Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 995: Bóng Ma Tâm Lý

Lúc này hai người lại hợp tác lần nữa, Liễu Mộng Dao hiển nhiên sinh ra bóng ma tâm lý với Hứa Trăn.
Buổi tối hôm đó, khi cô gặp Hứa Trăn trong cuộc họp của đoàn làm phim, vẻ mặt cô kinh ngạc nhìn hắn hồi lâu rồi mới không xác định mà hỏi: "Là Hứa Trăn sao?"
"Thật ngại quá, tôi có chút mù mặt, nhìn qua cậu còn quá trẻ nên không dám nhận... Chính là Hứa Trăn đúng không?"
Hứa Trăn: "..."
Tôi rất muốn thử xem, nếu tôi nói không phải thì liệu cô ấy có tin không.
Đương nhiên, bởi vì hai người không quá quen thuộc, Hứa Trăn cũng không có làm ra chuyện xấu xa như vậy, thẳng thắn thừa nhận chính là mình, điều này khiến Liễu Mộng Dao kinh ngạc.
Bây giờ hắn đang mặc một chiếc áo phông trắng và quần jean, với dáng người gầy, cộng với phong thái vị thành niên được cố ý tạo ra để phù hợp nhân vật, nhìn hắn giống như một học sinh trung học thật.
Liễu Mộng Dao không hiểu sao cảm thấy mình đã trở thành trưởng lão, cô cố ý tìm tòi về bách khoa từ điều của Hứa Trăn, xác định đối phương đã tốt nghiệp đại học và không trẻ hơn mình bao nhiêu, lúc này cô mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Đồng thời, một sự bất an mạnh mẽ bắt nguồn từ bề ngoài già nua trỗi dậy trong lòng cô.
...
Sáng sớm hôm sau, đoàn làm phim bắt xe buýt nhỏ từ khách sạn đến phim trường, quyết định tranh thủ thời gian trước khi bắt đầu để diễn tập một số cảnh chính.
Cả đoàn bắt đầu lên đường từ rất sớm, nhưng không may trên đường lại vướng vào giờ đưa trẻ con đi học, cao điểm của buổi sáng, một đoạn đường cứ đi một chút lại dừng, làm cho lộ trình vốn chỉ mất có 10 phút bị kéo dài ra thành hơn tiếng mới đến nơi.
Từ Hãn bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Không quay phim ở thành phố điện ảnh và truyền hình đúng là không tốt, rất dễ kẹt xe."
"Sau khi chính thức khởi động, chúng ta nên ra sớm hơn hoặc muộn hơn, đừng để bị mắc kẹt ở thời gian bọn trẻ đi học."
Hứa Trăn nhìn ra ngoài cửa sổ và nói: "Chú Từ, không được thì chúng ta đổi khách sạn gần địa điểm lấy cảnh hơn đi, để không phải lo lắng về hành trình."
Từ Hãn chần chờ một chút, nói: "Nhưng phụ cận 'trung tâm Quang Minh' không có khách sạn..."
Mấy người đang thảo luận, chợt thấy xung quanh có rất nhiều phương tiện bắt đầu quay đầu đi lùi, tựa hồ phía trước không thể vượt qua như bình thường.
Đột nhiên, tiếng còi và tiếng la hét trở nên hỗn loạn, người đi đường ồn ào và dường như rất kích động.
Thấy vậy, mọi người trong đoàn phim nhanh chóng cử một nhân viên xuống để hỏi thăm tình hình.
Một lúc sau, nhân viên kia quay lại, vẻ mặt không hài lòng nói: "Phía trước tắc đường không thể đi qua! Chúng ta phải đi đường vòng!"
Từ Hãn hỏi: "Có chuyện gì mà bị kẹt xe?"
Nhân viên kia nói: "Tôi nghe nói là đang ghi hình một chương trình tạp kỹ."
Vừa nói, hắn vừa không nhịn được chửi bậy nói: "Mẹ nó chương trình tạp kỹ cái gì, chưa đến 8 giờ mà đã chặn đường? Không biết giờ cao điểm buổi sáng là cái gì sao?"
"Nghe nói còn có trường học, còn có rất nhiều phụ huynh đưa con đi học, mẹ nó thật không đủ tiêu chuẩn!"
Từ Hãn khẽ nhíu mày, lấy điện thoại di động ra nói với tài xế: "Đừng đi đường vòng, tấp vào lề đi, để tôi hỏi chương trình tạp kỹ nhà nào mà ngang ngược như vậy!"
Khi người kia nghe thấy vậy thì lập tức vui vẻ.
Há, cũng không biết là nhà nào xui xẻo mà dám chặn đường đi của Từ tổng.
Chỉ mong mấy người đủ hết tất cả giấy tờ, nếu như bị bắt được sơ hở thì mấy người chết chắc!
Từ Hãn ở bên này liên hệ, trong xe buýt nhỏ, Liễu Mộng Dao lại mặc quần áo chống nắng, đội mũ che nắng và đeo khẩu trang, rồi đứng dậy chuẩn bị xuống xe.
Thấy vậy, Hứa Trăn đang ngồi ở hàng ghế sau cô vội vàng hỏi: "Chị Mộng Dao, chị đi làm gì?"
Liễu Mộng Dao quay đầu nói: "Tôi đi xuống xem tình huống."
"Xem liệu bọn họ có nhận được giấy phép từ các bộ phận khác nhau hay không, đã dán thông báo chưa."
"Để đến lúc cãi cọ tôi sẽ có chứng cứ trước."
Hứa Trăn không biết cười hay khóc khi nghe quy trình thành thạo của cô.
Không hổ danh là một người có tiếng và thế lực trong các chương trình tạp kỹ, cô rất thành thạo trong lĩnh vực chuyên môn của mình!
Thấy Liễu Mộng Dao thực sự muốn xuống xe, Hứa Trăn do dự một chút rồi đi theo cô để không gặp phải bất kỳ trường hợp khẩn cấp nào.
Các nhân viên của đoàn phim cũng làm theo và đi kiểm tra tình hình.
Ban đầu Từ Hạo Vũ muốn đi theo nhưng bị cha mình giữ lại.
Với chiều cao và vẻ ngoài ngu ngốc của con, nếu không bị nhận ra trong nháy mắt thì cũng gây thêm rối rắm về sau!
...
Một lúc sau, ba người xuống xe chen lấn đến trước mặt đám đông, quả nhiên nhìn thấy một hàng rào chắn đường cùng một tấm biển ghi "Chương trình tạp kỹ đang ghi hình, mời đi đường vòng".
Nhưng Liễu Mộng Dao đã đi khắp nơi và không thể tìm thấy thông báo được đăng bởi bộ phận liên quan.
Cô nhìn một hàng nhân viên bảo vệ đang chặn rào chắn, hỏi: "Các người làm ở chương trình tạp kỹ nào, là ‘Bằng Hữu Chúng Ta’, ‘Xuất Phát Đạp Thanh’ hay ‘Ngưu Khí Trùng Thiên’?"
Khi mấy nhân viên bảo vệ nghe vậy thì ngạc nhiên liếc nhìn người phụ nữ khả nghi này, sau đó lại hai mặt nhìn nhau.
Rõ ràng thuộc mấy cái tên được nêu ra.
Liễu Mộng Dao: "Các người xin cấp giấy phép chặn đường chưa?"
"Không xin cấp mà các người chặn đường là sai, Điều 31 ‘Luật an toàn đường bộ’ quy định không đơn vị, cá nhân nào được phép tự ý chiếm dụng đường để thực hiện các hoạt động phi giao thông. Ghi hình chương trình tạp kỹ không phải là lý do để chặn đường".
"Cho dù có xin cấp giấy cũng phải thông báo trước, vừa rồi tôi đi một vòng cũng không thấy bóng dáng của thông báo."
"Có không? Có thì lấy ra xem!"
Đang nói chuyện, chung quanh có mấy người qua đường đồng thanh vang lên: "Đúng! Các người không nói một lời nào đã chặn đường, con chúng tôi còn phải đi học!"
"Trường học ở ngay phía trước, các người muốn chúng tôi đi đường vòng?"
Một người trông giống như phụ huynh học sinh tức giận nói: "Thông báo cái gì, không có thông báo nào!"
“Ngày nào tôi cũng cho con đi học, không thấy dán thông báo ở đâu cả!”
Nói xong lại nói với Liễu Mộng Dao: "Này, chị đại, con của chị cũng học trường trung học số 4 phải không?"
"Chị có số điện thoại của hiệu trưởng không? Liên lạc với trường, một đám con em chúng ta không được đến trường kìa!"
Liễu Mộng Dao:... ?
Cô cứng ngắc quay đầu lại nhìn người chú vừa nói chuyện với mình.
Chị đại?
Con của chúng ta? ?
Liễu Mộng Dao nhìn Hứa Trăn ở phía sau cô, cảm xúc mãnh liệt mà cô vừa nghe thấy khi nhìn thấy chuyện bất bình đột nhiên biến mất hoàn toàn.
Con của em gái cậu!
Bà này còn chưa kết hôn mà! !!
Bạn cần đăng nhập để bình luận