Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 688: Thị Đế Ngọc Lan

Nhưng mà lúc này, Hứa Trăn lại không hề cười khi nghe những lời phát biểu của Trần Chính Hào.
Bởi vì lực chú ý của hắn đã hoàn toàn bị Trịnh Quốc Hoành đang đứng trên sân khấu hấp dẫn.
Vị chủ tịch giám khảo này…. tại sao lại có cảm giác hơi quen thuộc?
Thần thái và cử chỉ của ông khiến cho hắn cảm giác như mình mới gặp qua gần đây!
Rốt cuộc là gặp ở nơi nào, đoàn phim “Phong Tranh” ?
Chỗ nào ở đoàn phim “Phong Tranh” …
Ngay khi Hứa Trăn đang trầm tư suy nghĩ về cảm giác quen thuộc kia, thì hai khách mời trao giải trên sân khấu đã kết thúc màn chào hỏi đơn giản và bắt đầu phát các đoạn phim ngắn của 5 vị diễn viên được đề danh Thị đế.
Hắn hốt hoảng nhìn về phía màn hình lớn, chỉ thấy, video đầu tiên chính “Lang Nha Bảng”.
Đoạn ngắn được chọn là phân cảnh đối thoại giữa Mai Trường Tô cùng Tạ Ngọc ở trong ngục, về mặt diễn xuất thì biểu hiện của Hứa Trăn trong cảnh này có thể xưng là ngang tài ngang sức với Tạ Ngạn Quân.
Đến đoạn phim tiến cử của “Sấm Quan Đông”, bọn họ đã chọn cảnh Chu Khai Sơn trói Truyền Võ và kéo hắn đến nhà Hàn Lão Hải. Hứa Trăn đóng vai Truyền Võ ngạnh cổ không chịu nhận sai, thậm chí đứng trước uy lực của Lý Vĩnh Bân, hắn cũng không hề bị rơi xuống thế hạ phong.
Khán giả dưới khán đài nhìn thấy cảnh này thì bỗng nhiên ý thức được điều gì.
——Ban giám khảo dường như đang cố chứng minh điều gì đó với người xem?
Chẳng lẽ là……
“Người đạt được giải Nam chính xuất sắc nhất, chính là…”
Lúc này, khách quý trao giải Trần chính hào đã mở phong thư trong tay ra.
Y cúi đầu, nhìn nội dung phong thư, khóe miệng hơi hơi nhếch lên.
“Hứa Trăn của “Lang Nha Bảng”.”
Lời còn chưa dứt, trong hội trường đã vang lên tiếng hét chói tai.
Nghe thấy người xung quanh hét lên, Hứa Trăn chỉ cảm thấy đầu óc “Ong” một tiếng.
Mình sao?
Thật sự là…. mình sao?
Ánh đèn sân khấu cùng với máy quay đều tập trung lên người hắn, trong phút chốc, Hứa Trăn có cảm giác như cảnh cửa thiên đường đang mở rộng ra trước mắt, một mảnh lộng lẫy.
Góc kín đáo ban đầu của khán đài bỗng chốc trở thành tâm điểm của toàn bộ hội trường.
Vô số ánh mắt xung quanh đều đang nhìn về phía hắn, trong ánh mắt mang theo kinh ngạc, mang theo cảm khái, cũng mang theo than thở cùng thổn thức.
Mặc dù đã dự đoán được từ lâu, hơn nữa thực lực của Hứa Trăn đủ để thuyết phục công chúng, nhưng khi kết quả này thực sự được bày ra trước mắt mọi người, thì vẫn khiến bọn họ cảm thấy vô cùng sửng sốt.
—— 22 tuổi đã là Thị đế Ngọc Lan!
Chuyện này thật sự khiến cho vô số người cảm thấy lẫn lộn cảm xúc trong lòng.
Có bao nhiêu người cả đời không bắt được vinh dự này, nhưng một người trẻ tuổi hào hoa phong nhã lại nắm được trong tay.
Dưới sân khấu, giờ phút này nhiều diễn viên đã đi diễn nửa đời người không nhịn được cười khổ lắc lắc đầu.
Ai, già rồi, thật là già rồi……
Lúc này, hình ảnh của Hứa Trăn đã được phóng lên màn hình lớn trên sân khấu.
Mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt trẻ tuổi đang nở một nụ cười lễ phép, hơn nữa còn ngốc nghếch vỗ tay với những người xung quanh.
“Ha ha ha ha ha……”
Ngay sau đó, tiếng tiếng la hét từ khán giả đột nhiên được thay thế bằng một tràng cười sảng khoái.
Tống Úc ngồi bên bên cạnh vội vàng đẩy hắn, nhỏ giọng nói: “Vỗ tay cho ai đó? Mau lên đi!”
“Lên sân khấu nhận giải!”
Nghe được nhắc nhỏ, Hứa Trăn hơi hơi sửng sốt, như thể mới tỉnh dậy từ giấc mộng, rồi ngơ ngác đứng lên.
Hắn cảm thấy đầu óc mình có chút không rõ, vừa vui mừng khôn xiết lại vừa có chút kinh sợ.
——Thị đế Ngọc Lan năm nay thật sự là mình sao?
Liệu mình cho gánh nổi vinh dự này không?
Liệu mình có xứng đáng với vòng nguyệt quế này?
So với sự ngạc nhiên của Hứa Trăn, thì những người bạn xung quanh chỉ cảm thấy vô cùng vui mừng.
Bên cạnh Lương Mẫn Anh lập tức ôm chầm lấy hắn, đạo diễn Mạnh Tiêu Thanh cùng Sở Kiêu Hùng cũng tươi cười đứng lên, vỗ vai hắn thật mạnh.
Hứa Trăn đột nhiên cảm thấy dây đồng hồ của mình dường như được mở ra, hắn muốn đưa tay ra để chạm vào nó, nhưng lại không thể làm được.
Sau khi rời khỏi chỗ ngồi, hắn một đường bị người ôm, bắt tay, chụp vai, Trương Tân Kiệt, đạo diễn của "Sấm Quan Đông", biên kịch Tôn Mãn Đường, phụ thân Lý Vĩnh Bân, Tô Nghiên và Từ Hạo Vũ, Lâm Gia, Tạ Ngạn Quân của “Săn Ảnh” …
Khi đi qua hàng ghế thứ tư, thì Du Mi, người đang ngồi cùng phía với đoàn "Tú Nương", cũng đứng lên và cho hắn một cái ôm khích lệ.
Theo từng bước lên sân khấu, hắn nhận được vô số lời chúc phúc, động viên, mà thời gian dường như đang trôi vô cùng chậm ngay lúc này.
Hầu như tất cả bạn bè của Hứa Trăn đều đang ngồi ở trong hội trường.
Những người này đã tận mắt chứng kiến cảnh hắn bước lên sân khấu vinh quang, từng bước dọc theo con đường trải thảm đỏ dưới ánh sáng của cả sân khấu đầy ánh đèn
Trên sân khấu, hai vị khách quý trao giải vui vẻ lui về sau vài bước, nhường trung tâm sân khấu lại cho Hứa Trăn.
Trần Chính Hào cầm chiếc cúp vàng thuộc về Thị đế Ngọc Lan năm nay, nở một nụ cười khích lệ và trao cúp cho Hứa Trăn: “Chúc mừng!”
Hứa Trăn hơi hơi khom người, trịnh trọng mà tiếp nhận cúp bằng cả hai tay.
Nhìn bông hoa ngọc lan vàng lặng lẽ nở rộ trong tay, cảm nhận được sự chú ý của mọi người xung quanh, hắn chỉ cảm thấy tất cả chuyện này giống như nằm mơ, không hề chân thật.
Hắn thấy nơi này không phải là cuộc sống của chính mình, mà là phim trường của một bộ phim truyền hình nào đó.
Mà hắn đang đứng trước ống kính, đóng vai một nhân vật đã giành được vương miện Thị đế….
Bạn cần đăng nhập để bình luận