Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1090: Tôn Ngộ Không Đại Chiến Nhị Lang Thần

"Hắt xì!"
Ở trong phòng nghỉ, Hứa Trăn không khỏi hắt hơi một cái.
Hắn dùng khăn giấy xoa xoa cái mũi, nghi hoặc sờ sờ trán của mình.
Không có sốt.
Phòng triển lãm ấm như vậy làm sao lại cảm thấy lạnh nhỉ?
Nghĩ như vậy, Hứa Trăn lục lọi ba lô trong phòng nghỉ lấy thêm mấy viên Chú Thỏ Trắng bỏ vào túi áo.
Ừm, có thể là bị thiếu đường.
Mùa đông mà đường huyết thấp chắc chắn sẽ cảm thấy lạnh.
1 giờ chiều, sau khi Hứa Trăn ăn một bữa cơm trưa đơn giản rồi lại quay lại phòng triển lãm, chuẩn bị nhiệm vụ biểu diễn sân khấu buổi chiều.
Sau một buổi trưa lên men, nhiều du khách nghe nói về các buổi biểu diễn võ thuật tuyệt vời bên này của gian hàng "Tây Du" nên đổ xô đến xem.
Đợi đến khi các diễn viên lên sân khấu, ba tầng phía dưới của sân khấu cả trong lẫn ngoài đều chật kín người.
Buổi chiều, Hứa Trăn như thường lệ đeo mặt nạ màu trắng bạc của hắn, cũng không thay đổi động tác võ thuật cơ bản.
Bởi vì đoạn "Tôn Ngộ Không đại chiến Nhị Lang Thần" đã được luyện tập trước, nếu vội vàng điều chỉnh tạm thời thì chỉ sợ hiệu quả sẽ giảm đi.
May mà, buổi chiều không gặp phải mấy người cố chấp nào, mặc dù "Nhị Lang Thần" dùng rất nhiều thương pháp nổi danh của Hứa Trăn, nhưng không ai mượn cớ này gọi ra tên hắn.
Tuy nhiên, nhóm fan cuồng của Hứa Trăn không tới, vị phóng viên ngoại quốc buổi sáng tuyên truyền lột da "Bạch Long Mã" khi thấy hắn biểu diễn thì đã chạy qua, vừa ghi hình, vừa dùng nhiều ngôn ngữ lưu loát giới thiệu cảnh hai bên giao chiến.
“...... Người bây giờ đang giao chiến với 'Tôn Ngộ Không' trên sân khấu, được gọi là "Nhị Lang Thần", là một vị thần trong truyền thuyết Trung Quốc.”
Phóng viên ngoại quốc nhìn vào ống kính máy ảnh mà nghiêm túc giới thiệu: "Mẫu thân hắn là thần tiên, phụ thân là nhân loại, cho nên, 'Nhị Lang Thần' là tiên phàm hỗn hợp, tương tự như Achilles của chúng ta.”
Hơn nữa, 'Nhị Lang Thần' cũng giống như Achilles, cũng là một vị chiến thần, Hoa Hạ có rất nhiều câu chuyện thần thoại về việc hắn giết chết yêu ma..."
Lúc này Hứa Trăn đang đánh nhau với Tôn Ngộ Không sân khấu, thỉnh thoảng nghe được lời nói của vị phóng viên ngoại quốc này, trong lòng có hơi kinh ngạc.
So với "Bạch Long Mã" buổi sáng, đoạn vị phóng viên ngoại quốc này giới thiệu Nhị Lang Thần có thể nói là tương đối đáng tin cậy, quả thực xứng với truyền thông của Hoa Hạ.
Lẽ nào là buổi sáng có người nói cho gã biế gã sai, cho nên buổi trưa đã chuẩn bị xong hết rồi?
Hứa Trăn nghĩ như vậy, chỉ nghe phóng viên ngoại quốc dưới sân khấu tiếp tục nói: "... Ngoài ra, tôi còn có một lưu ý nhỏ, văn hóa của con người nơi đây cũng có một tình yêu dành cho 'ngựa trắng' hơi giống với chúng ta.”
Hoàng tử trong truyện cổ tích bình thường đều cưỡi ngựa trắng, trong thần thoại Hoa Hạ, đàn ông tràn ngập mị lực cũng vậy."
"Ví dụ như ‘Nhị Lang Thần’ và ‘Đường Tam Tạng’ mà chúng ta đang nhìn thấy bây giờ..."
Lời này của gã vừa nói ra, trên sân khấu, diễn viên nhí đóng vai Tôn Ngộ Không không nhịn được "phụt" một tiếng, suýt nữa thì đánh gậy vào người Hứa Trăn.
Hứa Trăn: "..."
Hắn nhìn "con khỉ" đang hông nhịn được cười này, im lặng một hồi.
Người phóng viên ngoại quốc dưới sân khấu kia... Xin hỏi vì sao ngài lại so sánh Nhị Lang Thần và Đường Tam Tạng cùng với nhau vậy?
Ngài có hiểu khái niệm "đàn ông quyến rũ" là như thế nào không?
Hứa Trăn cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ nghe phóng viên ngoại quốc dưới sân khấu tiếp tục nói: "Vừa rồi tôi mới từ hội trường 'Tam Quốc' tới đây, bên kia có một người bạn nói cho tôi biết, nhân vật nổi tiếng trong "Tam quốc" là Triệu Vân cũng cưỡi ngựa trắng, nhưng thật đáng tiếc, mỹ nam đệ nhất trong "Tam quốc" tên là Chu Du nhưng lại không có cưỡi ngựa..."
Hứa Trăn:... ? ??
"A, còn nữa." Phóng viên ngoại quốc cúi đầu nhìn vào quyển sổ nhỏ trên tay, “Bạn bè của bên “Thủy Hử” cũng nói cho tôi biết, bên đó cũng có một người đàn ông rất quyến rũ, nổi tiếng với hình ảnh cưỡi ngựa trắng."
"Tên hắn là Lỗ Trí Thâm."
Nói đến đây, phóng viên ngoại quốc này bất đắc dĩ lắc đầu, vẻ mặt áy náy nói: "Nhưng thật không may, tôi chưa từng đọc tác phẩm Thủy Hử này."
“Chờ sau này tôi xem qua, lại đến giới thiệu cụ thể vị anh hùng tên là Lỗ Trí Thâm này cho mọi người."
"..."
Dưới sân khấu, khán giả Hoa Hạ xung quanh nghe được câu chuyện thất linh bát toái này của gã mà cười một trận.
Phóng viên ngoại quốc nghi ngờ nhìn xung quanh, mỉm cười lịch sự với tất cả mọi người.
Mà trên sân khấu, "Tôn Ngộ Không" đang đánh nhau với Hứa Trăn thì cười đến mức lông lá bay loạn. Cậu nhóc đánh một gậy về phía Hứa Trăn mà hét lớn: "Oa ha ha ha ha... Há há!”
Ăn một gậy của lão Tôn ta đây!
Mặt Hứa Trăn không chút thay đổi lùi ra nửa bước, tránh một gậy này, sau đó đột nhiên tăng tốc, nghiêng người cắt lên, trở tay dùng Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao vỗ vào chân sau một cái, lại nhanh chóng cắt về phía bên phải, giơ binh khí lên mà vung như gió, đâm mạnh vào phía dưới của cậu nhóc, ép con khỉ này tránh liên tục, nhảy lên nhảy xuống, dưới sân khấu kêu một trận “hay”.
Cậu nhóc đóng vai Tôn Ngộ Không: "..."
Bạn diễn ơ kìa? Hình như bên đó đang tăng tốc? ?
Tôi có hơi không theo kịp nha.
......
Sau khi Hứa Trăn hoàn thành màn biểu diễn này, tạm thời không có chuyện gì, phải đợi đến 6 giờ tối mới có nhiệm vụ tiếp theo của hắn.
Vài giờ rảnh rỗi đó được hắn dùng để đi dạo xung quanh các phòng trưng bày triển lãm.
Trang phục mặc hắn trên người lại không tiện, lúc này Hứa Trăn vẫn mặc trang phục của Nhị Lang Thần, đeo mặt nạ kim loại trên mặt.
Tuy nhiên, rất nhiều người mặc cổ trang tại sự kiện, không chỉ nhân viên mặc, khách du lịch bình thường cũng có người mặc, hắn không có quá là nổi bật.
Phòng triển lãm số 3 là phòng triển lãm với chủ đề "Bốn tác phẩm nổi tiếng", số 2 là phòng triển lãm hoạt hình, số 1 là phòng triển lãm chính của liên hoan phim.
Hứa Trăn đi đến đó, xung quanh đều có thể nhận được quà tặng, có quạt tròn, ảnh thẻ, móc chìa khóa về chủ đề, đồ làm ấm tay vân vân, nhiều đến mức không thể lấy hết được.
Nhìn thấy hắn ôm đống đồ này, có một cô gái tình nguyện rất nhiệt tình tặng hắn một túi bảo vệ môi trường rất đúng lúc để cho hết tất cả đồ vào trong đó để xách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận