Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 913: Cung Thứ Ra Sân

Đoàn phim “Phong Tranh” khuyên can bất thành, ngược lại còn mang cho bộ phim một làn sóng nhiệt độ.
Nó không chỉ hot ở trên mạng mà còn phản hồi tới tận bên phía đài truyền hình.
Vào khoảng 8 giờ tối hôm đó, nhân viên của Đài truyền hình vệ tinh Thủ Đô trơ mắt nhìn, rating của đài truyền hình nhà mình đã tăng lên đáng kể, rating càng ngày càng cao, không có xu hướng giảm.
Các nhân viên sững người trong giây lát, sau đó nhanh chóng báo cáo tình hình cho người lãnh đạo trực ban.
Lãnh đạo trực ban hỏi: “Hiện tại cốt truyện đã đến đây rồi? Hứa Trăn ra sân chưa?”
Nhân viên công tác nhìn vào màn hình trước mắt, đáp: “Chưa có, đến tập bốn, Hứa Trăn mới xuất hiện.”
“Hiện tại là nam chính đang nằm ở bệnh viện, tứ ca của hắn đang gót táo, một bên gọt táo, một bên hồi ức lại chuyện trước đây của hai người bọn họ, sau đó khóc.”
Lãnh đạo trực ban nắm điện thoại, cần thận nhớ lại nội dung cốt truyện, rồi nghi hoặc nói: “Phía trước đó thì sao?”
“Rating bắt đầu tăng từ khi nào?”
Nhân viên công tác nói: “Sau khi gọt táo bắt thì bắt đầu tăng.”
Hắn do dự một chút, rồi thăm dò nói: “Hay là, khán giả thích màn tương tác giữa nam chính và tứ ca của hắn?”
Lãnh đạo trực ban: “…”
Cái này, hẳn là không phải đâu……
Không hiểu đầu năm nay khán giả thích xem cái gì, ta thật sự không thấu nổi?
Sau đợt quảng bá vô tình hay cố ý trên Weibo, một số lớn người xem đã vô cùng thích thú bật TV và xem bộ phim điệp chiến “Phong Tranh” mới vừa phát sóng.
Vốn dĩ Rating khởi đầu rất bình thường, nhưng bây giờ lại một đường lên cao, rất nhanh đột phá 1%.
Chờ đến tập bốn, khi Hứa Trăn đóng vai Cung Thứ sắp lên sân khấu, thì rất nhiều khán giả đã tràn vào, khiến cho ratings tăng cao lên một mảng lớn.
“Tới tới tới! Rốt cuộc tới!”
"Đây là phim truyền hình đầu tiên sau hơn hai năm! Phấn khích đến phát khóc!”
“Vất vả lắm mới quay xong một bộ phim, thế nhưng lại không cho tôi xem? Thật vô lý, nhất định phải xem!”
“Mặc kệ kết cục lần này như thế nào, tôi vĩnh viễn sẽ nhớ rõ niềm vui mà tiểu ca Cung Thứ mang lại cho tôi!”
“……”
Vô số group chat hậu viện của Hứa Trăn đều đồng thời bùng nổ.
Cùng lúc đó, trong phòng nghỉ tại phim trường của “Trí Thủ Uy Hổ Sơn”.
Mấy vị diễn viên đang cùng nhau xem phim bộ phim “Phong Tranh” được phát sóng trên TV, trong thời gian tẩy trang.
Con đường trên phim trường không dễ đi, diễn viên quay xong cảnh quay cũng không thể xuống núi, chỉ có thể đợi phim trường tan cuộc rồi đi theo xe buýt nhỏ của đoàn làm phim.
Những người này có người mặc áo khoác da của thổ phỉ, có người mặc áo khoác bông của Quân đội Liên minh dân chủ, bỏ súng xuống, cắn hạt dưa, vui vẻ vây quanh xem TV.
Dù sao cũng phim truyền hình có nam chính nhà mình tham gia, rảnh rỗi không có việc gì thì có thể ủng hộ.
Huống chi, mắt nhìn kịck của Hứa Trăn xưa nay là tiếng lành đồn xa, nhóm người này lại không phải fans của hắn, cho nên không cần quan tâm hắn nhân vật này cuối cùng sống hay chết, cốt truyện hay là được.
Rất nhanh, bài hát mở đầu của tập thứ tư đã phát sóng xong, nội dung chính sắp bắt đầu.
Có người thuận miệng hỏi: “Ai, có ai xem mấy tập trước không? Bộ phim này đang nói về cái gì vậy?”
“Liễu Vĩnh Thanh cùng Tiểu Hứa diễn nhân vật gì?”
Nghe thấy vấn đề này, Dương Nhất Phàm, người đóng vai lão bát trong điện ảnh giống như liệu được trước mà tranh nói: “A, cái này tôi biết.”
“Nhân vật của Liễu Vĩnh Thanh chính là đặc công cao cấp của quân thống, tên hiệu “Lục quỷ tử”, tôn xưng “Lục ca”, nhưng thật ra thân phận thật sự của hắn là nhân viên tình báo của quân cộng sản.”
“Nhân vật của A Trăn tên là Cung Thứ, chỉ là một nhân vật nhỏ trong quân thống, muốn đeo bám Lục ca.”
Khi nói chuyện, tập bốn cũng đã bắt đầu phát sóng.
Trên màn hình TV, chỉ thấy, một nam nhân ăn mặc chỉnh tề, đang đi bộ trên con phố đông đúc.
Người đàn ông mặc vest và chải tóc vuốt keo, bộ ria mép được cắt tỉa cẩn thận ở môi trên.
Tay trái hắn cầm hộp đàn piano hình quả bầu màu đen, tay phải đút túi quần, bước đi thong thả ung dung, trông rất có khí chất quân tử.
Dương Nhất Phàm chỉ vào người đàn ông trên màn ảnh, giới thiệu với mọi người: “Nhìn, tên ria mép này là thủ hạ của “Lục quỷ tử”, hắn đang mang nhiệm vụ bí mật của Lục Ca đến cho Cung Thứ.”
Mọi người ngồi trong phòng nghỉ, không ngừng gật đầu khi nghe Dương Nhất Phàm giới thiệu.
Câu chuyện và các nhân vật trong "Phong Tranh" vô cùng phức tạp, nhưng Dương Nhất Phàm đã cắt bỏ những điều phức tạp và đơn giản hóa, sau đó rút ra những thông tin cần thiết nhất trong một vài từ, điều này ngay lập tức nhận được sự khen ngợi của mọi người.
Dương Nhất Phàm thẹn thùng mà cười cười, đắc ý ngẩng đầu lên.
Hắc, chút lòng thành, chút lòng thành.
Hắn không chỉ xem ba tập đầu tiên mà còn đọc phần lớn nguyên tác của "Phong Tranh" vào tối hôm qua, hiện giờ quả nhiên là có công dụng.
Không quan tâm chuyện này có thể truyền đến tai Hứa Trăn hay không, nói tóm lại, thái độ nghiêm túc của mình không thể sai.
……
Lúc này, ở trên màn hình TV, tên “ria mép” cầm hộp đàn và bước vào một quán cà phê đối diện với đường phố, bước chân thong dong đi lên lầu hai.
“Kẽo kẹt —— kẽo kẹt ——”
Đôi giày da trâu màu nâu sẫm phát ra âm thanh bị bóp nghẹt khi hắn bước lên cầu thang gỗ.
Góc nhìn của khán giả men theo tên ria mép, xoay vài vòng rồi đến hành lang lầu hai hướng ra đường.
Trong giây tiếp theo, hình ảnh camera chuyển từ ảo sang thực, dần dần chuyển từ phía sau tên ria mép sang chiếc bàn trà cạnh lan can.
Ở nơi đó, có một người trẻ tuổi đang an tĩnh ngồi ở đó.
—— đúng là Cung Thứ do Hứa Trăn thủ vai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận