Mạc Cầu Tiên Duyên

Chương 291: Phản sát (1)

Âm phong gào thét, quỷ khóc thần hào tựa như có ngàn vạn oan hồn gào rú ở bên tai, không ngừng tấn công vào não hải. Thế công bực này có chút giống võ học trong Mê Thần Âm nhưng uy năng thì vượt xa.
Mạc Cầu là người có tâm tính kiên định, thần niệm cường đại mà cũng phải kêu lên mấy tiếng đau đớn, sự linh hoạt của cơ thể cũng giảm đi.
Thế công của lệ quỷ cũng không chỉ đơn giản như thế. Âm phong mang theo hắc vụ bốc lên giữa không trung đậm đặc như mực nước khiến người ta có cảm giác quỷ dị, lệ quỷ to lớn từ đó nhảy ra dùng quỷ trảo chụp tới. Những nơi lệ quỷ đi qua đá núi hóa thành bột phấn, cây cối cháy khô, sinh cơ hoàn toàn tiêu biến.
Tiên Vân Chướng bên ngoài Mạc Cầu chậm vào thế công cũng sinh ba động kịch liệt, có một cỗ chi phí âm lãnh thẩm thấu vào trong thể nội. May mà chút âm khí đột phá qua Tiên Vân Chướng không phá vỡ được Hắc sát chân thân.
“Động thủ.”
Mạc Cầu hét lên, thân hình biến hóa, phát huy sở học khinh công lên đến cực hạn. Có Tiên Vân Chướng gia trì, hắn dùng toàn lực ứng phó, bóng người thoát ẩn thoắt hiện khó mà nắm bắt được. Quyền chưởng chí cương chí dương mang theo chân khí cũng khiến quỷ vật tạm thời phải thối lui.
“Đi.”
Ở đằng xa, Lục Mộc Hủy nghiến răng, quát lên một tiếng, ngọc trâm trên đỉnh đầu hóa thành một sợi lưu quang bay ra ngoài. Lưu quang lấp lánh giữa trời tựa như vân vụ mờ mịt tụ tán bất định đâm về phía mi tâm Ngô Pháp Thông.
Vân Vụ Ngự Kiếm Quyết.
“Soạt!”
Ngô Pháp Thông khoác hắc bào thấy thế thì hừ lạnh, một tay giơ lên, một cái khiên tròn màu đen hiện ra trước người. Cái khiên nhỏ chỉ lớn chừng bàn tay, nhìn giống một cái mai rùa, nó nhẹ nhàng đã ngăn được lưu quang đột kích, đồng thời hắn há miệng quát khẽ, một tia ô quang từ trong tay áo thoát ra lao về phía Lục Mộc Hủy như một con linh xà.
“Đinh linh linh...”
Bên hông hắn có hai cái chuông đang rung nhẹ, lệ quỷ tấn công Mạc Cầu cũng phân thành hai đường trái phải mà tiến. Khiên tròn, ô quang, linh đang... trên người đối phương có đến ba loại pháp khí.
Lục Mộc Hủy nói tế luyện pháp khí hao tổn tinh thần rất lớn, thực tế đây chứng tỏ lời nàng nói cũng có ngoại lệ, tuy nhiên lúc này không phải lúc để nghĩ vấn đề này.
Hai đầu lệ quỷ gào thét giữa trời, âm phong quét ra bốn phía, quỷ trảo biến ảo từ hư không mà đến. Quỷ vật không có thực thể, độ linh động có thể so với phi kiếm, Mạc Cầu tuy có thân pháp nhanh nhưng cũng rất khó tránh né.
Đồn tấn công của đối phương tuy đơn giản, không mang theo nhiều kỹ xảo vẫn làm hắn luống cuống chân tay.
“Răng rắc...”
Cây cối xung quanh theo nhau đổ xuống, âm phong và hơi khói từ khe hở bên rừng cây thoát ra huyễn hóa thành quỷ trảo kinh khủng, song trảo hợp lại cùng nhau chụp tới.
“Bạch!”
Thân thể Mạc Cầu nhanh như thiểm điện tránh thoát từ khe hở bên trong quỷ trảo, hắn tiện tay vung lên, từng đạo Viêm Dương chi khí theo đó xuất ra. Kình khí và âm khí va chạm, nhất thời có thể ngăn được quỷ trảo nhưng khó mà tiêu diệt lệ quỷ được.
Một bên khác, Lục Mộc Hủy ở gần đó giơ tay duỗi về phía trước, thân thể nàng cũng lao theo, đánh về phía ô quang đang đột kích.
“Bành!”
Một người một vật bay ngược về sau.
“Cái gì?”
Ngô Pháp Thông há mồm kinh ngạc, ánh mắt chăm chú nhìn bóng người vừa lóe lên.
“Còn có cương thi?”
Cương thi xuất hiện nằm ngoài dự liệu của hắn nhưng còn chưa khiến hắn phải e ngại. Vừa nói dứt lời, tay hắn đã động, ô quang bay ngược lại, đến lúc dừng chuyển động thì hiện nguyên hình là một thanh đoản trùy. Trùy phong phong bén nhọn có ô quang lẩn khuất từ đó lao về phía trước.
Cương thi, pháp khí lại lao vào nhau chiến đấu.
Bên cạnh đó, Lục Mộc Hủy căng thẳng, liều mạng sử dụng pháp khí thi triển Vân Vụ Ngự Kiếm Chân Quyết mưu tính đột phá phòng ngự của khiên tròn. Kiếm quyết của nàng tuy tinh diệu nhưng tu vi lại nông cạn, mỗi lần thử nghiệm đều bị chặn lại, nhất thời trận chiến giữa đôi bên không phân ra thắng bại.
“Đây chính là thực lực của Luyện hí tầng tám ư?”
Mạc Cầu chém giết phải trái, vẫn tranh thủ quan sát tình huống xung quanh.
“May là ta sớm giải quyết được một người, nếu không hậu hoạn khó lường.”
Suy nghĩ vừa động, động tác trên tay hắn vẫn liên tục không ngừng. Liệt Diễm Đao, Tử Dương Chưởng, Huyền Cực Công... Rất nhiều tuyệt học chí cương chí dương được hắn thi triển ra, chân khí Tiên thiên đều hóa thành lực lượng Viêm Dương.
Quỷ vật chính là âm hồn tập trung, theo lời nói của Lục Mộc Hủy, võ giả phàm nhân có lực lượng dương cương có thể chống đỡ nhưng nhiều lắm cũng chỉ bảo toàn được tính mệnh, khả năng phản sát không có mấy. Nếu là lão tổ Liệt Hỏa ở chỗ này, cơ hội sẽ lớn hơn nhiều.
Mạc Cầu chớp mắt, thân hình đột nhiên phi nước đại xông ra hơn mười trượng.
“Ô!”
Ở phía sau, quỷ khiếu đột kích, âm phong quét ngang, thân hình Mạc Cầu ổn định lại, một tay hơi nâng lên, Tiên Vân Chướng cũng biến hóa thành lớn hơn một trượng áp xuống.
Âm phong va chạm cùng Tiên Vân Chướng tạo nên chấn động kịch liệt, cảm giác như chỉ nháy mắt là sẽ đổ sụp. Mạc Cầu đang ở trong đó không khỏi biến sắc, một tay nhanh chóng lấy Hỏa Long Bội ra.
Hỏa Long Bội ẩn tàng pháp thuật có uy lực cường hãn lại chỉ đủ cho một kích, nếu một kích này không thu được hiệu quả thì hắn chỉ có nước chờ chết, cho nên chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ hắn còn chưa thi triển.
Lúc trước là thế, tình hình lúc này đã có biến chuyển không còn giống nhau nữa.
“Đốt!”
Hắn quát khẽ, Hỏa Long Bội trong tay đột nhiên sáng lên, một sợi hỏa diễm lặng lẽ từ đó bay ra.
Dung Hỏa Quyết!
Nó là pháp môn ngự hỏa đến từ Tiên gia, có khả năng dung luyện liệt diễm. Tuy nó không liên quan đến pháp lực nhưng người phàm bình thường cũng không thể tu hành. Nhưng việc gì trên đời mà không có ngoại lệ?
Năm đó Liệt Hỏa Tôn Giả rơi vào trong một băng cảnh kỳ lạ, thân thể bị lây dính một loại kỳ hỏa nào đó, cơ duyên xảo hợp mà nhập môn. Mạc Cầu không có kỳ ngộ nhưng trong thức hải có tinh quang, thể nội không có kỳ hỏa thì trên thân lại có Hỏa Long Bội.
Lúc này hắn đã ra tay, chân khí dẫn ra Hỏa Long Bội, từ đó thu lấy một đạo hỏa diễm.
“Đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận