Mạc Cầu Tiên Duyên

Chương 380: Cạm bẫy (1)

Sau đó vài ngày, vì không tin vào thực lực của Mạc Cầu nên Xa Chí Đạo chủ động xin đi điều tra ở Sơn thành một chuyến. Người của Trấn Pháp Ti cũng không rảnh, họ khua chiêng gõ trống bận rộn tìm mang mối liên quan đến tà tu kia. Lâm Mộc Hoá phụ trách bố trí an bài cho người của Ô gia.
Hai vợ chồng Ô Liên Thành được hắn giữ ở bên cạnh, sau này mang về trụ sở tông môn, những người khác thì lặng lẽ rời khỏi nơi này tìm đến nơi định cư khác. Mọi việc chỉ ra rằng dường như chỉ có Ô Liên Thành, người sắp thành tựu Tiên thiên mới có giá trị với bọn họ mà thôi.
Thời gian này Mạc Cầu lại là người nhàn rỗi nhất. Hắn cũng rất thoải mái với điều này.
Trong mật thất, Mạc Cầu ngồi xếp bằng, hắn vận huyền công, ngũ tâm hướng thiên, hai mắt khép kín, trước người có một thanh phi kiếm trong suốt đang nhẹ nhàng trôi nổi.
Pháp khí trung phẩm Âm Phong Vô Ảnh Kiếm.
“Hút…”
“Phù…”
Theo nhịp hô hấp của hắn, thanh phi kiếm cũng rung động theo. Lúc hắn hít thở thanh kiếm vang lên những tiếng ngâm khe khẽ, phong mang tản ra, khí tức ngưng tụ. Sau một thời gian hít thở như thế, thanh phi kiếm vốn là vật chết lại trông giống như một phần thân thể của hắn vậy.
Nếu có người khác ở đây, họ chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc. Người và phi kiếm vốn có những bất đồng nhất định. Độ phù hợp càng cao, người dùng càng có thể tuỳ tâm sở dục. Từ lúc mới luyện hoá xong, đến khi giống như một cánh tay rồi đến lúc tâm tuỳ ý động, nhân kiếm hợp nhất. Mỗi bước này khi đạt được đều sẽ tạo ra uy lực kiếm quyết khác nhau, càng về sau biến hoá càng lớn.
Hiện giờ cảnh tượng trước mắt chính là cảnh giới nhân kiếm hợp nhất cực kỳ hiếm thất tại cảnh giới Luyện khí. Chỉ với thủ đoạn này hắn đã có thể vượt cấp giết địch. Thêm một thanh kiếm tốt, hắn có thể tung hoành từ luyện khí tầng mười trở xuống. Hơn nữa Mạc Cầu không chỉ có độ phù hợp với phi kiếm cao, phẩm chất phi kiếm của hắn không tệ, phương pháp ngự kiếm lại càng tinh diệu vô cùng.
Mạc Cầu mở hai mắt, vẻ mặt hơi trầm ngâm, phi kiếm trước người run rẩy rồi bay nhập vào trong tay áo.
Một khắc sau.
“Hô…”
Liệt diễm bùng lên, hoả long rít gào. Cấm pháp Lôi Trạch Âm hoả Kiếm, bí pháp Cửu Hoả Thần Long Tráo đồng thời phát ra, lấy pháp thuật dẫn tới Âm hoả nhanh chóng bị luyện hoá. Sau một lúc lâu, liệt diễm tiêu tán, luồng sáng dần thu nhỏ lại rồi biến mất không để lại tung tích gì.
Cửu Hoả Thần Long Tráo chính là bí pháp luyện sát ngưng, bởi vì thôn phệ Thiên Tuyền Linh Hoả, Lôi Hoả và Âm hoả nên phẩm chất rất cao, không thua gì pháp khí trung phẩm. Hắn lại có thêm Huyền Hoả Đằng Long Thuật phát huy tối đa uy năng của hoả diễm. Lực tiêu hao khi dùng ít nên trước mắt nó chính là thủ đoạn đối địch chính của Mạc Cầu.
Năm đó lúc còn ở luyện khí tầng bảy, hắn dựa vào bí pháp này chém giết cùng với yêu nữ Hợp Hoan Tông có tu vi luyện khí tầng mười một mà không rơi xuống hạ phong. Hiện giờ uy lực đã tăng thêm một bậc, lại thêm, phương pháp ngự kiếm đỉnh phong, hắn tin mình có thể chiến một trận với tu sĩ luyện khí viên mãn.
“Đệ tử trong tông thứ nhất là chân truyền như Vương Kiều Tịch, sau là đệ tử hạch tâm như mấy người Huyết Long Tử Triệu Vô Nhai, kế đó là đệ tử nội môn tinh nhuệ như Tô Huyền, Vạn Nhậm Bình.”
Mạc Cầu thu hồi công pháp rồi âm trầm suy tư. “Với thực lực của ta hiện nay có lẽ chưa phải là đối thủ của đệ tử hạch tâm, nhưng đệ tử tinh nhuệ nội môn không phải là đối thủ của ta. Nếu tu vi của ta mạnh hơn một chút, pháp lực không đến mức yếu quá thì không hẳn là không thể chiến với đệ tử hạch tâm một trận.”
Tà tu ở đây ngay cả tu vi và pháp khí đều cực kỳ ghê gớm, mặc dù đã cao tuổi nhưng thực lực không hề thua kém đệ tử hạch tâm. Đối phương đến tử Huyết Sát Tông, nên thủ đoạn so với đệ tử bình thường càng cao minh hơn. Nhưng như thế không có nghĩa là Mạc Cầu không có điểm nắm chắc.
“Rầm rầm…”
Kỳ phiên phía sau hắn giương lên, Vạn Quỷ Phiên cuốn theo khói đen nồng đậm bắt đầu bao phủ. Một tầng huyền quang nhàn nhạt hiện ra bên ngoài thân thể hắn giống như thao thiết đang điên cuồng luyện hoá làm khói đen này. Nhục thân hắn theo thời gian đang dần trở nên hư ảo.
U Minh Pháp Thể!
Chờ đến khi nhục thân chính thức trở thành hư vô, cũng tức là đạt đến viên mãn thì hắn hoàn toàn có thể xuất nhập thanh minh, pháp khí thông thường không thể đả thương hắn được.
“Hây!”
Mạc Cầu quát khẽ một tiếng, bóng đen phía sau ngưng tụ lại thành một quỷ ảnh cao đến mấy trượng.
“Ô…”
Quỷ vật gào thét, nó duỗi bàn tay nắm lấy Vạn Quỷ Phiên nhẹ khua một cái, một cỗ lực lượng to lớn đủ khiến cho cả mật thất to lớn lắc lư liền phun trào.
Nhục thân cường hãn, U Minh Pháp Thể kết hợp với Vạn Quỷ Phiên làm hắn có thể khống chế Vạn Quỷ Phiên trong một thời gian nhất định. Uy năng của lá cờ cũng làm hắn thêm một lần sinh nghi. Rốt cuộc phẩm chất của nó là gì? Vì sao mỗi lần thực của hắn tăng lên hắn càng cảm giác lá cờ này thâm bất khả trắc, tĩnh mịch vô cùng tận!
Mấy ngày sau.
“Chúng ta có thể xác định không xa sự thật lắm.” Bên trong đình viện, Bộ đầu kim bài của Trấn Pháp Ti là Âu Dương Bình chắp tay, cất giọng trầm trầm. “Tà đạo kia hẳn có quan hệ không bình thường với Mục gia ở Sơn thành, có khả năng hắn đang ẩn náu ở nơi nào đó trong Mục gia. Vừa hay mấy ngày nay có một người ở Mục gia tiến giai Tiên thiên, bọn họ muốn chiêu đãi các thế lực bốn phương, chúng ta có thể tìm cơ hội xem thế nào.”
“Ta đã bố trí cho vợ chồng Ô Liên Thành đến đó rồi.” Xa Chí Đạo ở bên cạnh tiếp lời. “Bọn họ chỉ làm phàm nhân nhưng ở một số thời điểm sẽ dễ dàng ra mặt hơn, cũng có thể đi trước để thăm dò tình hình.”
Nếu tà tu kia hứng thú với người của Ô gia thì nhất định hắn sẽ xuất đầu lộ diện. Đến lúc đó… Tất cả cùng nhau ra tay, dù đối phương là tu sĩ cấp cao của Huyết Sát Tông thì cũng khó mà thoát được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận