Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1096: Khoác Áo Lông Vũ

Một lúc sau, một chiếc xe thương vụ màu đen dừng trước thảm đỏ, cửa xe mở ra, đạo diễn Từ Quang Văn xuống xe trước. Ngay sau ông là các nhân viên công tác bao gồm biên kịch, nhiếp ảnh gia và nhân viên ghi âm lần lượt bước ra khỏi xe.
Một phóng viên bên lề của một tạp chí thời trang đã nhân cơ hội này nói rất nhanh trước ống kính: "Có lẽ nhiều người biết rằng Hứa Trăn là một nghệ sĩ có lòng trung thành với thương hiệu thời thượng."
"Cậu đã chọn hợp tác với những bộ đồ y phục của Lai kể từ khi ra mắt, hiện tại cậu ấy là người phát ngôn toàn cầu của thương hiệu này. Khi nói về những bộ đồ của Lai, mọi người sẽ nghĩ ngay đến Hứa Trăn."
"Hãy xem hôm nay cậu ấy nghĩ gì, sẽ mang đến cho chúng ta những món đồ gì..."
Một lúc sau, những người tinh mắt nhận ra rằng Hứa Trăn đã thò đầu ra khỏi ô tô và chuẩn bị bước lên thảm đỏ.
Ngay lập tức, những tiếng la hét xung quanh tăng vọt.
Tuy nhiên, tiếng la hét của những người này không kéo dài được hai giây mà đột nhiên liền biến thành một tràng cười sảng khoái.
Vì hôm nay ngoài bộ tây trang đơn giản.
—— hắn còn khoác một cái áo lông vũ.
Chiếc áo khoác lông vũ này có độ dài vừa phải với kiểu dáng bình thường, bề ngoài rất dày dặn nhưng chỉ còn lông ở cổ và mép mũ.
Đặc biệt là còn rất giống với phong cách xưa cũ của các giám khảo và khách mời lần đầu tiên bước lên thảm đỏ.
Từ nam ra bắc, hàng triệu cư dân mạng đang xem video trực tiếp cảnh trên thảm đỏ.
Ngay khi Hứa Trăn xuất hiện trong chiếc áo khoác dày cộp, không khí hài hước của lễ hội hóa trang cũng lập tức giáng lâm.
"Ha ha ha ha ha ha cười chết tôi rồi! !"
"Hứa Trăn quá đáng, rõ ràng là đã có ngoại hình rồi, sao phải còn phải tạo bầu không khí giật show ha ha ha ha ha"
"Tôi cười chết mất, đầu tôi không đọng lại được sắc đẹp của bất kỳ ngôi sao nào vừa biểu diễn trên thảm, nhưng tôi chắc chắn sẽ nhớ mãi chiếc áo khoác của Hứa Trăn."
"Tiêu đề của ngày mai: chiếc áo khoác dạ cao cấp triệu đô đầu tiên trên thế giới (đầu chó) thua áo khoác trụi lông của chú Hứa (đầu chó)"
"Nói là trụi lông thì hơi quá, chiếc áo khoác lông vũ này trông còn mới tinh mà, mới đến mức hình như đây là chiếc áo đầu tiên được sản xuất (đầu chó)”
"Không, các đồng chí, không phải Hứa Trăn đã mua quần áo mới sao?"
"Chuyện ngoài lề, chú hai của tôi hình như cũng có một chiếc áo khoác lông vũ tương tự."
"Hứa Trăn: Hình như tôi nghe thấy có người gọi tôi là chú."
"..."
Lúc này, không chỉ cư dân mạng theo dõi buổi phát sóng trực tiếp phá lên cười mà ngay cả các phóng viên và khán giả có mặt tại hiện trường cũng không khỏi ồ lên cười sảng khoái.
Thời tiết hôm nay quả thực quá lạnh, nhiều người có mặt tại hiện trường đều mặc áo khoác dày.
Tuy nhiên, những người khoác áo dày nói chung là những người không hề quan tâm đến hình ảnh của bản thân, chẳng hạn như những tiền bối đã nhiều năm khuất bóng, hay những nhân viên hậu trường ít người biết đến trước mặt công chúng.
Lấy đoàn phim "Dùng trí thắng được Uy Hổ sơn" làm ví dụ, đạo diễn 70 tuổi Từ Văn Quang chỉ mặc một bộ đồ mỏng manh, còn “Tiểu Xuyên Tử” 12 tuổi cũng chỉ mặc một bộ đồ mỏng manh. Những người độ tuổi trung niên sớm đã bị hói, đỉnh đầu tuy rất lạnh nhưng cũng chỉ mặc một bộ đồ…
Chỉ có Hứa Trăn, một thần tượng nổi tiếng ở độ tuổi đôi mươi là mặc áo khoác ngoài.
Thật buồn cười.
Đối mặt với tiếng cười bên lề, bản thân Hứa Trăn tỏ ra rất bình tĩnh.
Tôi cũng hết cách rồi… Sư phụ yêu cầu tôi mặc áo khoác ngoài.
Hãy mặc nó…
Dù sao thì đó cũng không phải là vấn đề về nguyên tắc.
Hắn bước trên thảm đỏ với dáng người thẳng tắp, bước đi vững vàng kèm nụ cười tươi tắn, trông rất phong trần, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi chiếc áo khoác.
Cùng lúc đó, hai bên thảm đỏ, mọi người tuy cười nói vui vẻ nhưng không ít người lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, quét ứng dụng mua sắm trên chiếc áo khoác lông vũ của Hứa Trăn và định mua một chiếc tương tự.
Cái áo khoác lông vũ này đẹp quá!
Ngay thẳng, mảnh mai, cao ráo, thanh lịch!
Chúng tôi cũng muốn mua một cái!

Sau khi bước trên thảm đỏ và bước vào địa điểm sự kiện, một luồng không khí ấm áp ùa tới.
Hứa Trăn không vội đến sảnh làm lễ mà trước tiên đến khu vực nghỉ ngơi ở hậu trường để cởi áo khoác ngoài, chỉnh trang lại bộ lễ phục, đội tạo kiểu cũng giúp hắn chăm chút vẻ ngoài cho chỉnh tề trước khi xuất hiện ở trước hội trường.
"Dùng trí thắng được Uy Hổ sơn" là đoàn phim đầu tiên tiến vào sân khấu, còn gần một tiếng nữa mới khai mạc nên còn rất nhiều thời gian.
Đi được nửa đường, hắn phát hiện một ông lão tóc hoa râm, mập mạp đang đi trên hành lang với dáng vẻ rất ung dung.
Sau khi xem xét kỹ hơn, Hứa Trăn phát hiện ra người này hóa ra là ông Đường Mông, người cũng được đề cử "Nam diễn viên chính xuất sắc nhất".
Hứa Trăn lễ phép chào hỏi, "Thầy Đường ra ngoài hóng gió à?"
Đường Mông bình tĩnh nói: "Ồ, không, tôi đang tìm lối vào trong."
Hứa Trăn: "..."
Có phải ngài bị lạc đường không?
Vừa vặn lúc này hắn đang đi đến lễ đường nên đã "nhặt" luôn thầy Đường Mông.
Dọc đường, hai người vô tư trò chuyện.
"Tôi đã xem "Dùng trí thắng được Uy Hổ sơn" hai ngày trước, bộ phim này thực sự rất hay."
Đường Mông khen ngợi: "Đây là một bom tấn thương mại rất hay với cách kể chuyện mới mẻ, khâu tạo dựng kịch bản và sản xuất phim cũng rất đáng khen, rất đặc biệt so với trước đây, fặ9c biệt là cậu không chỉ diễn nhập vai mà còn diễn rất tốt."
"Dí dỏm, dũng cảm, sắc sảo!"
Đường Mông giơ ngón tay cái cùng với sự cảm kích chân thành trong mắt về phía hắn, rồi ông ấy nói: "Rất tuyệt với!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận