Mạc Cầu Tiên Duyên

Chương 395: Tâm tư (1)

Trong động có một đoàn liệt diễm đang hừng hực cháy. Nhìn kỹ thì thấy liệt diễm không đến từ ngoại vật mà toát ra từ trên thân một người. Hư ảo, trôi nổi, hoả diễm bập bùng, chốc lát lại bắn ra tia lửa.
Mạc Cầu như hoá thành một hoả nhân. Những biến hoá trong cơ thể hắn mới thật là kinh người.
Huyết dịch chảy xuôi như nham tương, da thịt giống như đá núi bị liệt hoả thiêu đối, khí tức cường thịnh như núi lửa muốn bộc phát phun trào. Hoả hành chi lực nồng đậm tràn ngập toàn thân. Trên da hắn hiện ra nhiều đường vân màu lửa đỏ, mái tóc dài cũng biến thành màu hoả hồng.
Người tỉnh táo nhìn vào sẽ nhận ra, sự biến đổi ấy đã bắt đầu không giống người nữa. Đó chính là phản ứng dị hoá do Ly Hoả Quy Khư Đan tạo ra.
Mạc Cầu mở mắt, hai đạo hồng quang bắn ra tạo thành hai hố sâu trên vách động. Từng nhịp hít thở của hắn cũng mang theo hoả tinh, nhiệt độ cao khiến cho không khí như vặn vẹo.
Thần hồn của hắn cũng có biến đổi lớn. Liệt hoả chi ý quanh quẩn trong thức hải, cuồng bạo, hung lệ, từng giờ từng khắc không ngừng ăn mòn tâm linh. Cũng may Mạc Cầu có thần hồn lớn mạnh, vận chuyển Vạn Tượng Phù Đồ làm tiêu tán tạp niệm. Việc này cứ liên tục diễn ra lại giúp thần hồn của hắn càng thoát thai hoán cốt, tinh thần thức hải mỗi ngày có thể thắp sáng hơn trăm khối tinh quang.
Lúc tinh thần trấn tĩnh lại rồi, Mạc Cầu lấy từ trên người ra một bình đan dược rồi ngửa cổ lên uống một hơi cạn sạch.
Trong bình đan dược chính là Địch Linh dịch, một thứ đan dược bí truyền của Thương Vũ Phái có tác dụng tẩy tuỷ phạt cân, thuần hoá khí huyết, gột rửa thần niệm. Ngay cả các tiên tông lớn cũng không dám xem thường Địch Linh Dịch này.
Ly Hoả Quy Khư Đan là cổ phương. Địch Linh dịch là bí dược. Cả hai phối hợp với nhau có thể giúp nhanh chóng gia tăng tu ti, ngăn cản huyết mạch dị hoá. Những điều này đều nằm trong tính toán của Mạc Cầu. Huống hồ trước đây lúc còn tu hành Vạn thú Ngưng Huyết Công hắn đã có kinh nghiệm về việc biến đổi thân thể này.
Mạc Cầu rất tự tin, nhưng xem ra hắn chưa lường hết được vấn đề. Dược hiệu của Ly Hoả Quy Khư đan đúng là cường đại, ăn một viên vào tu vi tăng lên rất nhanh, không hổ là đan dược của tiên tông đỉnh phong từ thượng cổ, nhưng tác động của dược hiệu tạo ra dị hoá cũng rất lớn, Địch Linh Dịch không hoàn toàn khống chế được. Hắn sẽ cần nhiều thời gian hơn để cân bằng, hoặc phải dùng số lượng dược dịch lớn hơn nhiều.
“Đáng giá!”
Nuốt Địch Linh Dịch vào rồi, huyết mạch đang cuồn cuộn trong thể nội dần điều hoà trở lại. Mạc Cầu nắm song quyền.
“Luyện khí tầng chín!”
Không đến thời gian một năm đã tiến giai một tầng. Kết quả này đủ khiến người khác phải phát hoảng. Mặc dù hiện giờ dược hiệu đã yếu đi nhưng trong vài năm tới đạt đến luyện khí tầng mười cũng không phải việc bất khả thi.
Nghĩa là… trước sáu mươi tuổi đạt luyện khí viên mãn là hoàn toàn có khả năng rồi.
Không, phải nói khả năng này là rất lớn. Nếu cứ tu hành như bình thường, cơ hội Trúc Cơ kiếp này xem như vô vọng rồi. Bí cảnh này thật là một nơi phúc địa!
Mạc Cầu đứng dậy, vận động nhẹ nhàng đã thấy thân thể hiện ra nhiệt khí mãnh liệt. Huyết mạch phần nào biến dị cũng có chỗ tốt.
Giống như… uy lực khi thi triển Hoả hành pháp thuật tăng lên, ở trong bí cảnh vẫn phần nào có tác dụng.
Ra khỏi nơi bế quan là một thạch thất rộng rãi, hai bên đều có phòng ở. Một trong đó là nơi để luyện đan.
Đẩy cửa thạch thất ra, bên trong giăng đầy mạng nhện, có mấy con nhện to như nắm đấm đang nằm trong đó. Mạc Cầu chớp mắt, duỗi bàn tay, từng rợi tơ bị pháp lực của hắn hút lại. Năm ngón tay hắn khẽ gảy, một sợi hoả hồng nhẹ nhàng nhập vào tơ nhện bắt đầu luyện hoá.
Hắn tiện tay luyện chế đã thu được một cái lưới đơn giản có thể dùng để đánh cá. Cái lưới này chịu được nhiệt độ cao, lại bền dẻo, dùng để đánh bắt Ly Hoả Kim Vĩ rất hiệu quả. Kể cả chỉ sử dụng lưới này được một lần thì hắn cũng không thiếu tơ nhện ở đây để làm tiếp những cái lưới mới.
Cầm mảnh lưới ra ngoài, linh quang pháp nhãn quét xuống một vòng, Mạc Cầu quăng lưới xuống một điểm đã định sẵn.
“Chi chi…”
Âm thanh quỷ dị vang lên từ phần bụng Mạc Cầu, từ trong dòng nham tương bắt đầu có tiếng xao động do Ly Hoả Kim Vĩ tạo ra. Không bao lâu sau, chúng rời khỏi nơi ẩn thân, chui vào trong tấm lưới.
“Rầm rầm…”
Ở sâu dưới dòng nham tương, có một sợi quang mang màu đỏ đậm đang lao đi với tốc độ kinh người. Một thời gian sau đó quang mang đột nhiên chậm lại, rồi lại nhanh chóng gia tốc lao vọt tới trước.
Không bao lâu sau đã thấy mấy con Ly Hoả Kim Vĩ từ trong hoả bùn lao ra.
“Bốn con! Vận khí không tệ.”
Từ trong quang mang có người thầm mừng rỡ. Người này vừa muốn móc pháp khí ra để bắt lấy con mồi thì lại thấy mấy con Ly Hoả Kim Vĩ chợt chui vào trong một tấm lưới đánh cá.
“Chi chi…”
Tiếng thét chói tai vang lên. Người này định thần nhìn kỹ thì thấy số lượng Ly Hoả Kim Vĩ trong tấm lưới đã vượt quá mười con.
“Sao có thể như vậy?”
Quang ảnh dừng lại.
Ly Hoả Kim Vĩ không phải dã thú phổ thông bình thường, linh tính của nó rất cao, lại cơ trí. Dùng lưỡi câu hay lưới đánh cá kiểu này không có khả năng bắt được nó. Thế mà… hắn cảm giác như chúng bị thứ gì đó hấp dẫn tự chui đầu vào lưới vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận