Mạc Cầu Tiên Duyên

Chương 423: Quái vật (2)

Sau khi than nhẹ một tiếng, hắn theo ý đối phương đã từng thụ pháp môn, buông lỏng ý thức. Cùng lúc đó, một cỗ ý niệm khổng lồ mênh mông đột nhiên xuất hiện rồi tiếp quản thân thể hắn trong nháy mắt.
Mạc Cầu phát hiện ra Lý Nguyên Cảnh có thay đổi khác thường liền nhíu mày. “Sư huynh, ngươi điên rồi!”
Thần niệm ba động cũng có thể thay đổi, đây chẳng phải là tinh thần phân liệt hay sao?
“Điên ư…”, Bách Quỷ Tẩu híp mắt, ngửa đầu thư giãn chân tay, hít lấy làn không khí đã lâu không được cảm thụ. “Tiểu bối, ngươi nói không sai, đúng là hắn đã điên rồi. Nhưng ta thì không!”
“Cái gì?”
Hai mắt Mạc Cầu co rút lại, thế giới này có hay không tinh thần phân liệt thì hắn không biết, nhưng chắc chắn là có loại bí pháp để đoạt xá người khác.
“Ngươi là ai?”
“Ta là ai?” Bạch Quỷ Tẩu cúi đầu cười âm hiểm. “Tiểu bối, chắc ngươi cũng đã đoán được rồi, nhưng tất cả đã quá muộn.”
Mỗi lần Lý Nguyên Cảnh nhường cho hắn ký thác thần niệm là tương đương với một lần đoạn xá giản đơn. Ba lần đoạt xá như thế là đủ để hắn ăn mòn bộ thân thể này. Nhưng hắn cũng chưa hài lòng, chỉ cần có một lần lại giúp hắn đạt thành Đạo cơ mới là lần đoạt xá hoàn mỹ nhất. Cho nên…
Hắn chắc chắn phải lấy được Diêm La Phiên!
Bách Quỷ Tẩu mở rộng hai tay, co duỗi mười ngón tay rồi thấp giọng cười khẽ. “Ngươi hẳn là may mắn nên hôm nay mới được chết trong tay của lão hủ này.”
“Soạt…”
Dứt lời, khí tức trên thân thể Lý Nguyên Cảnh bỗng tăng vọt, một cỗ thần uy mênh mông hiện lên từ hư không trống rỗng. Trường Hà Kiếm và Vạn Quỷ Phiên cùng nhau rung động tựa như đang nghênh đón chỉnh chủ giáng lâm vậy.
“Giết!”
Một tiếng quát khẽ vang lên, Trường Hà Kiếm di động, đạo đạo âm phong đột nhiên đam vào Âm Phong Vô Ảnh Kiếm tạo nên hững hình thù kỳ quái. Đồng thời mặt cây Vạn Quỷ Phiên trương lên, từng đoàn quỷ yên liên tiếp thoát ra không ngừng đánh về phía Trảm Niệm Đao.
So với lúc trước, mặc dù vẫn là thân thể ấy, pháp lực giống nhau, phi kiếm và trường phiên lại như đã biến đổi hoàn toàn.
Cả hai đều linh động có thần, ý niệm ngưng nhiên rõ rệt!
Mấy người bên ngoài nhìn xem mà không biết đã phát sinh chuyện gì, chỉ hiểu rằng thế cục đã có sự biến chuyển lớn. Có điều sau khi tiếp xúc thì Bách Quỷ Tẩu không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn nhận ra chỉ so về kiếm pháp thì hắn không thể hoàn toàn áp chế được Mạc Cầu. Có điều so với Lý Nguyên Cảnh lúc trước thì hắn linh xảo hơn, áp lực gây ra cho Mạc Cầu cũng nhiều hơn một chút mà thôi.
Việc này đơn giản là… không thể tưởng tượng được!
“không tầm thường!”
Hai mắt Bách Quỷ Tẩu chớp động, nỗi khiếp sợ trong lòng khó nói thành lời.
“Chỉ là một tên Luyện khí tầng thứ mười một mà đã có thực lực như thế này, ngày sau nếu ngươi có thể chứng được Đạo cơ, kiếm khí lôi âm chi cảnh sợ là chỉ cúng tay thôi cũng có thể xưng là vô địch trong lớp cùng giai. Đáng tiếc…”
“Hôm nay người tất phải chết!”
Hắn thở nhẹ một hơi dài, linh quang xung quanh đột nhiên đại thịnh. Trường Hà Kiếm, Vạn Quỷ Phiên là pháp khí có phẩm giai vượt xa Âm Phong Vô Ảnh Kiếm và Trảm Niệm Đao. Dưới sự khống chế của Bách Quỷ Tẩu, chúng dễ dàng ngăn chặn các động tác của Mạc Cầu.
Hắn đạp mạnh chân, thân thể hoá thành một sợi khói lao tới trước mặt Mạc Cầu với tốc độ không kém gì tốc độ của phi kiếm.
“Hắc hắc…”
Tiếng cười nham hiểm vang vọng, Vạn Quỷ pháp thể thi triển đến tận cùng, quỷ trảo sắc bén làm không trung đột nhiên hiện ra năm vết rách, một thức trảo pháp ảo diệu hiện ra.
“Bành!”
“răng rắc…”
Mạc Cầu lùi lại một bước, U Minh pháp thể hiện ra, thân hình lặng lẽ hoá lớn đến hơn một trượng, đồng thời hắn tung quyền chấn vỡ quỷ trảo rồi lạnh nhạt nói. “Pháp thể ta cũng không kém đâu.”
“Cái gì?”
Hai mắt Bách Quỷ Tẩu co rút lại, vẻ mặt băng lãnh, quỷ thể đột nhiên lao vọt tới trước, Vạn Quỷ Lục Hồn thuật cuồng bạo một phương.
Mạc Cầu hít sâu một hơi, thân thể cao lớn hoá thành hư ảnh, dùng tốc độ mắt thường khó mà phát giác được nhào tới.
“Bành!”
“Bành!”
Hai môn pháp thể được tu đến cực hạn va chạm với nhau, dư ba của nó khiến không khí nổ tung thành từng đoàn khí lãng. Những nơi khí lãng đi qua đá núi đổ sụp, cây cối tan tành. Bọn họ chỉ loé lên là đã di chuyển khoảng cách lên đến trăm trượng, từ xa nhìn lại không khác gì hai đầu cự thú đang điên cuồng chém giết, ba động khủng bổ không ngừng tán ra xung quanh.
Mấy người đứng xem sắc mặt đã tái xám, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo. Không nói những khía cạnh khác, chỉ thành tựu nhục thân của hai người này đã đủ khiến cho bọn họ cảm thấy xấu hổ.
“Hảo tiểu tử.”
Bách Quỷ Tẩu xoay chuyển hai tay, quỷ trảo kinh thiên liên tục va chạm với Mạc Cầu, miệng không ngừng thét dài. “Không ngờ ngươi lại còn thông thạo cả võ kỹ nữa.”
Sau khi thành tự Đạo cơ, tu vi của hắn khó mà tiến thêm nên hắn mới đem pháp thể tu đến viên mãn, sau đó mượn nhờ cảnh giới thần hồn tu luyện võ kỹ, nhờ đó mà có được uy năng như ngày hôm nay. Lúc trước Bách Quỷ Tẩu dựa vào pháp này trong vòng mấy trượng đã ngang nhiên cường sát một vị tu sĩ Đạo cơ có tu vi vượt qua cả hắn. Chỉ không nghĩ lần này hắn đã gặp được người đủ thực lực áp chế được hắn!
“Đúng vậy.” Mạc Cầu đáp lạnh nhạt, giữa lúc giơ tay nhấc chân ngăn cản đối phương dễ như trở bàn tay, hắn vừa nói. “Mạc mỗ trước kia chỉ là một phàm nhân tu hành võ kỹ cho nên thành thạo là đương nhiên.”
Thực ra trong lòng hắn cũng không khỏi kinh ngạc. Tu hành pháp thuật nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn gặp được một người có thể chém giết cận thân không kém mình.
“Thì ra là như vậy!” Bách Quỷ Tẩu hiểu ra, gật đầu nói. “Xem pháp thuật đây.”
Vừa dứt lời hắn bấm ngón tay, một sợi quang mang đen nhánh bắn ra, trong vòng ba thước đâm thẳng vào ngực Mạc Cầu.
“Đinh…”
Một đạo Lôi Trạch Âm Hoả Kiếm hiện ra từ hư không ngăn trước hắc quang, đồng thời mấy chục đạo kiếm quang ở xung quanh người lao ra như vô số cánh tay chém về phía Bách Quỷ Tẩu.
“U Minh Thuẫn.”
Một tầng quang thuẫn hiện ra ngăn trở kiếm quang.
“Mê Hồn Quỷ Nhãn.”
Hai mắt Bách Quỷ Tẩu mở lớn, trong mắt lấp loé linh quang yếu ớt, từ đó bắn ra hai đạo hắc mang.
Hai mắt Mạc Cầu sáng lên, hai đạo hồng mang từ đó phun ra.
Linh Quan Pháp Nhãn!
“Bành!”
“Soạt…”
Hắc quang và hồng mang như bốn đạo xạ tuyến quét ngang bốn phía, cách đó không xa có một khối đá núi cao hơn mười trượng bị nó xoẹt qua để lại một vết chém như mặt kính trơn nhẵn.
Một màn này khiến cho mấy người đang quan sát không khỏi giật mình đưa mắt nhìn nhau.
Phương pháp ngự kiếm xuất thần nhập hoá, nhục thân pháp thể đã đạt tới đỉnh phong, võ kỹ phàm nhân cũng đạt tới siêu phàm thoát tục. Ngay cả pháp thuật thần thông cũng vô cùng khủng bố.
Hai người này là loại quái thai gì vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận