Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 468: Lại Là Một Chuỗi Số Sờ Không Tới

“Ca!”
Sau một lúc lâu, cảnh quay kết thúc nhưng lại không có ai đi đánh giá diễn xuất của Hứa Trăn.
Đạo diễn, phó đạo diễn, nhiếp ảnh gia, kịch vụ……Tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều bật chế độ đánh rắm cầu vồng (Tâng bốc- Ý chỉ fan thổi phồng idol một cách khoa trương, ngay cả đánh rắm cũng như cầu vồng), đánh cược vào khả năng ngôn ngữ của mình trong suốt nửa đời người, thề phải khen Từ Hạo Vũ đến trời đất tối sầm.
“Đoạn này của Hạo Vũ thật sự quá tuyệt! Cảm xúc rất đúng chỗ!”
"Cảnh hôm nay thực sự không chê vào đâu được, từ điểm tiết tấu ban đầu cho đến cảm xúc bộc phát về sau, không có gì sai sót cả!"
“Hạo Vũ che giấu tốt quá đấy, phía trước không chịu bùng nổ chính là vì chờ một màn hôm nay!”
“Người ta không chỉ thông minh mà còn biết diễn kịch ha ha ha, không sai, phải tiết chế cảm xúc của mình và sử dụng chúng ở những nơi trọng yếu..."
“……”
Giữa sân, Từ Hạo Vũ xoa xoa đầu gối của mình, lại xoa xoa quai hàm mới bị đánh, sau đó liền bị choáng ngợp bởi một màn khen ngợi dồn dập của mọi người.
Gã mơ mơ hồ hồ đi về phía đạo diễn, xem lại đoạn video mới quay vừa rồi, chỉ cảm thấy tim đập loạn xạ.
Soái ca trong màn ảnh này…là ta sao?
Mẹ ơi, diễn tự nhiên như thật vậy! !
“Đừng có tâng bốc nó nữa!”
Từ Hãn xụ mặt, xua tay nói: “Chỉ có vậy thì vẫn còn kém xa lắm!”
“Mọi người mau xem diễn xuất của tiểu Hứa đi, người ta mới đáng được trầm trồ khen ngợi!”
“Nhìn tiểu tử này diễn chung với người ta, tôi còn chưa hài lòng lắm đâu!”
Nghe được chủ nhân lên tiếng, mọi người cười khúc khích, kiềm chế lại lời khen vừa rồi, tiếp tục bắt đầu kế hoạch quay phim tiếp theo.
Tuy nhiên, vào thời điểm này, Từ Hãn đã bí mật quay một đoạn video ngắn trên màn hình bằng điện thoại di động và gửi cho nhóm quản lý cấp cao của công ty.
Ông ta làm bộ làm tịch mà gõ chữ: “Vừa mới đi một chuyến đến đoàn phim


Dương gia tướng


, cảm giác cũng không tệ lắm!”
Thực mau, những người trong nhóm lần lượt trả lời: “Oa, người kia là Hạo Vũ? Diễn không tệ nha!”
Một người khác nói: “Thật sự không tệ, đứng chung khung hình với Hứa Trăn cũng không cảm thấy xấu hổ.”
“Hạo Vũ tiến bộ thực mau a! Đoạn này diễn quá tốt luôn!”
“……”
Từ Hãn nhìn những tin nhắn hồi âm trong nhóm, khóe miệng dần dần nhếch lên một đường vòng cung rất rõ ràng.
……
Sau khi kết thúc ngày quay phim, Từ Hãn lại lần nữa tìm tới Từ Hạo Vũ, nói với gã khảo hạch tạm thời thông qua, gã có thể tiếp tục ở lại đoàn phim “Dương Gia Tướng”.
Tuy rằng kỹ năng diễn xuất vẫn kém hơn người khác rất nhiều, nhưng ít nhất cũng có tiến bộ không nhỏ, có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cho nên đối với Từ Hạo Vũ thì đã tính là đủ tư cách.
Mấy ngày kế tiếp, việc quay phim “Dương Gia Tướng” vẫn được tiến hành từng bước.
Mỗi ngày Hứa Trăn đều sẽ luyện lời thoại với Từ Hạo Vũ, nhưng hắn đã không còn cần phải đi sâu vào từng chi tiết như trận “Thiên Ba Phủ thỉnh tội”, moi đến từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.
Tuy nhiên, Từ Hạo Vũ vừa mở miệng là lại nhả ra một ngụm “Hứa lão sư”, gọi đến vô cùng thân thiết.
Hứa Trăn liên tục nhấn mạnh không cần nhưng đối phương không nghe, cho nên đành phải tùy gã muốn kêu gì thì kêu.
……
Một tuần sau, hầu hết các cảnh quay của Hứa Trăn trong “Dương Gia Tướng” đều đã được quay xong, nhưng vừa tưởng rằng có thể hoàn thành phim sớm thì Kiều Phong lại mang đến cho hắn một tin tức bất ngờ.
“Thêm cảnh?”
Hắn nhìn hợp đồng diễn xuất trong tay, ngạc nhiên nói: "Sau khi quay xong lại đột nhiên muốn thêm một cảnh cho em? Như vậy sẽ không ảnh hưởng đến kết cấu chung của bộ phim chứ?"
Kiều Phong ha ha cười nói: “Hiện tại để như vậy mới ảnh hưởng đến kết cấu tổng thể!"
“Anh đã hỏi qua, trong kịch bản gốc của “Dương Gia Tướng”, nhân vật Dương Thất Lang căn bản không phải áo rồng, mà là nam số 3, suất diễn chỉ ở sau Dương Kế Nghiệp cùng Dương Lục Lang.”
"Nhưng do tạm thời điều chỉnh dàn diễn viên và không tìm được diễn viên trẻ phù hợp, cho nên Dương Lục Lang mới bị điều chỉnh lên số nam thứ ba, còn Dương Thất Lang thì bị xóa thành áo rồng.”
Kiều Phong chớp chớp mắt, nói tiếp: “Nhưng gần đây Từ đổng có vẻ có ấn tượng tốt với cậu, cho nên mới mở rộng suất diễn ra một chút.”
“Vậy làm sao chúng ta có thể từ chối?"
“Một nhân vật có phiên vị trong phim điện ảnh, hoàn toàn mang ý nghĩa khác với vai áo rồng!”
Hứa Trăn đương nhiên hiểu được lời Kiều Phong nói, mặc dù có chút lo lắng việc quay phim “Dương Gia Tướng” sẽ làm trì hoãn việc gia nhập đoàn "Lang Gia Bảng", nhưng tài nguyên phim điện ảnh quý giá vẫn không thể bỏ qua.
Huống chi, khách mời không có thù lao đóng phim, còn chính thức tham diễn sẽ được tính thù lao….
Hứa Trăn mở hợp đồng với tâm trạng háo hức mong chờ, hắn rất muốn xem thù lao đóng phim của mình sẽ có bao nhiêu con số.”
Tuy nhiên, khi nhìn thấy chuỗi số không trên hợp đồng, Hứa Trăn bỗng nhiên phát hiện mình hình như gặp chút khó khăn trong việc đếm số.
“Dãy số này…” Sau một lúc lâu, Hứa Trăn ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nói, “Có phải bị đánh thừa một số đúng không?”
“Ha ha……” Kiều Phong tức khắc bị hắn chọc cười vui vẻ.
“Tôi nói này thiếu gia,” Kiều Phong sờ lên tóc của mình, dở khóc dở cười mà nói, “Đã bao lâu rồi cậu chưa tiếp kịch bản phim bình thường?”
“Hai năm trước, khi cậu quay “Máu Đào Kiếm”, chu kỳ quay là một tháng nhưng bảng giá đã lên đến 60 vạn, còn hiện tại không lẽ lại bị trả mức giá thấp hơn?”
“Ba vạn cho một tập “Tam Quốc”, năm vạn cho một tập “Sấm Quan Đông” …”
“Cậu nghĩ bản thân mình thật sự không đáng với mức giá ấy sao?”
Hứa Trăn sửng sốt, nói: “Không đến mức như vậy….”
“Nhưng đây là 500 vạn? !”
—— đúng vậy, thù lao cho vai diễn Dương Thất Lang là 500 vạn, với chu kỳ quay 30 ngay.
Hứa Trăn cảm thấy mình không thể để nhưng con số này ở gần nhau được,
Một tháng quay ở đây nhưng lại có thù lao gấp 10 lần so với nửa năm trèo đèo lội suối trong “Sấm Quan Đông” ?? ?
Thật là đáng sợ!
Hơn nữa, vì hiện tại Hứa Trăn là một trong những người đồng sáng lập Studio Lang Gia Bảng, cgi nên cách phân chia hoàn toàn khác so với khi hắn còn là một nghệ sĩ ký hợp đồng.
Số tiền này sau khi được khấu trừ các loại thuế và phí khác nhau, thì cuối cùng con số đến tay là…
“Anh đã đầu tư bao nhiêu cho hạng mục “Lang Gia Bảng” ?” Hứa Trăn đang cố gắng tính toán lại tài khoản của mình, nhưng Kiều Phong đã trực tiếp đánh gãy ảo tưởng của hắn, “Yên tâm, anh đã chừa lại cho cậu chút tiền để sinh hoạt?”
Hứa Trăn: “……”
A, lại là một chuỗi số sờ không tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận