Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1065: Khởi Động Phong Thần

Thật ra, Hứa Trăn may mắn từng đọc qua “Phong thần diễn nghĩa”.
Nhưng không phải là do hắn yêu thích văn học cổ điển, mà là do lúc còn học đại học, giảng viên dạy diễn xuất của bọn họ đã từng lấy một đoạn trong “Phong thần” làm kịch bản gốc, dàn dựng thành một vở kịch để cho bọn họ diễn.
Còn về phần Hứa Trăn diễn vai gì trong vở kịch đó thì…
Ừm, vai diễn của hắn là Tỷ Can.
Chính là vị tể tướng triều nhà Thương bị Trụ vương ép buộc phải tự tay móc ra trái tim “Thất khiếu linh lung” của mình.
Năm đó, lúc diễn xuất, A Y Mộ đóng vai Đắc Kỷ, tên bạn cùng phòng Thẩm Đường kia thì đóng vai Trụ vương, hai người liên thủ lại với nhau “ép chết” Hứa Trăn.
Một bạn nữ khác trong lớp bọn họ đóng vai người bán rau muống, Hứa Trăn ôm ngực hỏi cô: “Người không có tim thì có thể sống không?” Bạn nữ đó nhìn hắn như nhìn đồ thần kinh mà mỉm cười nói: “Người không có tim đương nhiên sẽ chết.”
Sau đó, Hứa Trăn lập tức ngã xuống sân khấu phát ra một tiếng: “Rầm!”
Dưới sân khấu có hơn một trăm khán giả, có phó hiệu trưởng, có chủ nhiệm khoa, cùng với một lượng lớn sinh viên nghe nói về vở kịch nên theo tiếng gió mà đến.
Toàn bộ khán phòng yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng kim rơi, có người giả vờ nghiêm túc, có cố gắng nén cười.
Sau khi diễn xong, Hứa Trăn trở về xem lại video, nhìn thấy từng người trong khán phòng đều cười tít cả mắt, cơ mặt rung rung, hắn xấu hổ đến nỗi ngón chân co quắp.
Kết quả là giảng viên dạy diễn xuất của bọn họ ấy vậy mà đã điên cuồng lưu lại đoạn phim này trong kho video dạy học, mỗi khi có điều kiện đều phát đi phát lại để cho các đàn em khóa dưới quan sát nhiều lần.
Không nói nữa, đúng là người không có tim thì phải chết.
Cũng may, phim truyền hình không giống với kịch dạy học trong trường, Hứa Trăn không cần lo lắng đạo diễn Cao Chẩn sẽ kêu hắn diễn Tỷ Can.
Tỷ Can là hoàng thúc của Trụ vương, tuổi tác đã cao, cho dù thế nào cũng phải tìm một người trung niên để diễn.
Vô tình tránh được một nhóm nhân vật chết thảm, Hứa Trăn cũng không biết có nên vì thế mà cảm thấy hào hứng hay không?

Ngày 17 tháng 9 hôm nay, Hứa Trăn đáp máy bay tới Hoành Châu, bắt đầu khoảng thời gian hai tuần huấn luyện khép kín.
Đoàn làm phim “Phong thần” ở ngoại ô phía bắc Hoành Châu thuê riêng một ngôi làng du lịch, tạo điều kiện cho các diễn viên ở đây học tập sinh hoạt.
Thời gian tập trung huấn luyện, họp bàn đọc kịch bản cũng sẽ tính vào thời gian làm việc của diễn viên, bởi vậy đa số đoàn làm phim vì muốn tiết kiệm tiền nên sẽ không muốn tổ chức kiểu hoạt động này.
Nhưng “Phong thần” không có gì để sợ.
Đoàn làm phim tuyển chọn diễn viên đều là ngôi sao, trên cơ bản giống như Khương thái công câu cá, người nào tình nguyện mắc câu thì mắc câu, thù lao đóng phim thấp đến mức gần như không đáng kể.
Đoàn làm phim không có quản lý chi phí ăn ở của các diễn viên cũng xem như đã rất nể tình.
Buổi tối hôm đó, Hứa Trăn nhận được kịch bản mới nhất của “Phong thần” từ tổ biên kịch, lật qua lật lại xem, so với kịch bản trước khi ký hợp đồng thì cũng không khác biệt lắm.
Bối cảnh chung cùng với thiết lập của các nhân vật chính là có bám sát theo nguyên tác, chỉ cắt giảm hoặc là hợp nhất một số nhân vật ít đất diễn với nhau.
Phiên bản “Phong thần” này không phải là phim thương mại, mà nằm trong một chuỗi phim chuyển thể “truyền tụng kinh điển” có ý nghĩa văn hóa và giáo dục, kịch bản so với nguyên tác “Phong thần diễn nghĩa” có độ tương đương khá cao.
Hứa Trăn xem một hồi, không khỏi cảm thấy hơi buồn cười.
Có lẽ trong ấn tượng của rất nhiều người, “Nhị Lang thần” Dương Tiễn là chiến thần tam giới, uy phong lẫm liệt, có ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh, khuôn mặt lạnh lẽo vô vị lợi.
Nhưng thực ra ở trong nguyên tác “Phong thần diễn nghĩa”, Dương Tiễn là nhân vật khá là thú vị.
Lần đầu tiên hắn xuất hiện là khi thành Tây Kỳ đang bị Ma Gia tứ tướng bao vây, Khương Tử Nha đang hết cách xoay sở.
Mà sau khi Dương Tiễn đi tới thành Tây Kỳ, cũng không phải là lấy ưu thế áp đảo trực tiếp đánh bại Ma Gia tứ tướng, mà là giả vờ bị pháp bảo của đối phương là Hoa Hồ Điêu nuốt vào bụng, tranh thủ lúc nó ra ngoài thì bóp nát trái tim của nó, lợi dụng Bát Cửu Huyền Công biến thành dáng vẻ giống Hoa Hồ Điêu thay thế nó, bí mật trở về doanh trại của quân địch.
Tiếp theo đó là một cảnh khiến cho người ta ngoác mồm kinh ngạc:
Đêm khuya tĩnh lặng, Hoa Hồ Điêu Dương Tiễn tranh thủ lúc đám kẻ địch đang ngủ, bắt đầu lén lút trộm lấy bảo bối chung quanh.
Kết quả không cẩn thận gây ra tiếng động, suýt chút nữa làm kẻ địch tỉnh dậy, đành phải tiếc nuối chưa trộm đồ xong mà đã bỏ chạy.
Hứa Trăn đọc kịch bản của Cao Chẩn, phát hiện chú ta vậy mà lại phác thảo sẵn luôn cảnh này, chỉ cảm thấy dở khóc dở cười.
Nhưng mà đương nhiên, những cảnh Dương Tiễn ở bên phe chính diện trên chiến trường chống lại cường địch vẫn nhiều hơn.
Cảnh chiến đấu, đặc biệt là những cảnh sử dụng trường thương, chỉ cần đọc tùy ý trong kịch bản cũng có thể thấy được.
Hứa Trăn đã có một quãng thời gian rất dài không đóng phim cổ trang, lúc này cầm được kịch bản của “Phong thần”, hắn không khỏi nóng lòng muốn diễn thử, tràn đầy mong chờ đối với lần quay kế tiếp.

Sáng ngày thứ hai, các diễn viên trong đợt huấn luyện này của “Phong thần” bắt đầu lục tục vào đoàn, tiếp nhận đào tạo.
Hứa Trăn bắt gặp rất nhiều khuôn mặt mới, cũng gặp được không ít người quen.
Nhưng mà, những người này cho dù là chưa từng hợp tác với anh, nhưng anh ít nhiều cũng đã từng nghe nói về họ.
Không hổ là bộ phim quy tụ toàn ngôi sao.
Bởi vì đạo diễn là Cao Chẩn, cho nên đoàn làm phim “Phong thần” tiếp tục sử dụng không ít diễn viên lớn tuổi trong “Tam quốc”.
Nói cách khác, trừ Hứa Trăn đóng vai Dương Tiễn, người đóng vai Tư Mã Ý trong “Tam quốc”, thầy Nghê Quốc Hồng thì lại đóng vai Khương Tử Nha.
Không nằm ngoài dự đoán, diễn viên được yêu thích nhất trong phim, Trần Chính Hào cũng đồng ý lời mời tham gia diễn xuất.
Đến lúc này, Hứa Trăn mới hiểu được câu mà anh Hào từng nói trước đó: “Yên tâm, tôi không diễn Chu Văn Vương đâu.” là có ý gì.
Bởi vì vai diễn của anh ấy là Chu Vũ Vương, Cơ Phát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận