Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 857: Thần Đội Quần

Lễ trao giải Kim Kê kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ, bắt đầu với "Nam phụ xuất sắc nhất" và kết thúc với "Phim điện ảnh hay nhất”.
Ngồi dưới khán đài, Hứa Trăn xem một số giải thưởng như Đạo diễn mới xuất sắc nhất, Quay phim xuất sắc nhất, Kịch bản hay nhất, Biên tập xuất sắc nhất, …và thấy nhiều người bạn từng hợp tác với hắn giành được giải thưởng, đồng thời cũng gặp được những tiền bối mà trước nay chỉ mới nghe danh, chứ chưa bao giờ chạm mặt.
Thẳng đến khi buổi lễ trao giải tiến hành được hai giờ, trên màn hình bắt đầu công chiếu “Giải thưởng thành tựu tròn đời”, các khách quý và khán giả toàn trường đều đứng dậy, để bày tỏ lòng kính trọng cao nhất đối với thế hệ nghệ sĩ đàn anh đã có những đóng góp xuất sắc cho điện ảnh nước nhà.
Mối liên kết này cũng đẩy không khí của đêm trao giải lên cao trào.
Mà đơn vị trao giải tiếp theo chính là phần cốt lõi nhất của cả buổi lễ: nam diễn viên chính xuất sắc nhất và nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
Khi người dẫn chương trình đứng trên sân khấu tuyên bố "Nam chính xuất sắc nhất" của giải Kim Kê năm nay sắp được công bố, cả hội trường vốn ồn ào náo nhiệt lập tức im bặt.
Vở kịch lớn đã tới.
Bốn diễn viên được đề cử ngồi ở hàng đầu tiên bên trái của hội trưởng, mà Trần Chính Hào ngồi ở hàng ghế phía trước Hứa Trăn.
Lúc này y đã sớm trả chiếc cúp “Nam phụ xuất sắc nhất” lại cho Hứa Trăn, còn bản thân thì ngồi nghiêm chỉnh, biểu tình trịnh trọng trước nay chưa từng có.
“Mới vừa bắt được danh sách đề cử, tôi liền phát hiện ra một chuyện rất thú vị,” Mc đứng ở trên sân khấu, mỉm cười và trò chuyện với khách quý bên dưới: “Năm vị được để cử cho giải Nam chính xuất sắc nhất đều không lấy công tác điện ảnh làm trọng tâm chính.”
Mc nói: “Hai vị lão sư Vương Văn Kỳ cùng Ngô Cương, đều là diễn viên kịch nói, Vương Cảnh Phúc chủ yếu được biết đến với các tác phẩm ngắn, mà Trần Bân lão sư là một vị đạo diễn.”
“Về phần Trần Chính Hào, công tác chủ yếu vẫn là lĩnh vực truyền hình.”
“Bởi vậy chúng ta có thể biết được, cái nghề diễn viên này, không phân biệt lĩnh vực, không phân biệt nền tảng.”
Lúc này, máy quay vừa đưa ống kính tới đúng các khách quý được đề cử, khi Trần Chính Hào nhìn thấy chiếc micrô do trợ lý người dẫn chương trình đưa cho mình, y đã mỉm cười nhận lấy và dùng tiếng phổ thông để phát biểu: “Yêm không phải diễn viên, yêm chỉ là một người nông dân ở Huy Châu.”
“Ha ha ha ha ha……”
Nghe y nói như vậy, dưới đài tức khắc vang lên một trận cười thiện ý.
Sau khi từng người được đề cử tương tác với người dẫn chương trình, thì hai vị khách mời trao giải cũng được mời lên sân khấu.
Sau một phen giới thiệu video, khách mời trao giải mở phong thư ra, giải thưởng sắp được công bố.
Mà giờ khắc này, Hứa Trăn ngồi dưới đài cũng không tự chủ mà ngồi ngay ngắn.
Thật ra hắn đã sớm có phán đoán, ảnh đế năm nay có lẽ là nam chính Vương Cảnh Phúc của “Đoàn Viên”.
Dù sao trước đó tác phẩm này đã được quốc tế công nhận rộng rãi, thành tích nghệ thuật tương đối cao, so với những bộ phim khác mà nói, nó có ưu thế không nhỏ.
Tuy nhiên, cho đến giây phút cuối cùng, nó vẫn...
Ngay lúc hắn đang nghĩ ngợi thì khách mời trao giải đã đến trước Mic và mở miệng nói.
“Giải Kim Kê “Nam chính xuất sắc nhất” của điện ảnh Hoa Hạ sẽ được trao cho…”
Khách mời trao giải nhìn về khán đài, cười nói: “Nam chính Vương Cảnh Phúc của “Đoàn Viên” …”
Lời này vừa ra, Hứa Trăn không tự chủ được mà thở dài.
Nhưng mà đúng lúc này, lại nghe khách mời tiếp tục nói: “Cùng với, nam chính “Thất Cô”, Trần Chính Hào.”
“Chúc mừng nhị vị!”
Sau khi kết quả được công bố, tất cả các khách mời không khỏi náo động.
Song hoàng trứng!
Kim Kê năm nay có hai vị “Nam chính xuất sắc nhất” đoạt huy chương!
Loại tình huống này không thể tính là hiếm thấy, theo lý thuyết, số lượng người chiến thắng cho mỗi giải Kim Kê là từ 0 đến 3 người.
Nếu ban tổ chức cho rằng năm nay không có ứng viên phù hợp thì có thể bỏ trống, nếu cho rằng có nhiều hơn một ứng viên đủ tiêu chuẩn thì có thể gửi thêm.
Trong suốt lịch sử của giải Kim Kê, "Song hoàng trứng" đã xuất hiện 27 lần và 14 lần xuất hiện ô trống.
Tuy nhiên, giải thưởng "Nam chính xuất sắc nhất" rất hiếm khi có song hoàng trứng, trong 20 năm qua, ảnh đế chỉ đều chọn một người.
Trần Chính Hào có chút ngẩn ngơ.
Thật ra, y đã chuẩn bị tốt tâm lý đi làm bồi bảng, lúc mới vừa nghe khách mời trào giải đọc ra tên của Vương Cảnh Phúc, trái tim hơi lơ lửng của y cũng đã hoàn toàn buông xuống.
Kết quả vạn không nghĩ tới, quanh co, tên của mình thế nhưng lại theo sát sau đó.
Chỉ trong vài giây, Trần Chính Hào cảm thấy như mình đang ở trên một chiếc tàu lượn siêu tốc, nhịp tim đập kịch liệt.
Cảm nhận được sự chú ý của những người xung quanh, y vô thức đứng dậy và cung cung kính kính bắt tay những người được đề cử khác, giống như bản thân y đã trải qua vô số lần.
Lúc này, Hứa Trăn ngồi ở hàng ghế sau cũng đứng dậy ôm lấy y, vẻ mặt kinh hỉ, chúc phúc.
Trần Chính Hào cười vỗ vỗ bả vai Hứa Trăn, sau đó đi theo Vương Cảnh Phúc lên đài nhận thưởng.
Nhưng mà mới vừa đi vài bước, y hơi sững người lại, rồi vòng vèo trở về.
Thấy ánh mắt dại ra của Hứa Trăn, Trần Chính Hào liền thuận tay trả lại chiếc cúp “Nam phụ xuất sắc nhất” cho hắn.
“Ha ha ha ha ha……”
Một màn này được công khai rành mạch trên màn, khiến cho hội trường vốn dĩ nghiêm túc lại một lần nữa vanh lên tiếng cười khúc khích.
Khách mời tại hội trường còn có thể khắc chế, nhưng trên nền tảng phát sóng trực tiếp, cư dân mạng lại không cần quan tâm đến khuôn mặt của bất kỳ ai, những lời cợt nhả bắt đầu bay vút lên.
“Đêm nay Hứa Trăn thật thảm ha ha ha…Tôi thật sự không nhịn được khi nhìn thấy biểu tình bị người lớn cướp mất que kẹo của Hứa Trăn hahahaha.”
“Trần ảnh đế quá mức, muốn cúp thì lên đài mà lãnh, làm gì thuận chạy lấy đồ của hài tử!”
“Người ta dễ dàng lắm sao, kia chính là liều mạng đội quần nhận cúp trước toàn thể nhân dân cả nước! Nửa cái mạng đều phải bỏ vào đó!”
“Chúc mừng Trần ảnh đế đã chia sẻ một màn đội quần với Hứa Trăn, ha ha ha.”
“Ha ha ha ha cười chết tôi, đêm nay Hứa Trăn là thần đội quần?”
“……”
Chính mình có phải là thần đội quần hay không, Hứa Trăn cũng không biết, chỉ là hắn đang hoài nghi sâu sắc—— Hào ca vừa rồi cố ý đúng không?
Muốn cho tôi thêm mấy màn ảnh sao?
Nhưng…… Ca, đêm nay tôi đã có rất nhiều màn ảnh, cho nên không cần đâu a! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận