng ý tứ trong lời nói của đối phương nhưng nếu không phải hết cách thì hắn thực sự không muốn phải làm vậy. Dù sao lúc trước phụ thân hai lần, tuy phiền phức đều được giải quyết nhưng thần hồn của hắn cũng bị hao tổn, ý niệm bị thương đến nỗi bây giờ hắn vui buồn giận vô cớ không kiểm soát được.
Lý Nguyên Cảnh không ngu ngốc. Dù có ngu ngốc thì hắn cũng biết biện pháp đáng sợ này chắc chắn ẩn chứa hậu hoạn, hắn còn không biết phía sau đối phương có âm mưu quỷ kế gì nữa không.
Thế nhưng…
“Ta còn lựa chọn nào khác sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận